Em về vóc dáng thanh thanh
Xanh xanh mắt biếc long long giọt tình
Em về tình khúc mông mênh
Tóc mây một mái bồng bềnh cỏ hoa
Em về cá lặn chim sa
Tóc xuân phới phới tình xa gió ngàn
Em về lòng thấy lâng lâng
Nắng chiều đã tắt bâng khuâng gọi hồn
Thoảng nghe như một nỗi buồn
Nhớ em anh nhớ còn vươn lệ sầu
Em về trong giấc chiêm bao
Để anh lặng lẽ xôn xao giọt buồn
Mười năm tình ấy còn vươn
Trăm năm không dễ gì quên được nàng
Em về cây lá thênh thang
Lời ru biển cả ngập tràn tình ta
Em về trong cõi tình xa
Nhớ em muôn kiếp xót xa lệ đầm !
(mình viết lúc 16 tuổi)
Xanh xanh mắt biếc long long giọt tình
Em về tình khúc mông mênh
Tóc mây một mái bồng bềnh cỏ hoa
Em về cá lặn chim sa
Tóc xuân phới phới tình xa gió ngàn
Em về lòng thấy lâng lâng
Nắng chiều đã tắt bâng khuâng gọi hồn
Thoảng nghe như một nỗi buồn
Nhớ em anh nhớ còn vươn lệ sầu
Em về trong giấc chiêm bao
Để anh lặng lẽ xôn xao giọt buồn
Mười năm tình ấy còn vươn
Trăm năm không dễ gì quên được nàng
Em về cây lá thênh thang
Lời ru biển cả ngập tràn tình ta
Em về trong cõi tình xa
Nhớ em muôn kiếp xót xa lệ đầm !
(mình viết lúc 16 tuổi)
MỘT KIẾP ĐI HOANG
Ta đến cùng trăng ta với trăng
Đêm thu mơ đến tận cung Hằng
Ước gì có cánh như chim ấy
Ta sẽ bay đi khắp địa đàng !
Rong chơi cho bớt cõi lòng đau
Trần thế hôm nay ngập những sầu
Lệ đổ ngập tràn trên bốn biển
Loài người độc ác giết cùng nhau !
Ta đã đi hoang cả cuộc đời
Đau thương nhiều lắm ở trong tôi
Ngổn ngang trăm mối còn dang dở
Trong kiếp phiêu lưu một kiếp người !
Trời sanh sanh mãi để làm chi
Tử tử sanh sanh tử tử ly
Ai sống một thời rồi cũng chết
Đớn đau còn biết nói năng gì !
Tình nào hạnh phúc cõi trần gian
Một thuở rồi sau cũng phải tàn
Tất cả trở về cùng cát bụi
Trong lòng đất lạnh gió mưa tan !
Ôi kiếp con người kiếp bể dâu
Từ ngàn thu trước đến thu sau
Thu nào cũng thế trời giông bảo
Cho lá thu rơi đã bạc màu .....!
Lá nào bay trước lá bay sau
Trong kiếp con ngươi kiếp khổ đau
Như lá thu rơi vàng héo úa
Ôi cõi trần gian vạn khối sầu !
Đêm thu mơ đến tận cung Hằng
Ước gì có cánh như chim ấy
Ta sẽ bay đi khắp địa đàng !
Rong chơi cho bớt cõi lòng đau
Trần thế hôm nay ngập những sầu
Lệ đổ ngập tràn trên bốn biển
Loài người độc ác giết cùng nhau !
Ta đã đi hoang cả cuộc đời
Đau thương nhiều lắm ở trong tôi
Ngổn ngang trăm mối còn dang dở
Trong kiếp phiêu lưu một kiếp người !
Trời sanh sanh mãi để làm chi
Tử tử sanh sanh tử tử ly
Ai sống một thời rồi cũng chết
Đớn đau còn biết nói năng gì !
Tình nào hạnh phúc cõi trần gian
Một thuở rồi sau cũng phải tàn
Tất cả trở về cùng cát bụi
Trong lòng đất lạnh gió mưa tan !
Ôi kiếp con người kiếp bể dâu
Từ ngàn thu trước đến thu sau
Thu nào cũng thế trời giông bảo
Cho lá thu rơi đã bạc màu .....!
Lá nào bay trước lá bay sau
Trong kiếp con ngươi kiếp khổ đau
Như lá thu rơi vàng héo úa
Ôi cõi trần gian vạn khối sầu !
TA ĐI ĐI GIỮA RỪNG HOANG
Mây cao suối biếc trăng ngàn gió reo
Rừng mưa còn ngập bóng chiều
Trăng ơi trăng hởi tiêu điều lòng ta
Người về trong cõi ngàn hoa
Bỏ trăng ở lại cùng ta héo tàn
Xa rồi tình ái dung nhan
Tình yêu loan lỡ mộng vàng từ nay
Ngàn chim có cánh chim bay
Chim bay khắp cõi tình say nắng hồng
Nước mây giờ đã bềnh bồng
Gió mưa còn mãi trên không ngàn trùng
Mưa ơi ta quá lạnh lùng
Mưa còn mưa mãi mưa phùn lá rơi
Sao mưa chẳng nói một lời
Nên tôi lạnh giá giữa trời mình tôi
Rong chơi ngắm cảnh núi đồi
Để quên tất cả kiếp người lầm than
Rừng thông suối bạc mây ngàn
Chim trời cá nước thênh thang hải hồ
Đất trời biển cả san hô
Thiên hình vạn trạng điểm tô núi rừng
Thiên nhiên biến chuyển không ngừng
Dưới sông cá lội tưng bừng reo vui
Quên đi ngày tháng qua rồi
Để quên để nhớ để cười với thơ
Ôm chi tình mộng trong mơ
Trách chi ai đó hững hờ tình ta
Dù người dáng ngọc kiêu xa
Dù ai nhan sắc mặn mà hởi ai
Buồn chi kẻ đó người đây
Tình yêu đã hết đắm say cung tàn
Ta đi khắp nẻo địa đàng
Vui cùng mây nước trần gian hải hồ
Thủy triều biển cả nhấp nhô
Thuyền ai trên sóng mập mờ đêm trăng..!
THIÊN NHIÊN TẠO HÓA
Thiên nhiên phong cảnh hữu tình
Trời sanh vạn loại cho mình ngất ngây
Người còn đó ta còn đây
Ngao du một kiếp tình say với tình
Ta nay mình lại với mình
Trở về trong cõi ái tình thiên nhiên
Hồn ta say đắm triền miên
Phong quang cảnh vật muôn miền xinh tươi
Trời xanh có nắng ngập trời
Vườn hoa rực rỡ tươi cười với hoa
Một mình ta lại với ta
Trở về trong cõi ngàn hoa thuở nào !
(Thuở còn hạnh phúc xa xưa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét