CÒN YÊU HAY HẾT YÊU
Còn
yêu còn mãi làm thơ
hết thơ thì cũng hết mơ ái tình
rồi
thì cũng hết nợ tình
không yêu, tình chết, thơ tình chết theo !
THƠ
ĐƯỜNG LUẬT THẤT NGÔN BÁT CÚ (RẤT KHÓ LÀM)
ĐÓN GIÓ ĐÔNG
VỀ (TK1)
Gió hiu hiu hắc gió đông về
chợt thấy
lòng mình quá ủ ê
sương trắng chiều hoang mây lững thững
đêm
tàn mưa lạnh gió lê thê
gió lơ thơ gió rung cành lá
hoa
lạnh lùng hoa mộng ước thề
mây tím đông về trong giá lạnh
trời
buồn thăm thẳm lạnh hồn quê !
HOA LÁ TÀN PHAI
(TK2)
xuân tàn nhan sắc cũng phôi pha
sắc đẹp trời cho
hết mặn mà
một thuở vàng son em đã có
ngàn năm đau khổ lệ
còn sa......
trời ơi ! lòng thấy thương ai đó
ồ nắng ! vàng
mơ ngập bóng tà
thề sự thăng trầm ai biết được
đau buồn muôn
kiếp mãi trong ta !
(bài thơ trên xuất khẩu thành thơ chỉ hai
phút)
SÀI GÒN 29/12/2011
MỘT KIẾP SẦU THƯƠNG (TK3)
Đau
buồn muôn kiếp ngập lòng ta
Lệ thảm sầu thương ta với ta
thế
sự thăng trầm mưa gió bảo
lòng người bạc ác khói sương sa
biển
trời non nước hồn thu thảo
sông núi trời nam đậm nét hoa !
ơi
hởi lòng người sâu tợ biển
đau thương còn đó mãi không nhòa !
(bài
nầy xuất khẩu thành thơ 5 phút )
SÀI GÒN 29/12/2011
TA
VỚI TA BUỒN (TK4)
Đông đã về rồi ta với ta
gió mùa thu
trước đã phôi pha
lá hoa sông núi hồn thu thảo
mây nước
trời xanh bóng xế tà
còn nắng còn mưa giông gió bảo
còn
tình còn nghĩa khói sương sa
chợt ánh xuân hồng loe lói nắng
nghe
mùa xuân đến ngập hồn hoa....
(bài nầy chỉ 3 phút)
SÀI
GÒN 29/12/2011
GÍÓ ƠI (TK5)
Gió ơi ! chớ để cánh hoa
tàn
cho héo hồn thơ lệ chứa chan
một thuở vàng son hoa tuổi
dại
ngàn đời son sắc bóng mơ hoang
lá hoa xanh mướt hồn yêu
dấu
một thuở hoang tàn vạn kiếp mang !
ơi hởi ! đời người
sao ngắn ngủi
xót thương ai đó lệ tuôn tràn......!
(bài này
10 phút )
SÀI GÒN 29/12/2011
SANH
RA TRONG MỘT CỎI ĐỜI (TK6)
Sanh ra trong một cỏi đời đau
thế
sự trần gian một kiếp sầu
một kiếp bi thương đời lận đận
ngàn
đời đau khổ lệ thương đau
yêu nhau chi mấy rồi đau khổ
yêu
để bao lần lại khổ đau....!
để khóc để thương và để hận
chữ
tình cay đắng biết là bao !
(bài nầy chỉ trong 2 phút)
29/12/2012
SÀI
GÒN 29/12/2011
CHỮ TÌNH CAY ĐẮNG (TK7)
Chữ tình là
chữ đắng cay
chữ tình là nợ trả vay đó mà
sanh ra trong
kiếp người ta
ai mà không khổ ai mà không đau !
sống trong
một kiếp khổ sầu
trăm năm ngắn ngủi khổ đau không lường
làm
sao biết trước tai ương
quả xưa phải trả đoạn trường biết bao !
trăm
năm nào có là bao
nghĩ suy giọt lệ tuôn trào ai ơi !
đời
người như buổi sớm mơi
hoa mười giờ nở , chiều ơi lại tàn
đêm
đêm giọt lệ tuôn tràn
đoạn tình bi đát trần gian ấy mà
còn
đâu nhan sắc kiêu sa
một thời oanh liệt cũng là tiêu tan !
đó
là kiếp số trần gian
hoa nào mà chẳng phai tàn sắc hương !
dù
cho sắc nước thiên hương
một thời rồi cũng lên đường ra đi !
tình
yêu là khúc biệt ly
đường chia đôi ngã phân kỳ lệ rơi
rồi
xong cũng một cuộc đời
thế thôi là hết kiếp người trăm năm
&&&&&&
ĐỜI LÀ ẢO TƯỞNG ( TK 8 )
Thế
nhân ảo tưởng mộng cùng mơ
ta góp cho đời vạn ý thơ
một
kiếp đau thương cùng mộng mỵ
ngàn đời vớ vẫn chỉ mơ mơ
rong
chơi thơ thẫn trời mây nước
dạo bước phong trần kiếp lãng du
trời
hởi ai ơi đời gió bụi
buồn đau vì bởi nợ sông hồ...!
&&&&&&
THẾ SỰ ĐẢO ĐIÊN (TK9)
Trăm
năm một kiếp trái sầu riêng
thế sự thăng trầm quá đảo điên
đời
lắm phong trần cay đắng quá
rong rêu ngày tháng nỗi ưu phiền
đêm
đêm thức giấc lòng suy nghĩ
ngày tháng đau buồn lệ trí chẳng
quên
nghĩ đến nghe lòng đau tợ cắt
đêm nằm rơi lệ giấc cô
miên......!
ĐÔNG
VỀ VỚI TA (TK10)
Tặng anh Đỗ Hưng , Nhớ Đò
Chiều, Hiền Nhân ,Nguyên Vủ ,Hải Đăng, Gái Giá ,
Anh Quốc Anh,FATASA,
SAO ĐÊM ,HỒ LAN ANH ,GIÓ MÙA TÂY NGUYÊN, LINH LIÊN QUÃNG NINH cùng em
gái thương yêu Bình Minh.
Đông đã về đây ta với
ta
bóng mùa thu đã tận trời xa
lá mùa thu ấy thôi
vàng lá
gió lạnh đông về phai sắc hoa !
gió ơi gió hởi
cánh hoa tàn
như thể ngàn mây hương khói lan
lan khắp trần
gian lòng vũ trụ
mưa thôi về viếng cỏi trần gian !
trần
gian ơi hởi cảnh đau thương
đau lắm lòng ta rất đoạn trường
bến
cũ đò xưa ta mãi nhớ
tình xưa ân ái lệ còn vương...!
chợt
bóng hình ai như hiển hiện
trong đáy tim tình thuở rất xa
xa
lắm rồi em, đời cách biệt
thế thôi tình cũ đã phôi pha ! (đoạn nầy
phá luật)
phôi pha chi mấy tình dang dở
như bóng trăng
tan vạn kiếp sầu
một kiếp hoang tàn và khốn khổ
luân hồi sanh
tử van niềm đau !
vạn niềm đau xót cảnh trần gian
khóc
thương đời lắm lệ tuôn tràn
vô tình soi bóng hình rơi lệ ( soi
gương )
thân tàn ma dại giấc mơ hoang ! (đoạn nầy phá luật )
giấc
mơ hoang tưởng mộng đời đau
vạn kiếp trần gian , vạn kiếp sầu
vạn
kiếp thê lương và khốn khổ
chỉ là ảo tưởng với chiêm bao !
trăm
năm là kiếp trái sầu riêng
thế sự trần gian luôn đảo điên
đời
lắm phong sương cùng gió bụi
qua rồi một kiếp cũng triền miên !
trăm
năm chi mấy tình dang dở
là bụi mờ phai cuộc thế trần
rồi
cũng nằm yên lòng đất lạnh
ngắm nhìn mây lá gió sương tan.......!!!
Đông
đã về đây ta với ta
bóng mùa thu trước đã phôi pha
gió
đông phai sắc thu vàng úa
hoa đã phai rồi em với ta.......! ( em
nhan sắc cũng tàn phai như ta ! )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét