Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2014
TRĂM NĂM HAY NGÀN NĂM (TÌNH KHÚC SỐ 3)
TA ĐÃ YÊU EM RỒI
Ta đã yêu và ta đã yêu
Đã yêu nhiều lắm biết bao nhiêu
Tình ta như khói sương mờ ảo
Trong ánh trăng mơ ngập bóng chiều !
Ta đã yêu nàng Hoa Tím ơi
Đã yêu không nói được nên lời
Tình ta như ánh trăng huyền ảo
Như gió mây bay ngập cả trời !
Tình ta rộng lớn lắm em ơi
Yêu lắm giai nhân rộn tiếng cười
Ôm giấc mơ tình trong mộng tưởng
Trời ơi ! Say đắm một bờ môi..!
Ta đã yêu vi bởi trái tim
Nên nằm mơ mộng suốt đêm đêm
Đêm nào đêm nấy ta không ngũ
Ta nhớ nàng Thơ nhớ trái tim !
Trái tim ai đó trái tim yêu
Đẹp lắm trời ơi quá mỹ miều
Ta đã yêu rồi yêu với cả
Những gì đẹp quá của người yêu !
Ta đã yêu rồi ai đó ơi
Đã yêu say đắm ở trong đời
Tinh yêu chất ngất trong tư tưởng
Nên để thơ bay ngập cả trời..!
TA ĐÃ YÊU RỒI HOA TÍM ƠI
Ta đã yêu rồi Hoa Tím ơi
Yêu lắm em ơi cái nụ cười
Yêu cả vườn đào em mới nở
Nàng là ước vọng của đời tôi !
Yêu em như thể ánh trăng say
Yêu cả vườn yêu em ngất ngây
Yêu nụ hoa tình em bốc lửa
Nằm mơ mộng mỵ suốt đêm ngày !
Ta đã yêu rồi ta đã yêu
Trời ơi say đắm biết bao nhiêu
Tình còn trong trái tim băng giá
Ta nhớ thương em mỗi buổi chiều....
Ta mơ môi đó với môi em
Môi mãi kề môi trên trái tim
Trên trái tim nàng đang nóng bỏng
Cho trái tim ta phải yếu mềm !
Ta đã say rôi hương sắc hoa
Nàng làm say đắm cõi hồn ta
Trời ơi muôn giấc mơ tình ái
Ta đã yêu rồi em với ta !
Em nghĩa là ta ta với em
Nghĩa là say đắm mộng đêm đêm
Tình là mây nước vô bờ bến
Ta đã say rồi trên trái tim !
YÊU MAU ĐI ĐỪNG ĐỂ TÌNH LẠNH NGUỘI
Yêu mau đi đừng để tình lạnh nguội
Vì thời gian vùn vụt tợ tên bay
Còn có gì sau hết ở ngày mai
Vì tất cả ai ơi là cát bụi !
Đường trần gian một mình ta lủi thủi
Một mình ta và một quả tim tàn
Cháy tan rồi trong khói lửa không gian
Tan mất hết trong một ngày vĩnh biệt
Em ơi hởi sao nở nào chém giết
Linh hồn ta đà muôn kiếp đi hoang
Bởi ta yêu nhiều quá chốn địa đàng
Mà đau khổ trên chiến trường tình ái
Sầu đã cháy thơ tình tuôn mãi mãi
Lửa tình yêu đốt cháy cả đời ta
Hởi giai nhân nhan sắc quá mặn mà
Nhiều gai gốc làm tim ta đổ máu
Yêu là thế chữ tình không khách sáo
Yêu là yêu cho nát cả vườn yêu
Yêu là say là đắm vẻ mỹ miều
Là chết cóng trên ngọc ngà tiên nữ
Chữ tình yêu muôn ngàn đời vạn thuở
Ai anh hùng quân tử chẳng yêu ai
Ngàn năm cũng phải chết dài dài
Chết là chết trên tấm thân ngà ngọc
Yêu là yêu không cần ai mời mọc
Khi đã yêu dâng hiến hết đời ta
Dù chữ tình thường hay khóc hay la
Ta cứ mãi là ta yêu chất ngất
Yêu cho mau đừng để tình đánh mất
Vì thời gian như sấm chớp mưa bay
Yêu là yêu không cần biết ngày mai
Dù sau đó sẽ là ngày tận thế !
MỘT MAI AI CÓ HỎI
Một mai ai có hỏi
Tôi có còn yêu không
Tôi xin ai đừng hỏi
Cho tôi buồn mênh mông !
Tôi yêu một bông hồng
Tôi yêu vạn bông hồng
Trời sanh ai đẹp quá
Cho tôi buồn mênh mông !
Mà ai đẹp làm chi
Cho cõi lòng tôi si
Cho hồn tôi ngớ ngẩn
Cho lòng tôi mê ly !
Trời sanh đẹp chi này
Cho hồn vía tôi say
Vì tiên nga rực rỡ
Rạng rỡ trên gót hài !
Em đẹp chi hả em
Cho lòng tôi đêm đêm
Cho hồn tôi vớ vẩn
Mơ thấy trái tim em !
Em đẹp chi em ơi !
Anh mê em quá trời
Nên anh làm thi sĩ
Buồn buồn viết thơ chơi !
Em đẹp chi hả em ?
Cho anh mê trái tim
Trái tim tình bốc lửa
Anh mơ nàng đêm đêm !
Em đẹp chi vậy em ?
Tình mơ trên trái tim
Tim tình không biết nói
Ta yêu nàng im im !
Đôi hoa hồng trái tim
Ôi giấc mơ êm đềm
Trai anh hùng lãng tử
Cũng chết vì trái tim !
Tim nào tim của em
Giấc mơ tình đêm đêm
Tình yêu ơi ngơ ngẩn
Ta yêu nàng đêm đêm...!
YÊU LÀ ĐAU KHỔ
Tình yêu là đợi là chờ
Ngắm trăng đỡ nhớ làm thơ đở buồn
Tình nào tình chẳng ghen tuôn
Tình nào tình chẳng nhớ thương trong lòng
Tình yêu là nhớ là mong
Vắng anh buồn lắm nghe lòng quạnh hiu
Cô đơn trong một buổi chiều
Bởi thương nên nhớ bởi yêu nên buồn
Trời ơi tôi nhớ tôi thương
Đêm tôi chẳng ngủ đêm trường lẻ loi
Đời là tiếng khóc tiếng cười
Ai yêu rồi cũng làm người khổ đau
Tình yêu không trước thì sau
Tình yêu là một khối sầu ly tan
Tình là ước vọng trần gian
Đời là một giấc mơ vàng mà thôi
Ai mà không khóc không cười
Khi vui vui quá để rồi lệ rơi
Tình là hệ lụy trong đời
Đời là nước mắt của người thế gian
Tình yêu nào cũng ly tan
Trăm năm hết kiếp lệ tràn năm châu
Thế gian là một khối sầu
Chỉ là một giấc chiêm bao kiếp người !
(anh tặng Hoàng Nga 92 kỹ niệm qua anh chơi nhé )
TÌNH CAY ĐẮNG
Tình yêu nào cũng đắm say
Tình yêu nào cũng đắng cay lệ nhòa !
Đớn đau trong kiếp người ta
Không yêu cũng khổ tình là dây oan
Mới yêu say đắm nồng nàn
Tình hay thay đổi phủ phàng ai ơi
Tiếng la tiếng khóc ngập trời
Tình thường thay đổi pha phôi ấy mà
Trăm năm trong kiếp người ta
yêu là hạnh phúc,tình là dây oan
Tóc tang trong cõi địa đàng
Trần gian là cõi khóc than kiếp người
Rượu sầu cạn chén ly bôi
Tiễn đưa ai đó một người ra đi
Đau buồn hai chữ biệt ly
Lệ tuôn tuôn chảy tràn trề như mưa
Từ đây đôi ngã đường đời
Biết bao giờ gặp lại người năm xưa
Đớn đau biết mấy cho vừa
Sầu như biển cạn tình hờ gió bay
Bao người vô hội ve chay
Cũng vì hai chữ bye bye ái tình
Tình xưa ôi rất đẹp xinh
Bây giờ tình đã như chình mấm nêm
Mất em anh mất trái tim
Trái tim tình ái đêm đêm mặn nồng
Còn đâu hai đóa hoa hồng
Đau thương nhiều quá chập chồng đời ta
Từ nay đời mãi cách xa
Yêu là gốc khổ tình là dây oan!
(lời Phật dạy khi xưa)
THƠ HAY VÌ BỞI TÌNH CAY ĐÓ MÀ
Thơ hay tình cũng hay hay
Thơ hay vì bởi đắng cay chữ tình
Mê ly vì chuyện chúng mình
Nhà tan cửa nát chữ tình mà ra
Thuở nào ta rất đậm đà
Mà nay cách biệt tình xa dặm ngàn
Tình yêu nào cũng la làng
Tình yêu nào cũng khóc than ngập trời
Người ơi ta đã xa người
Ta như chiếc lá chơi vơi lạc loài
Cõi tình là cõi chia tay
Vui thì cũng lắm,phôi phai cũng nhiều
Mà ai cũng chẳng sợ yêu
Dù yêu có khổ cũng liều chớ sao
Không yêu càng khổ biết bao
Trăm năm dài lắm nỗi sầu cô đơn !
Dù yêu có giận có hờn
Chua cay đắng chát còn hơn lạnh lùng
Quạnh hiu nằm ngủ trong mùng
Ấy là cái lạnh rợn rùng ai ơi !
Không ai chia xẻ trong đời
Rất là khủng khiếp lẻ loi một mình
Dù đau cũng vẫn ái tình
Có đôi có bạn cho mình sớt sang
Một người một ngựa lang thang
Khùng điên một kiếp trần gian làm người !
Không yêu lỗ lắm ai ơi
Đau thương nhiều lắm một đời quanh hiu !
Còn đâu có những buổi chiều
Bên nhau say đắm hương yêu nồng nàn
Nên ai cũng có một nàng
ai ai cũng có một chàng để yêu....!
ĐƯỜNG TÌNH VẠN NẼO
Đường tình vạn nẽo chị ơi
Nếu không tình ái thì đời tang thương
Thà yêu mà khổ còn hơn
Không yêu thì lỗ đêm trường quạnh hiu
Còn đâu có những buổi chiều
Bên ai say đắm để yêu nồng nàn
Tình là ngọn gió trần gian
Là làn suối mát địa đàng thơm tho
Tình yêu là một trời mơ
Tình yêu là cõi ngàn thơ tuyệt vời
Hãy yêu để sống trong đời
Còn hơn phải khổ làm người co đơn
Dù yêu có giận có hờn
có ghen tuông để thêm hương cho đời
Để nghe say đắm bờ môi
Nụ hôn tình ái bên người ta yêu
Ta yêu yêu cái yêu kiều
Ta yêu yêu cái mỹ miều của ai
Ta yêu vì bởi hình hài
Cùa ai tiên nữ làm say đắm lòng
Ta yêu lồng ngực phập phồng
Gió run gió thổi mênh mông ngập trời
Ta yêu chiếc áo da người
Trời sanh ai đó tuyệt vời cho ta
Chữ tình ai cũng phải sa
Té nghiêng té ngửa ngọc ngà tên em
Tóc nàng phơi phới trên tim
Nghiêng thùng đổ nước cho mình ngất ngây
Tình yêu là cõi lòng say
Thế nhân cứ mãi miệt mài bên nhau
Thử vàng mới biết ra sao
Vàng nào là quý hột xoàng ai ơi
Ai yêu thì cũng vui cười
Mà vì yêu quá với người mình yêu
Một mai nằng sớm mưa chiều
Cây nghiêng lá đổ tình xiêu gió lùa
Qua rồi rồi một trận gió mưa
Lá nào đổ trước khóc người ta đi
Thì tình lệ dổ chia ly
Yêu nhau cho mấy cũng thì đau thương
Đời là một cõi vô thường
Sinh ly tử biệt đoạn trường thế nhân
Bấy nhiêu hạnh phúc cũng tan
Đó là ảo ảnh trần gian kiếp người
Khóc cho ta khóc cho đời
Khóc cho một kiếp con người không lâu
Thế nhân một kiếp ưu sầu
Có ai sống mãi hơn nào trăm năm !
(Tình yêu nào hạnh phúc nhất trong đời cũng sẽ là đau khổ nhất lúc chia tay
vì đó là định luật mâu thuẩn của vủ trụ)
TÌNH LÀ LỆ ĐẪM CHÂU SA
Tình là lệ đẫm châu sa
Tình yêu trong kiếp người ta chóng tàn
Tình là hệ lụy trần gian
Yêu nhau cho lắm cũng tan một thời
Đôi người đôi ngã đôi nơi
Đường chia hai ngã cho đời ly tan
Tình yêu là chất phủ phàng
Mặn nồng một thuở tóc tang sau cùng
Tình là ngọn gió ngàn trùng
Gió giông bảo tố bụi hồng lá bay
Tình yêu như lá phôi phai
Gió run lá đổ ngập đầy sông Thương
Thế nhân một kiếp đoạn trường
Mấy ai hạnh phúc chữ Thương trong đời !
Cho nên ta khóc thương Người
Cho nên ta khóc thương Đời ly tan
Trần gian lệ đẫm tuôn tràn
Đau thương trong cõi địa đàng yêu nhau
Khối yêu thương khối hận sầu
Lệ tuôn tuôn chảy địa cầu ngàn năm
Người la hét kẻ khóc thầm
Tang thuong nhiều lắm trần gian kiếp người !
Trời ơi tôi cũng thương tôi
Bởi yêu nhiều quá giờ tôi lạnh lùng !
Đêm đêm nằm ngũ trong mùng
Xuân sang gió thổi tưởng đông lại về !
Tim tôi giờ quá ủ ê
Nên tôi ngồi viết tràn trề thơ đau !
Tôi còn sống mãi ngàn sau
Gom đau thương đó chất sầu thành mây
Tình nay như lá me bay
Lá yêu chua lắm tình cay quá trời !
Bởi tôi ngu dại yêu người
Cho nên người đã bỏ tôi lạnh lùng
Tình như sương khói muôn trùng
Đêm tôi nằm ngủ trong mùng tôi mơ
Sáng ra thức dậy làm thơ
Tuôn như suổi đổ trên bờ sông Thương...!
Tình yêu là khói là sương
Là mây bao phủ đêm trường quạnh hiu..!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét