http://files.myopera.com/mrcosvnblog/albums/3174141/welcome-b%20%2836%29.gif

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

NHỚ TRANG LÊ

NHỚ TRANG LÊ



Đêm nay ngồi nhớ Trang Lê
Thương em ở giá mưa về em rung
Cô đơn buồn lắm trong mùng
Mưa trên mí mắt mưa buồn lệ rơi
Đau thương nhiều lắm trong đời
Hợp ta tan hợp kiếp người đau thương
Đời là một cõi vô thường
Tình là một cõi đoạn trường ly tan
Như chim chiều đến về ngàn
Đàn yêu ta gẩy cung đàn ta mơ
Tay ta nâng khúc ly tơ
Tình kia ai đã hững hờ cùng ta 
Dù ai nhan sắc mặn mà
Tình ly tan cũng phôi pha sắc hồng
Thương em phận bạc long đong
Tình chia đôi ngã hai dòng lệ rơi
Chuyện đời là thế em ơi
Tình là tiếng khóc tiếng cười trần gian 
Tang thương trong cõi địa đàng
Trăm năm một kiếp phủ phàng tình ta
Người về áo rủ sương sa
Để ai ở lại xót xa chữ tình ! 

(Cho Trang Lê đừng có khóc nghe em gái tai em chọc anh bây giờ anh chọc lại em huề nhé ! Vậy
thì huề, không ai nợ ai hé em !  Anh cũng cám ơn em nhờ em mà anh có tác phẩm bất hủ nầy và xinh chân thành tặng cho những ai dang dở vì tình yêu !)



THƯƠNG EM GÁI HOA LÊ !



Thương em phận bạc Hoa Lê
Sớm hôm buồn bã đi về mình ênh
Sông trăng gió thổi bồng bềnh
Mưa còn mưa mãi lênh đênh cõi sầu
Đường tình hai ngã thương đau
Anh thương em phải qua cầu đắng cay
Mưa khuya lạnh lắm lòng này
Bởi tình như lá thu phai cuối mùa
Rồi mưa vẫn mãi là mưa
Mưa ơi mưa hởi bao giờ mới thôi
Mưa cho tràn ngập bến đời
Mưa cho lạnh lẽo kiếp đời tang thương
Cho em khóc suốt đêm trường
Mưa còn đổ xuống phố phường quạnh hiu
Mưa còn rơi biết bao chiều
Cho em ngồi nhớ tình yêu thuở nào
Tình yêu giờ đã xanh xao
Đớn đau nhiều quá tình nào dở dang
Đêm nay ta ngắm trăng ngàn
Ngắm trăng ta khóc sầu tan giữa đời
Sanh ra trong kiếp con người
Để yêu để khổ để rồi ly tan
Khóc cười trong cõi trần gian
Chỉ là ảo tưởng địa đàng muôn hoa !
Tình yêu nào cũng phôi pha
Rồi chim tình cũng bay xa cuối trời
Tình là bài hát ly bôi
Cho ai ngồi khóc suốt đời vì yêu !
Để ông Trời khóc mỗi chiều
Khóc thương cho kiếp hẩm hiu con người
Chiều nay ngồi ngắm mây trôi
Thương Hoa Lê lắm anh ngồi suy tư !



PHẬN EM VÁN ĐÃ ĐÓNG THUYỀN (RÁNG TU VỀ VỚI PHẬT NGÀI)



Viết theo lời đề nghị của Phượng Hà

Phận em đã có chồng con
Mà tâm tư vẫn hãy còn yêu thơ
Mê thơ ngồi đó em mơ
Mơ chàng thi sĩ viết thơ ái tình
Em giờ đã có gia đình
Yên vui hạnh phúc của mình ấm êm
Sống trong mái ấm êm đềm
Vợ chồng hạnh phúc đêm đêm nói cười
Chúc em hạnh phúc một đời
Một chồng một vợ một trời yêu thương
Đời vui trong cõi vô thường
Chỉ là một yêu thương của đời
Trăm năm là hết người ơi
Luân hồi sanh tử kiếp người trần gian
Vui quên cảnh khổ lầm than
Thế nhân một kiếp địa đàng trần ai
Kiếp sau về cõi Bồng Lai (cõi Phật)
A Di Đà Phật niệm hoài nghe em
Phật Ngài sẽ ngự trong tim
Để khi hết kiếp Phật tìm rước lên
Cõi trời Thiên Trước ở trên (là cõi Tây Phương)
Trăm năm em nhé về miền Tây Phương
Đó là cái cõi Phật Đường
Luân hồi sanh tử không còn khổ đau
Ai ai thì cũng được vào
Mình vàng vóc ngọc thanh tao tuyệt vời !
Rồi ta sẽ sống đời đời
Trường sanh bất tử như lời Phật xưa (là Thế Tôn)
Sống vui đời đẹp như mơ
Tây Phương Cực Lạc đón chờ trần gian !
Chúc cho tất cả địa đàng
Ai ai nấy nấy Tây Phang sau này ! 

Sài Gòn 25/7/2014



TÔI ĐÃ YÊU RỒI AI ĐÓ ƠI



Tôi đã yêu rồi ai đó ơi
Tóc mây xanh biếc gió mây trời
Em là biển cả trời xanh thẳm
Trong nắng bình minh rất rạng ngời !

Trời ơi say đăm lúc bên ai
Em cướp hồn tôi trong đắm say
Thôi chết rồi em tôi đã chết
Trên ngôi thần tượng lúc yêu ai !

Nàng là thần tượng của lòng tôi
Của ánh chiêu dương sáng rực trời
Của đóa hoa hồng đang nở nhụy
Em làm say đắm cả hồn tôi !

Tôi đã yêu ai đến thẫn thờ
Bên người yêu dấu đẹp như mơ
Tình như trăng nước vườn ân ái
Tôi ngẩn ngơ yêu với đợi chờ !

Em là hương sắc một loài hoa
Hoa của tình yêu quá ngọc ngà
Hoa của trời mây và gió thoảng
Của tình yêu ấy đẹp kiêu xa !

Ta đã yêu rồi xuân nữ ơi
Mắt yêu thăm thẳm tóc mây trời
Vườn xuân tình ái hoa đang nở
Xuân của lòng em xuân của tôi !

Xuân của ngàn hoa muôn sắc hương
Mùa xuân hoa nở tuổi thiên đường
Và mây tình ái vương trên tóc
Để má em hồng tôi vấn vương !

Rồi hoa xuân nở một ngày vui
Hoa của tình yêu hoa của tôi
Sắc hương lộng lẫy chiều xuân mộng
Trong cả hồn tôi quá tuyệt vời..! (LÚC 18 TUỔI)


TÔI ĐÃ YÊU RỒI TIÊN NỮ ƠI



Ta đã yêu rồi tiên nữ ơi
Yêu mùa xuân mộng của lòng tôi
Yêu mắt em xanh chiều gió lộng
Của nắng cùng mưa quá tuyệt vời !

Tôi đã yêu rồi ai đó ơi
Tóc xanh gờn gợn gió mây trời
Em là nguồn sống vô tên tuổi
Trong giấc mơ yêu của cuộc đời !

Tôi đã yêu rồi nên ngẫn ngơ
Đến bên người ngọc đẹp như mơ
Trời ơi tôi chết vì ai đó
Trong bóng chiều hôm gió lặng lờ !

Tình yêu là thế để lòng say
Trăm áng thơ tình ôi ngất ngây
Tôi đắm say rồi quên tất cả
Chỉ vì say đắm lúc yêu ai !

Tình là giấc mộng cõi trần gian
Cõi của yêu thương cõi ngập tràn
Mà nụ hôn đầu tôi mãi nhớ
Ngàn năm còn mãi với thời gian !



NGƯỜI YÊU TÔI ẤY ĐẸP NHƯ MƠ



Người yêu tôi ấy đẹp như mơ
Lặng đứng nhìn tôi vẻ ngẩn ngơ
Mắt ngọc rưng rưng tròng lệ trắng
Đôi mày lá liểu dáng nên thơ !

Tóc tiên lỏa xỏa bờ vai nhỏ
Sườn mủi êm như bong thủy triều
Thấp thoáng bên cầu in đáy nước
Em là thần tượng quá cao siêu !

Pha lê thủy ngọc lệ tuôn mành 
Dòng lệ giai nhân nát sử xanh
Đảo lộn thời gian và thế kỷ
Miệng cười tan nát cả lòng anh !

Trầm lặng hồn ta đến ngẩn ngơ
Lòng say đắm đuối tự bao giờ 
Em là thần tượng muôn ngàn kiếp
Là gió trăng cùng bao ước mơ !  ( Lúc 16 tuổi  viết cho Denis )



CHÚT TÌNH TA GỞI GIÓ SƯƠNG

Chút tình ta gởi gió sương
Gởi mây cho nắng Thiên Đường trên cao
Gởi thơ cho gió rì rào
Gởi người trong mộng dạt dào yêu thương
Gởi mưa về cõi ngàn phương
Mưa ơi lạnh quá đêm trường hắc hiu
Gió mưa về biết bao chiều
Làm rung lá đổ cho nhiều tiếc thương
Chút tình gởi gió cho sương
Gởi thương cho nhớ đêm trường quạnh hiu
Đêm nay lòng thấy đìu hiu
Gió ơi lạnh quá cho nhiều nhớ nhung !
Cho ta ngồi nắn tơ lòng
Khúc yêu thương đó bềnh bồng trong mơ
Nhớ ai ta kéo dây tơ
Đàn thơ ta gãy phím thơ ta sầu
Tình thơ ngà ngọc thanh tao
Nghe mùa thu đến cho sầu tiêu tan...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét