http://files.myopera.com/mrcosvnblog/albums/3174141/welcome-b%20%2836%29.gif

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

THẢO NHI TÌNH KHÚC THỨ NHẤT

MỖI NGÀY MÌNH CÓ THỂ VIẾT TỪ 10 BÀI THƠ ĐẾN 40 BÀI THƠ VÀ MUỐN VIẾT BẤT CỨ THỜI GIAN NÀO VÀ BẤT CỨ KHÔNG GIAN NÀO
CŨNG OK ! KHÔNG CẦN ĐỠI HỨNG THÚ MỚI LÀM , NGŨ CŨNG LÀM THỨC CŨNG LÀM , TĂM CŨNG LÀM , VÀO QUÁ ĂN CŨNG LÀM , ĐANG CHẠY XE CŨNG LÀM VÀ ĐANG DẠY HÓC TRÒ CŨNG LÀM NHƯ BÀI THƠ TỰA ĐỀ LÀ " TÔI BUỒN KHÔNG HIỂU VÌ SAO TÔI BUỒN MÌNH LÀM TRONG LÚC DẠY HOC RỒI DỊCH SANG TIẾNG ANH CHO SINH VIÊN HỌC LUÔN !
HIỆN NAY TRONG WEBSITE MÌNH CÓ ĐẾN KHOẢNG 9.000 BÀI THƠ VÀ CÁC BLOG , VÀ CÒN Ở NGOÀI TẬP NHÁP KHOẢNG TRÊN 6.000 BÀI
CHƯA VIẾT TRÊN MẠNG KỊP VÌ ĐÃ ỐI ĐỌNG THI TRƯỜNG THƠ ! 

CTVL BAOLOCMAURICE TRẢ LỜI CÂU HỎI CỦA ANH TIẾN TRÚC :


 Thưa anh Tiến Trúc, thơ lục bát dễ làm nhất và phổ biến nhất trong ca dao dân gian (folk sayings ) tôi làm bài  thơ này lúc lên 10 tuồi do thầy tôi bảo làm dán bích báo trong nhà trường.

Tôi tóm tắt bốn câu trong một bài dài !

Tôi chỉ là tôi cây bút thôi
chỉ mong xây đắp được cho đời
cho người đến lớp cùng nhau học
để sống yêu thương một kiếp người !


Thí dụ ca dao Việt Nam nè :

Bài này 2 câu đầu bài thơ là Ca dao VN , còn khúc sau mình đột khởi trả lời anh Tiến Trúc mới viết đây, anh ạ  thơ không phải biết luật là làm hay
mà còn phải có năng khiếu nữa, phải có một trinh độ học vấn tốt, phải biết sử dụng ngôn từ gợi hình gây cảm xúc cho người đọc, sử dụng luật bằng trắc
đọc cho êm tai và tâm hồn nhà thơ phải họa nhâp vào thiên nhiên và đánh trúng tâm lý đại đa số quân chúng nữa và phải đọc có tiết điệu âm thanh êm
tai và có nhạc trong thơ .
Trên lãnh vực này thì Bà Huyện Thanh Quan là số một, TTKH là số hai , về thơ đọc nghe như có nhạc trong thơ đọc nghe rất êm tai thì không có ai qua nõi
hai vị này kể cả Nguyên Du , Thế Lữ , Xuân Diêu, Hàn Mạc Tử cũng không sánh kịp ! Cho nên hai vị này theo tôi có thể nói là bậc Đại Thi Hào rồi đó !
Thí dụ :

Tạo hóa gây cho cuộc hí trường ( bi kịch sơn khấu )
đến nay thắm thoát mấy tinh sương
lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
nền củ lâu đài bóng tịch dương !
đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
nước còn cau mặt với tang thương
nghìn năm kinh sử soi kim cổ
cảnh đấy người đây luống đoạn trường !

Còn thơ TT K H  :

Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
nhặt cánh hoa rơi chả thấy buồn
nhuôm ánh nắng tà qua mái tóc
tôi chờ người đến với yêu thương !

hoặc :

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
ái ân lạt lẽo của chồng tôi
mà từng thu chết, từng thu chết
vẫn dấu trong tim một bóng người !

Còn thơ của CTVL bài này mình làm lúc 17 tuổi : ( thí dụ 2 đoạn)

Trăng nhập hồn thơ đêm giá băng
ngàn sao chết rủ dưới sông Hằng
cả lòng thế giới tan theo gió
thương khóc em và thương khóc trăng !

tưởng tượng đêm này trăng vở tung
đồi thông hiu hắc lạnh như đồng
cả lòng vũ trụ như không có
mất cả em và tôi nhớ nhung !

Quý vị đọc thử các đoạn thơ trên xem có phải là có NHẠC TRONG THƠ không ?






KIẾP NHÂN SINH


Chiều chiều chim vịt kêu chiều
bâng khuâng nhớ bạn chín chiều ruột đau (ca dao dân gian )
ruột nào mà ruột chẳng đau
tình nào tình chẳng ưu sầu nhớ nhung !

đêm nào đêm chẳng lạnh lùng
tình nào rồi cũng sau cùng rả tan (trăm năm hết kiếp )
như mưa lá rụng thu tàn
lá còn bay mãi lá vàng rụng rơi.... ( đời người sau cùng như chiếc lá mùa thu )

ta yêu để sống trong đời
rồi ta cũng khổ vì người yêu ta
trăm năm rồi cũng phôi pha
chỉ là mộng ảo phong ba kiếp đời !

tình yêu ơi ! chỉ một thời
trăm năm hết một kiếp người chia tay
chỉ là cơn gió thoảng bay
lệ rơi rơi mãi ngập đầy trần gian ! ( người đi sau tiễn đưa người đi trước )

tang thương khắp cõi địa đàng
đêm đêm ôm ánh trăng tàn xót xa
thương ai nhan sắc chiều tà
ngày qua tháng lụn ra ma hết rồi !

đau thương tràn ngập cuộc đời
khổ đau trong một kiếp người triền miên
đời ôi đau khổ vô biên
kiếp sau thôi nhé về miên Tây Phương !

không còn cảnh khổ đoạn trường
luân hồi sanh tử vô thường ai ơi
đau thương cón mãi ngập trời
kiếp nhân sinh đó người người khóc la !

đó là số hệ người ta
thôi ta về cõi Di Đà cho xong
yên vui ngày tháng chơi rong
găng cong tu niệm mới mong được về !

cõi trần con dứt cơn mê
A Di Đà Phật nguyện về Tây Phương
ngàn năm nới cõi Phật Đường
luân hồi sanh tử tai ương không còn

còn trời cón đất còn non
ta còn một tấm lòng son với đời
gắng công niệm Phật người ơi
mai sau về với Phật Trời ngàn năm !

t 9/2013

Sài Gòn 10/9/2013





AI CŨNG MÊ MAN

Ái tình ai cũng mê man
cõi si cõi đắm trần gian ái tình
trời cao nơi cõi Thiên Đình
Ông Trời cho phép chúng mình yêu nhau !

VŨ LANG là đấy ai ơi
họa thơ tình ái cho đời ngất ngay
cho người nhân thế đắm say
cho ai ai cũng đêm ngày mãi yêu !

cho ai ôm dáng yêu kiều
cho tình ngây ngất một chiều mưa bay
cho ai hồn thấy say say
vì tình yêu đó bên ai nồng nàn !
HÃY YÊU CHO THẬT LÀ YÊU
Hãy yêu cho thật là yêu
ta còn yêu mãi tình nhiều như mây !
tình cho người mãi đắm say
đời cho ta đó cùng ai đắm lòng !

LOÀI NGƯỜI MÃI YÊU NHAU

Thu nào thu cũng nôn nao
thu nào thu cũng xôn xao lá vàng
thu nào ta cũng nhớ nàng
nhớ trăng nhớ nước bàng hoàng lá rơi !

Lá tình tình yêu mãi lên ngôi
mùa thu lá đổ ngập trời bao la
mưa còn trên dải Thiên Hà
ngàn năm còn mãi tình là thiên thu

dù cho trời đất âm u
dù cho bảo tố mịt mù trần gian
tình luôn tràn ngập địa đàng
mãi là say đắm mơ màng bên nhau....!



TÌNH MỘNG MƠ


( bài thơ này mình làm lúc 17tuổi )
Tình nào tình của mộng mơ
đển thương để nhớ ta chờ muôn trăng
nàng ơi trong giấc mơ màng
môi ta tràn ngập môi nàng để yêu..!
tình ta say dáng mỹ miều
bởi em là một bóng kiều em ơi
em là tất cả đời tôi
cho tôi chết điếng bên người tôi yêu !
trời ơi tôi nói yêu yêu
cho nên tôi khổ rất nhiều vì em
tình tôi còn để trong tim
nhớ ai tôi nhớ tình chìm trong mơ
bởi nàng là một tiểu thơ
là hoa biết nói vườn mơ ái tình
đêm tôi mơ mộng bòng bềnh
ngày tôi chẳng ngủ lênh đênh giọt sầu !
nhớ em tôi nhớ xanh xao
nhớ làn môi mộng biết bao ái tình
nụ cười duyên dáng xinh xinh
nên tôi cảm thấy lòng mình yêu yêu !
TỪ KHI TÔI ĐÃ BIẾT YÊU
Từ khi tôi đã biết yêu
cho tôi có những buổi chiều nhớ nhung
cô đơn cảm thấy lạnh lùng
em ơi em hởi nghe lòng quạnh hiu !
từ khi tôi đã biết yêu
biết thương biết nhớ những chiều đợi mong
nên tôi đốt ngọn lửa lòng
lửa yêu bừng cháy mênh mông một trời !
người ơi tôi đã yêu người
yêu trăng yêu nước yêu trời bao la
hồn tôi giờ đã bay xa
để hôn đôi má đậm đà tôi mê !
tình tôi là một khối si
chỉ yêu thôi nhé biết gì nữa đâu
nhớ em ngàn giấc ưu sầu
tương tư chẳng ngủ ngàn thâu lệ buồn
rồi thơ cứ chảy tuôn tuôn
như dòng suối đổ khi buồn nhớ ai
thơ tình như nắng ban mai
thơ còn chảy mãi từ ngáy biết yêu !
tình ta như gió mây chiều
gió bay lơ lững như diều lên mây
tình ơi trong cõi hồn say
còn yêu em lắm tình dài muôn trăng.....!
(bài thơ trên đây mình làm lúc 20 tuổi )



TÌNH KHÚC TRĂNG MƠ
Trăng của tình yêu trăng nhớ thớ thương
trăng mơ tình ái cỏi thiên đường
trăng là trăng của hồn thơ thẩn
trăng của trời mây gió bốn phương !

trăng ngàn năm trước trăng còn đọng
trong cõi hồn thơ ta vấn vương
trắng đắm say rồi trăng lặng lẽ
trăng thu lạnh lẽo giữa đêm trường !

trăng ngẩn ngơ lòng trăng nhớ ai
trăng thương trăng nhớ dáng ai gầy
trăng tình bến mộng hương ân ái
như lá thu vàng hương sắc phai....!

và áo vàng thu như áo em
như chiều thu lạnh đóa hoa tim
là hoa nhân thế hoa tình ái
cho ai ai đó mộng mơ huyền !

trăng của hồn thơ trong gió mưa
đêm thu ta nhặt ánh sao mờ
ta ngồi đếm lá thu vàng úa
lá đã bay rồi mộng bến mơ....!

trăng của mùa thu trăng cỏ hoa
của hồn tơ liểu tợ sương sa
và mây và gió tình băng tuyết
thu mãi là thu thu của ta !
Sài Gòn 7/9/2013
CHỈ LÀ MỘT KIÊP MƠ HOA
Chỉ là một kiếp mơ hoa
bởi yêu nhiều quá ta là khổ đau
nhân sinh một kiếp ưu sầu
bởi yêu nên khổ xanh xao héo tàn

tình nào sum hơp cũng tan
hoa nào mà chẳng phai tàn sắc hương
thế gian là kiếp đoạn trường
kiếp nhân sinh ấy vô thường rả tan

như mùa thu rụng lá vàng
lá còn rơi mãi muôn ngàn năm sau
tình là một cõi thương đau
hợp tan là một khối sầu trần gian !

đêm nay buồn ngắm trăng tàn
trăng khuya đổ lệ mây ngàn gió bay
nợ tình vay trả trả vay
thế gian một kiếp lưu đày tang thương !

TA BUỒN TA LẠI LÀM THƠ
Ta buồn ta lại làm thơ
nhớ ai ta nhớ người mơ ta buồn
yêu em từ lúc ở truồng
giờ em đẹp quá ta buồn còn hơn !

yêu nhau kẻ giận người hờn
yêu làm chi nhỉ cho buồn người ơi
chiều nay ta ngắm mây trời
sợ tình ta đó pha phôi héo tàn

như mùa thu ấy lá vàng
lá rơi rơi mãi tình tan nắng hồng !
sợ em chẳng chịu lấy chồng
nên ta ngồi đó ta buồn thiên thu

gió mùa thu ấy vi vu
gió còn thổi mãi mịt mù trên cao
hết đông rồi tới mưa rào
ve sầu cất tiếng nghe đau xót lòng !







TÌNH NÀO CHO THẢO NHI

TÌNH NÀO TÌNH ĐỂ CHO NHI
LÀ TÌNH ANH ĐÓ TA THÌ CHO EM
HOA TÌNH YÊU NỞ TRÊN TIM
CHO ANH NGỒI ĐÓ ÊM ĐÊM MỘNG MƠ !

ĐƯA EM VÀO CÕI NGÀN THƠ
TỪ MUÔN KIẾP TRƯỚC TA CHỜ ĐỢI EM
ĐỂ YÊU ĐÔI ĐÓA HOA TIM
TA CÙNG EM ĐÓ BÊN THỀM MƠ HOA !

TÓC EM NHUỘM ÁNH NẮNG TÀ
TÌNH EM ẤP Ủ NGÀN XA DẶM TRƯỜNG
MÀ HƯƠNG TÌNH ÁI VƯƠNG VƯƠNG
CHO LƯU LƯU LUYẾN ĐÊM TRƯỜNG NHỚ EM !

EM NHƯ DÒNG NƯỚC IM LÌM
TRÔI TRONG NẮNG SỚM CHÌM TRONG NẮNG CHIỀU
GIÓ NÀO GIÓ CỦA TÌNH YÊU
ĐƯA TA ĐẾN VỚI NÀNG KIỀU CỦA TA..

NÀNG TỪ TRONG CÕI NGÀN XA
ĐỂ TA MONG ĐỢI TA MÀ HÉO HON
CÒN TRỜI CÒN NƯỚC CÒN NON
EM CÒN MÃI MÃI TA CÒN YÊU EM ....!




CHO  BẢO ANH THẢO NHI DẤU YÊU


Nhi ơi nhi hởi Nhi ơi !
đêm nay anh ngắm mây trời nhớ em
nhớ mây nhớ nước êm đềm
nhớ trăng khuất bóng bên thềm mơ hoa !

nhớ người cá lặn chim sa
nhớ vườn cây lá muôn hoa đắm lòng
nhớ em mặc áo màu hồng
ước gì ta uống rượu nồng cùng em !

hình em anh khắc trong tim
nghe em thủ thỉ im lìm trong trăng
đêm thu cùng với chị Hằng
ta bay với gió ta đàn với thơ..!

đàn ta gảy khúc tình mơ
nữa đêm trăng đợi ta chờ để yêu
ta chờ hôn được dáng kiều
cho tình nghiêng ngửa cho nhiều đắm say !

tình ta như thể mây bay
hương yêu nồng đậm ngất ngây bên nàng
có em như có hột xoàng
có em có cõi thiên đàng  trần gian....!

đêm nay ngắm ánh trăng vàng
tiếc cho những đóa hoa tàn với thu (1)
cầu trời cho lá thu mơ
cho em đẹp mãi cho thơ ngập tràn !

cho ta mộng mỵ mơ màng
cho say chết bên nàng Bảo Anh ( tên thật của Thảo Nhi)
cho nàng đôi mắt long lanh
mắt em xanh biếc làm anh si tình !

em là một cánh hoa xinh
em là chiếc bóng ái tình của anh...
em là cả một trời xanh
cho anh ngây ngất hồn anh rả rời !

em loài hoa quý trong đời
anh yêu em lắm nụ cười dòn tan
đêm trong giấc ngũ mơ màng
ngày anh mãi nhớ bóng nàng anh mơ......

Sài Gòn 7/9/2013

(1) những bông hoa rực rỡ vang bóng một thời nay nhan sắc đã tàn phai !



Mình sẽ dịch bài thơ dưới đây sang Tiếng Anh cho các bạn xem chơi há !

TÔI BUỒN KHÔNG HIỂU VÌ SAO TÔI BUỒN

(Hai câu đầu bài thơ của Xuân Diệu)

Hôm nay trời đẹp mây cao
tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn
nhớ ai tôi nhớ luôn luôn
nhớ ai vì bởi tôi buồn vì ai !

bởi vì ai đó đổi thay
cho nên tôi phải ngồi đây một mình
cô đơn ngồi viết thơ tình
tình ơi ! tinh hởi ! - một mình với ta !

người về trong cõi ngàn hoa
cho nhung cho nhớ ta là xanh xao
tình yêu là vạn khối sầu
tình là một nỗi đớn đau ngàn đời !

                  &&&&&&&

Người về cây lá xôn xao
bỏ ta ở lại trăng sao cũng buồn
nằm nghe giọt lệ tuôn tuôn
như mưa dổ lệ đêm trường quạnh hiu...!

Mưa thu cho lá rụng nhiều
lá rơi rơi mãi tiêu điều lòng ta
người về liểu rủ mây sa
cho ta héo úa ngàn hoa úa tàn !

xa rồi hình bóng dung nhan
cho ta ngồi khóc muôn ngàn năm sau.....
nhớ ai ai đó môi đào
nhớ người trong mộng thuở nào mình yêu !

trời ơi ta khóc mỗi chiều
nhớ trăng nhớ nước đìu hiu lạnh lùng
nhớ thương ai đó vô cùng
tình xưa giờ đã mịt mùng gió bay.......!

Sài Gòn 6/9/2013



CHO BÉ GÁI ĐẠI CA ỈN

Thăm chú thì chú rất vui
chú thương nhớ cháu ngậm ngùi đêm nay
buồn vì chén rượu tình say
rượu thơ tình ái không ai mời mình

rượu này chẳng phải ái tình
mà tình thi hữu của mình bạn thơ
ngàn năm tình mãi còn mơ
nên ta ngồi đó viết thơ ái tình

thơ ca mình lại với mình
bởi còn yêu quá nên mình viết thơ
thơ tình tôi viết tôi mơ
bởi tôi yêu quá nên khờ vì yêu

muốn khôn thì bắt cầu kiều
muốn ai cũng quý thì yêu mọi người
nên tôi mãi yêu người
yêu trăng yêu nước yêu đời thơ ca

tôi yêu tất cả loài hoa
hoa nào cũng đẹp tôi mà ngẩn ngơ
tôi yêu đến nỗi tôi khờ
rồi tôi ngồi đó viết thơ cho đời

tình tôi nữa khóc nữa cười
thơ tôi óng ánh như trời rạng đông !
tôi yêu yêu cả đại đồng
tình tôi vĩ đại mênh mông một trời

ngàn năm tôi mãi yêu người
triệu năm tôi mãi yêu đời thơ ca !
yêu từng thớ thịt làn da
yêu trăng gió thổi mặn mà tình ai

ngàn năm tình vẫn còn say
tim tôi còn mãi ngất ngây bên nàng
tôi đi khắp nẻo địa đàng
tôi đi đi mãi bên Nàng Thơ Yêu

tình là ngọn gió hiu hiu
mùa thu lại đến những chiều tôi mơ
ngàn năm tình mộng bến mơ
triệu năm tôi mãi làm thơ ái tình

loài hoa biết nói xinh xinh
bởi ai đẹp quá cho mình mộng mơ
trở về trong cõi ngàn thơ
với mây cùng nước hẹn hò trăm năm.......!

(tặng cháu Đại Ka ỉn)



HỒI ÂM HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU

Anh nầy chẳng phải anh trai
bởi anh là đó vua hài thơ ca
tình yêu là một loài hoa
tỏa hương khắp chốn ai mà không mê

trời ơi đừng nói tôi dê
muôn ngàn năm trước làm hề vui chơi
đau thương trong kiếp con người
trần gian bảo tố ai ơi mịt mùng

ta ơi ! mình quá lạnh lùng
còn ai đâu nữa vô mùng với ta
yêu thương trong kiếp người ta
yêu là gốc khổ tình là dây oan

thơ tình tôi thở tôi than
tuôn như lá đổ trên ngàn suối reo
hồ thu mặt nước trong veo
nhớ ai tôi nhớ buồn hiu một mình

trời ơi hai chữ ái tình
yêu thương cho lắm để mình khổ đau
nên thơ tình cứ dâng trào
bay như gió thoảng lên cao ngàn trùng

hết thu rồi đến mưa phùn
cho ta ngồi đó ta cùng lá bay
lá mùa thu mãi còn bay
cho ta ngồi đó muôn ngày nhớ em

mưa cho trời đất lặng chìm
tình như nước lủ êm đềm trôi qua
nhớ ai nhan sắc mặn mà
chim sa cá lặn ta mà mộng mơ

đàn ta run rẫy tiếng tơ
Nhớ ai ta nhớ ngẩn ngơ ta buồn !

(cho em gái Hương Vị Tình Yêu )
Souvenir 6/9/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét