Bao giấc mơ tình tôi đã mơ
Tình yêu giờ đã biến thành thơ
Và trên trời thẳm mùa thu chết
Bao lá thơ tình bao lá mơ !
Bao giấc mơ tình bao khổ đau
Chất trong tim đó lệ ưu sầu
Đêm nay nhìn lá thu vàng úa
Lá đã thành chim bay rất cao ! (lá:honey)
Trời thu xanh xám sương còn đọng
Trong cõi bao la bến hải hồ
Ôi khói ôi sương tình rất mỏng
Áo mùa thu mộng khói sương mơ !
Quang cảnh thu buồn ta ngất ngây
Thả hồn theo gió với cùng mây
Và mây bàng bạc trong sương khói
Của mùa thu mộng lá mơ bay ! (phá luật)
TRONG CÕI HOANG TÀN CỦA LÁ THU
Trời thu lạnh lẽo nước thu trong
Gió lạnh đêm nay lạnh cả lòng
Trong một chiều thu mưa lá rụng
Nghe hồn thơ thẩn lạnh như đông !
Ta đã yêu mùa thu lá rơi
Lá tung tứ phía ngập lưng trời
Hồn tôi một bến tình dang dở
Trong khói sương chiều gió thoảng trôi !
Hồn thơ tôi đó bay như lá
Như cõi lòng tôi như lá bay
Như thể trời mây và với cả
Mùa thu thay lá lá mơ phai !
Tôi đã yêu và tôi đã yêu
Tình như gió thoảng với mây chiều
Và mưa và nắng hồn rên xiết
Trong cõi hoang tàn bong tịch liêu !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét