Viết thơ để trả nợ đời
Viết thơ để trả nợ người tôi yêu
Nợ tình ôi thật quá nhiều
Cho nên tôi viết thơ yêu ngàn đời !
Nợ đời nhiều lắm ai ơi
Cho nên tôi viết cho đời ngâm nga
Trót sanh trong kiếp người ta
Yêu là để khổ nên là viết thơ
Viết cho đời mộng hay mơ
Yêu là tình khúc như tơ ánh vàng
Tình là bài hát trần gian
Loài người yêu mãi muôn ngàn năm sau
Tình là vườn lá lao xao
Vườn hoa tình ái ai nào không say
Tình yêu là ngất là ngây
Cho hồn bay bổng trên mây nắng hồng
Tình là mây nước bềnh bồng
Là mưa là gió thành dòng đại dương
Để cho ngươi nhớ người thương
Để ta tìm cõi thiên đường bên nhau
Để ta hôn trái hoa đào
Của ai ai đó hôm nào mình mơ
Nợ tình ta phải viết thơ
Nợ đời ta phải làm thơ cho người
Ta đi trong cả bầu trời
Thơ còn chảy mãi cho đời mê ly
Tình yêu là một khối si
Nên thơ tình ái bay thì như chim
Để cho ai đó đêm đêm
Tình còn ngây ngất êm đềm trên ai !
Tình yêu là gió là mây
Như dòng thác lủ như cây lá rừng
Chiều vàng mây nước bâng khuâng
Ta đi trong cõi địa đàng mơ hoa..........!!! (lúc 28 tuổi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét