Chiều nay buồn lắm ngắm mây bay
Trăng nước hoàng hôn mộng rất đầy
Mộng cả ngàn năm giờ vẫn mộng
Tình buồn như thể gió heo may !
Trăng ngẩn ngơ tình thơ lướt trôi
Thơ tình trong mộng của hồn tôi
Thơ tuôn như suối ngàn năm trước
Giờ cũng như mưa ngập cả trời !
Thơ của hồn tôi thơ của tôi
Của vườn cây lá ánh sao rơi
Và muôn ngàn kiếp thơ còn mãi
Thơ vẫn rong chơi suốt cả đời !
Thơ của tình ai thơ của hoa
Của đêm trăng lạnh ánh sao ngà
Của vườn hoa tím trăng mờ tỏ
Của ánh chiều hôm gió thổi qua !
Thơ của trời mây hay của ai
Của mùa thu úa lá tung bay
Của mưa cùng gió nghe lành lạnh
Trong cỏi hoang sơ lá rụng đầy !
Thơ nghĩa là thơ của ánh trăng
Của hồn tơ liễu tợ sao băng
Trên cao có dãy Ngân Hà đó
Có cả tình tôi với chị Hằng !
Rồi trăng tình tự với trăng tan
Trăng của ngàn năm với mộng vàng
Trăng của muôn đời trăng với mộng
Để hồn thi sĩ mãi mơ hoang..........!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét