CHÂN LÝ TUYỆT ĐỐI ĐÚNG : ĐAU KHỔ VÀ HẠNH PHÚC LÀM THÀNH MỘT CUỘC ĐỜI
Trời ơi đau khổ bởi vì yêu
Lệ đẫm trần gian lệ quá nhiều
Lệ của ngàn năm muôn kiếp trước
Tình ơi đau đớn biết bao nhiêu !
Ai cũng yêu rồi ai cũng đau
Đau còn mãi mãi đến ngàn sau
Đời còn nghe trái tim rên rỉ
Chồng chất trong ta vạn nỗi sầu
Ai đã yêu và nếm đắng cay
Tình thường thay đổi cõi trần ai
Đau thương một mảnh tình dang dở
Lệ cứ như mưa mãi ngập đầy !
Dù đau dù đớn vẫn yêu yêu
Ai lớn lên rồi cũng phải yêu
Số phận ông Trời cho phải nhận
Không yêu lạnh lắm lúc mưa chiều !
Tình vừa đau khổ lại vừa vui
Ai sống trong đời cũng thế thôi
Thà khổ vì yêu hơn phải khổ
Một mình cô độc ở trong đời !
Tình là hạnh phúc với đau thương
Là lẻ trần gian ấy sự thường
Ai sống trong đời đều phải khổ
Khổ vì yêu đó chuyện yêu đương !
Ai sống trong đời cũng phải yêu
Có vui có khổ chỉ vì yêu
Tuy hai thái cực nhưng là một
Hạnh phúc bao nhiêu lệ cũng nhiều !
Khổ vui là chỉ một mà thôi
Kết hợp cùng nhau một cuộc đời
Là nghĩa là yêu là hạnh phúc
Buồn vui đau khổ khóc hay cười !
Với tôi tất cả không vô nghĩa
Tất cả là vui hay khổ đau
Đời là thế đấy tình như thế
Ai sống trong đời cũng khổ đau !
Có đau có khổ mới nên người
Tất cả nằm trong một cuộc đời
Dù khổ dù đau ta phải sống
Phải đành chấp nhận thế mà thôi !
Cuộc đời là thế đấy ai ơi
Trong khổ trong vui có tiếng cười
Có tiếng kinh hoàng và hổn loạn (than khóc lúc khổ)
Cùng là mãn nguyện đó người ơi ! (lúc thành công lại cười )
Cho nên tất cả chỉ đời thôi
Mặn lạt chua cay một kiếp người
Đời là thế đấy là như thế
Ai thì cũng khổ giống như tôi ! (Right ?)
Ai thì cũng khổ chẳng riêng tôi
Dù cho vua chúa đến bày tôi
Mang xác con người ai cũng khổ
Khổ vì đủ thứ chuyện trong đời ! (Right ?)
Mình hỏi bạn nhé dù cho vua chúa tổng thống thủ tướng
Tỷ phú đại gia hay kẻ thường dân được sanh ra trong cuộc
đời này có ai không khổ đâu, bạn nói coi ???
Cho nên Đức Phật Thích Ca nói rằng : "Đời là bể khổ"
Đó là chân lý là tuyệt vời nhất và không có câu nào hay hơn
đúng hơn nữa trong cuộc đời nầy !
Mình nhận thấy rằng ai cũng cho là mình đứng người khác sai
nhưng tôi nhận thấy rằng không có ai đúng cả nên mới luân hồi sanh tử hoài hoài và chỉ có Đức Phật nói mới tuyệt đối đúng mà thôi ! Tuyệt đối đúng nhé ! Vậy thì Ông Einstein nói sai rồi vì ông
nói rằng không có điều gì tuyệt đối đúng cả là quá sai rồi ! Vì Phật là tuyệt đối đúng đó bạn mình ơi !
Bạn thử suy gẫm xem ?
Đây là bài thơ đậm màu sắc triết học xã hội dời sống con người
và triết học Phật Giáo chân lý ngàn đời luôn luôn tuyệt đối đúng
và không bao giờ sai trong mọi thời đại !
MÌNH XIN PHÉP TÂM SỰ CÙNG MỌI NGƯỜI NHÉ !
Tôi đã đánh trúng tâm lý và trái tim đen của toàn thể loài người rồi với bài thơ này các bạn ạ ! Mình viết bài này cho tất cả mọi người mà ! Mình nói thật lòng cho các bạn nghe nhé ! Mình có học hai môn triết học Đông Phương và Tây phương nữa nên hiểu hiểu được tâm trạng của mọi người hơn là các thi sĩ tiền chiến thơ hay tuyệt vời nhưng mà các Lão tiền bối chỉ học về Văn chương thôi không có học về môn triết học như mình nên thơ của các Ngài chỉ đậm màu sắc văn chương đọc nghe rất là mơ mơ mộng mộng nhưng các Ngài không có nói về tâm lý xã hội học như tôi đã nói và tôi đã phản ảnh cuộc sống qua thơ ca về những nỗi khổ đau của con người !
Cho nên em gái Linh Liên Quãng Ninh đã bình luận thơ tôi như thế nầy : "TẤT CẢ MỌI HÌNH ẢNH CỦA CUỘC SỐNG ĐÃ ĐƯỢC ANH BẢO LỘC
MAURICE CUNG TRẦM VŨ LANG ĐƯA VÀO THƠ CA MỘT CÁCH TÀI TÌNH VÀ VÔ CÙNG TUYỆT VỜI VÀ LÀM ĐẮM SAY LÒNG NGƯỜI"
CÔ ẤY NÓI THÊM :" CHO NÊN KHI RÃNH EM HAY NHỚ NHỚ ĐẾN THƠ CỦA ANH VÌ NÓ LUÔN ĐỂ LẠI ẤN TƯỢNG TRONG LÒNG MỌI NGƯỜI VÀ NGAY CẢ CHÍNH EM "
VÀ TRÊN CẢ TUYỆT VỜI NHƯ NHIỀU NGƯỜI ĐÃ COMMENT THƠ TÔI VÀ NÓI NHƯ VẬY.
Lệ đẫm trần gian lệ quá nhiều
Lệ của ngàn năm muôn kiếp trước
Tình ơi đau đớn biết bao nhiêu !
Ai cũng yêu rồi ai cũng đau
Đau còn mãi mãi đến ngàn sau
Đời còn nghe trái tim rên rỉ
Chồng chất trong ta vạn nỗi sầu
Ai đã yêu và nếm đắng cay
Tình thường thay đổi cõi trần ai
Đau thương một mảnh tình dang dở
Lệ cứ như mưa mãi ngập đầy !
Dù đau dù đớn vẫn yêu yêu
Ai lớn lên rồi cũng phải yêu
Số phận ông Trời cho phải nhận
Không yêu lạnh lắm lúc mưa chiều !
Tình vừa đau khổ lại vừa vui
Ai sống trong đời cũng thế thôi
Thà khổ vì yêu hơn phải khổ
Một mình cô độc ở trong đời !
Tình là hạnh phúc với đau thương
Là lẻ trần gian ấy sự thường
Ai sống trong đời đều phải khổ
Khổ vì yêu đó chuyện yêu đương !
Ai sống trong đời cũng phải yêu
Có vui có khổ chỉ vì yêu
Tuy hai thái cực nhưng là một
Hạnh phúc bao nhiêu lệ cũng nhiều !
Khổ vui là chỉ một mà thôi
Kết hợp cùng nhau một cuộc đời
Là nghĩa là yêu là hạnh phúc
Buồn vui đau khổ khóc hay cười !
Với tôi tất cả không vô nghĩa
Tất cả là vui hay khổ đau
Đời là thế đấy tình như thế
Ai sống trong đời cũng khổ đau !
Có đau có khổ mới nên người
Tất cả nằm trong một cuộc đời
Dù khổ dù đau ta phải sống
Phải đành chấp nhận thế mà thôi !
Cuộc đời là thế đấy ai ơi
Trong khổ trong vui có tiếng cười
Có tiếng kinh hoàng và hổn loạn (than khóc lúc khổ)
Cùng là mãn nguyện đó người ơi ! (lúc thành công lại cười )
Cho nên tất cả chỉ đời thôi
Mặn lạt chua cay một kiếp người
Đời là thế đấy là như thế
Ai thì cũng khổ giống như tôi ! (Right ?)
Ai thì cũng khổ chẳng riêng tôi
Dù cho vua chúa đến bày tôi
Mang xác con người ai cũng khổ
Khổ vì đủ thứ chuyện trong đời ! (Right ?)
Mình hỏi bạn nhé dù cho vua chúa tổng thống thủ tướng
Tỷ phú đại gia hay kẻ thường dân được sanh ra trong cuộc
đời này có ai không khổ đâu, bạn nói coi ???
Cho nên Đức Phật Thích Ca nói rằng : "Đời là bể khổ"
Đó là chân lý là tuyệt vời nhất và không có câu nào hay hơn
đúng hơn nữa trong cuộc đời nầy !
Mình nhận thấy rằng ai cũng cho là mình đứng người khác sai
nhưng tôi nhận thấy rằng không có ai đúng cả nên mới luân hồi sanh tử hoài hoài và chỉ có Đức Phật nói mới tuyệt đối đúng mà thôi ! Tuyệt đối đúng nhé ! Vậy thì Ông Einstein nói sai rồi vì ông
nói rằng không có điều gì tuyệt đối đúng cả là quá sai rồi ! Vì Phật là tuyệt đối đúng đó bạn mình ơi !
Bạn thử suy gẫm xem ?
Đây là bài thơ đậm màu sắc triết học xã hội dời sống con người
và triết học Phật Giáo chân lý ngàn đời luôn luôn tuyệt đối đúng
và không bao giờ sai trong mọi thời đại !
MÌNH XIN PHÉP TÂM SỰ CÙNG MỌI NGƯỜI NHÉ !
Tôi đã đánh trúng tâm lý và trái tim đen của toàn thể loài người rồi với bài thơ này các bạn ạ ! Mình viết bài này cho tất cả mọi người mà ! Mình nói thật lòng cho các bạn nghe nhé ! Mình có học hai môn triết học Đông Phương và Tây phương nữa nên hiểu hiểu được tâm trạng của mọi người hơn là các thi sĩ tiền chiến thơ hay tuyệt vời nhưng mà các Lão tiền bối chỉ học về Văn chương thôi không có học về môn triết học như mình nên thơ của các Ngài chỉ đậm màu sắc văn chương đọc nghe rất là mơ mơ mộng mộng nhưng các Ngài không có nói về tâm lý xã hội học như tôi đã nói và tôi đã phản ảnh cuộc sống qua thơ ca về những nỗi khổ đau của con người !
Cho nên em gái Linh Liên Quãng Ninh đã bình luận thơ tôi như thế nầy : "TẤT CẢ MỌI HÌNH ẢNH CỦA CUỘC SỐNG ĐÃ ĐƯỢC ANH BẢO LỘC
MAURICE CUNG TRẦM VŨ LANG ĐƯA VÀO THƠ CA MỘT CÁCH TÀI TÌNH VÀ VÔ CÙNG TUYỆT VỜI VÀ LÀM ĐẮM SAY LÒNG NGƯỜI"
CÔ ẤY NÓI THÊM :" CHO NÊN KHI RÃNH EM HAY NHỚ NHỚ ĐẾN THƠ CỦA ANH VÌ NÓ LUÔN ĐỂ LẠI ẤN TƯỢNG TRONG LÒNG MỌI NGƯỜI VÀ NGAY CẢ CHÍNH EM "
VÀ TRÊN CẢ TUYỆT VỜI NHƯ NHIỀU NGƯỜI ĐÃ COMMENT THƠ TÔI VÀ NÓI NHƯ VẬY.
TÌNH YÊU LÀ SỰ NGỌT NGÀO TRONG NỖI ĐẮNG CAY
Thiên tình khúc đẫm lệ của loài người cho những ai đau khổ vì tình yêu và đây là tác phẩm đầy màu sắc tâm lý xã hội thực tế đau
thương và nghiệt ngã của tình yêu (CTVL viết lúc 30 tuổi)
Tình yêu nào cũng đắm say
Tình yêu nào cũng đắng cay bẽ bàng
Tình thường dễ vở dễ tan
Đó là định hệ trần gian muôn đời !
Đau thương trong một kiếp người
Kiếp nhân sinh đó một trời tang thương !
Để cho ai vấn ai vương
Để ai hát khúc đoạn trường vì ai !
Tình yêu nào cũng phôi phai
Rồi tình yêu cũng có ngày ly tan
Như trăng sáng tỏ trăng tàn
Biệt ly ly biệt lệ tràn mưa rơi
Đời là bể khổ ai ơi
Tình là tiếng khóc tiếng cười xưa nay !
Ai yêu rồi cũng đắm say
Ai yêu rồi cũng đắng cay trong lòng
Mới yêu tình ái màu hồng
Rồi như nước chảy theo dòng thời gian
Như hoa sớm nở tối tàn
Thế nhân tình lắm phũ phàng vì yêu !
Tình vui vui biết bao nhiêu
Rồi tình yêu cũng rất nhiều tang thương
Mới yêu tràn ngập mùi hương
Để rồi sau đó đoạn trường đớn đau !
Tình là một khối ưu sầu
Nào ai biết được ra sao chữ tình
Không yêu quạnh quẽ một mình
Đường nào cũng chết vì tình mà thôi
Thà yêu mà khổ ai ơi
Còn hơn cô độc suốt đời bơ vơ
Trở thành thi sĩ làm thơ
Cô đơn vì bởi tình hờ đã tan
Tình yêu nào cũng phai tàn
Phù du một cõi trần gian ấy mà
Tình gần rồi lại cách xa
Yêu chi cho lắm cũng là biệt ly
Chạnh lòng kẻ ở người đi
Nghẹn ngào giọt lệ phân kỳ rơi rơi...
Tình yêu là thế ai ơi
Không yêu cũng khổ một đời trăm năm...
Tình là bi lụy âm thầm
Ngàn năm tình ái lâm râm lệ buồn
Đôi đường đôi ngã mưa tuôn
Lệ rơi trong kiếp vô thường rả tan
Chia ly tan nát mộng vàng
Trăm năm trong cõi trần gian vô thường
Đoạn trường vì bởi tai ương
Tai ương vì bởi vô thường trần gian !!!
VÌ SAO TÔI BUỒN (2 câu đầu lấy ý thơ Xuân Diệu)
Hôm nay trời đẹp mây cao
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn !
Nhớ ai tôi nhớ luôn luôn
Nhớ ai vì bởi tôi buồn vì ai
Bởi vì ai đó đổi thay
Cho nên tôi phải ngồi đây một mình
Đêm nay ngồi viết thơ tình
Tình ơi tình hởi một mình với ta
Người về trong cõi ngàn xa
Ta về trong cõi mình ta héo tàn
Tình thường sum hợp ly tan
Kiếp nhân sinh đó lệ tràn xưa nay !
Tình yêu không cánh mà bay
Cho ta ngồi đó muôn ngày ta đau !
Nhân sinh một kiếp ưu sầu
Ai ai cũng thế đau đầu vì yêu ! (Right ?)
Mà rồi không thể cô liêu
Trăm năm lạnh giá rất nhiều đau thương
Đường nào cũng khổ hết trơn
Không yêu quạnh quẽ lại buồn hơn yêu
Thà đau mà vẫn yêu yêu
Để ta có những những chiều bên nhau
Để ta ngồi ngắm trăng sao
Ôm nhau thắm thiết tình nào như trăng
Để ta hôn mãi môi nàng
Để ta ôm ánh trăng vàng ta mơ
Tình yêu ôi rất nên thơ
Nên ai cũng thế cũng mơ với tình !
Cô đơn buồn lắm một mình
Hãy yêu đi nhé cho tình lên mây..!
thương và nghiệt ngã của tình yêu (CTVL viết lúc 30 tuổi)
Tình yêu nào cũng đắm say
Tình yêu nào cũng đắng cay bẽ bàng
Tình thường dễ vở dễ tan
Đó là định hệ trần gian muôn đời !
Đau thương trong một kiếp người
Kiếp nhân sinh đó một trời tang thương !
Để cho ai vấn ai vương
Để ai hát khúc đoạn trường vì ai !
Tình yêu nào cũng phôi phai
Rồi tình yêu cũng có ngày ly tan
Như trăng sáng tỏ trăng tàn
Biệt ly ly biệt lệ tràn mưa rơi
Đời là bể khổ ai ơi
Tình là tiếng khóc tiếng cười xưa nay !
Ai yêu rồi cũng đắm say
Ai yêu rồi cũng đắng cay trong lòng
Mới yêu tình ái màu hồng
Rồi như nước chảy theo dòng thời gian
Như hoa sớm nở tối tàn
Thế nhân tình lắm phũ phàng vì yêu !
Tình vui vui biết bao nhiêu
Rồi tình yêu cũng rất nhiều tang thương
Mới yêu tràn ngập mùi hương
Để rồi sau đó đoạn trường đớn đau !
Tình là một khối ưu sầu
Nào ai biết được ra sao chữ tình
Không yêu quạnh quẽ một mình
Đường nào cũng chết vì tình mà thôi
Thà yêu mà khổ ai ơi
Còn hơn cô độc suốt đời bơ vơ
Trở thành thi sĩ làm thơ
Cô đơn vì bởi tình hờ đã tan
Tình yêu nào cũng phai tàn
Phù du một cõi trần gian ấy mà
Tình gần rồi lại cách xa
Yêu chi cho lắm cũng là biệt ly
Chạnh lòng kẻ ở người đi
Nghẹn ngào giọt lệ phân kỳ rơi rơi...
Tình yêu là thế ai ơi
Không yêu cũng khổ một đời trăm năm...
Tình là bi lụy âm thầm
Ngàn năm tình ái lâm râm lệ buồn
Đôi đường đôi ngã mưa tuôn
Lệ rơi trong kiếp vô thường rả tan
Chia ly tan nát mộng vàng
Trăm năm trong cõi trần gian vô thường
Đoạn trường vì bởi tai ương
Tai ương vì bởi vô thường trần gian !!!
VÌ SAO TÔI BUỒN (2 câu đầu lấy ý thơ Xuân Diệu)
Hôm nay trời đẹp mây cao
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn !
Nhớ ai tôi nhớ luôn luôn
Nhớ ai vì bởi tôi buồn vì ai
Bởi vì ai đó đổi thay
Cho nên tôi phải ngồi đây một mình
Đêm nay ngồi viết thơ tình
Tình ơi tình hởi một mình với ta
Người về trong cõi ngàn xa
Ta về trong cõi mình ta héo tàn
Tình thường sum hợp ly tan
Kiếp nhân sinh đó lệ tràn xưa nay !
Tình yêu không cánh mà bay
Cho ta ngồi đó muôn ngày ta đau !
Nhân sinh một kiếp ưu sầu
Ai ai cũng thế đau đầu vì yêu ! (Right ?)
Mà rồi không thể cô liêu
Trăm năm lạnh giá rất nhiều đau thương
Đường nào cũng khổ hết trơn
Không yêu quạnh quẽ lại buồn hơn yêu
Thà đau mà vẫn yêu yêu
Để ta có những những chiều bên nhau
Để ta ngồi ngắm trăng sao
Ôm nhau thắm thiết tình nào như trăng
Để ta hôn mãi môi nàng
Để ta ôm ánh trăng vàng ta mơ
Tình yêu ôi rất nên thơ
Nên ai cũng thế cũng mơ với tình !
Cô đơn buồn lắm một mình
Hãy yêu đi nhé cho tình lên mây..!
THÀ LÀM GIỌT MƯA RƠI
Thà làm giọt mưa rơi
Cho mát cả lòng đời
Cho hoa tình nở rộ
Trong vườn lá xanh tươi !
Thà làm giọt sương rơi
Cho mát trên vành môi
Cho tình yêu bốc cháy
Ngọt ngào trên đôi môi !
Thà làm cánh chim bay
Trên lá hoa ngàn cây
Để quên đời khốn khổ
Kiếp con người đắng cay !
Thà làm đôi chim non
Đớn đau sẽ không còn
Trên cành hoa sắc thắm
Chim ríu rít véo von !
Thà làm đóa hoa tươi
Hoa luôn mỉm miệng cười
Đời luôn vui hạnh phúc
Như khỉ và đười ươi !
Thà làm đôi cá bơi
Bơi bơi ra ngàn khơi
Xa xôi ngoài biển cả
Nghe sóng vổ lưng trời !
Thà làm đôi uyên ương
Cho đời ta lên hương
Cho rừng hoa nở mãi
Trong tim cõi thiên đường !
Thà làm cây lá xanh
Bốn mùa luôn vây quanh
Xanh đỏ vàng trắng tím
Như chim hót trên cành !
Thà làm mây bay bay
Cho đắm trong hồn say
Thiên đường xa diệu vợi
Ôi tình yêu thiên thai !
Thà làm như rong rêu
Trong gió chiều lêu bêu
Rừng mưa thu ngợp lá
Mưa bay những buổi chiều !
Thà làm mây lang thang
Bay khắp cõi trần gian
Để hồn ta phơi phới
Cho sầu thôi miên man ! (Viết lúc 20 tuổi)
Cho mát cả lòng đời
Cho hoa tình nở rộ
Trong vườn lá xanh tươi !
Thà làm giọt sương rơi
Cho mát trên vành môi
Cho tình yêu bốc cháy
Ngọt ngào trên đôi môi !
Thà làm cánh chim bay
Trên lá hoa ngàn cây
Để quên đời khốn khổ
Kiếp con người đắng cay !
Thà làm đôi chim non
Đớn đau sẽ không còn
Trên cành hoa sắc thắm
Chim ríu rít véo von !
Thà làm đóa hoa tươi
Hoa luôn mỉm miệng cười
Đời luôn vui hạnh phúc
Như khỉ và đười ươi !
Thà làm đôi cá bơi
Bơi bơi ra ngàn khơi
Xa xôi ngoài biển cả
Nghe sóng vổ lưng trời !
Thà làm đôi uyên ương
Cho đời ta lên hương
Cho rừng hoa nở mãi
Trong tim cõi thiên đường !
Thà làm cây lá xanh
Bốn mùa luôn vây quanh
Xanh đỏ vàng trắng tím
Như chim hót trên cành !
Thà làm mây bay bay
Cho đắm trong hồn say
Thiên đường xa diệu vợi
Ôi tình yêu thiên thai !
Thà làm như rong rêu
Trong gió chiều lêu bêu
Rừng mưa thu ngợp lá
Mưa bay những buổi chiều !
Thà làm mây lang thang
Bay khắp cõi trần gian
Để hồn ta phơi phới
Cho sầu thôi miên man ! (Viết lúc 20 tuổi)
THÀ LÀM GIỌT MƯA BAY (THƠ TÌNH TUỔI THƠ)
Trên lá hoa ngàn cây
Để cho đời bớt khổ
Bay bay hoài theo mây...
Thà làm giọt sương rơi
Cho mát trái tim người
Thà làm đóa hoa tươi
Cho muôn người hạnh phúc !
Thà làm áng mây bay
Lang thang mãi muôn ngày
Như chim trời vỗ cánh
Bay khắp trên trời mây !
Thà làm giọt mưa rơi
Thành nước chảy muôn đời
Cho mát lòng nhân thế
Cho tình yêu lên ngôi !
Thà làm vườn hoa thơm
Cho xuyến xao tâm hồn
Cho tình yêu chấp cánh
Trong gió chiều mênh mông !
Thà làm một cánh hoa
Cho bướm bay la đà
Trong vườn hoa nở rộ
Yêu thương và thiết tha...
Thà làm ánh trăng soi
Luôn sáng soi cuộc đời
Cho người bớt ngu muôi
Chinh chiến lửa thù sôi !
Thà làm ánh bình minh
Cho tươi sáng hành tinh
Muôn chim còn hát mãi
Muôn bài hát thanh bình !
Thà làm đôi chim câu
Bay quanh khắp địa cầu
Đem thanh bình trở lại
Để không còn mưa ngâu ! (19 tuổi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét