http://files.myopera.com/mrcosvnblog/albums/3174141/welcome-b%20%2836%29.gif

Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014

NGÀN NĂM TÌNH DỞ DANG

Tôi với hồn thơ tôi với trăng
Mưa thu còn đó tận cung Hằng
Hồn tôi là cõi trời vô tận
Thơ đã bay đi khắp địa đàng !

Tôi ôm trăng nhớ thơ sầu muộn
Mà cõi hồn tôi ngây ngất cao
Cao tận trời xanh cao chót vót
Đau thương vì lá đã thay màu !

Lá của mùa thu tôi thiết tha
Của hồn trong sáng tợ muôn hoa
Rồi trăng rồi nước cuồng phong vũ
Trong trái tim tôi ứa lệ nhòa !

Lá nay lá đã thay màu lá
Lá đã vàng thu lá của thu
Tôi nhớ xuân xưa màu lá mạ
Giờ còn đâu nữa tuổi xuân mơ !

Ôi tuổi thiên thần qua rất mau
Trong trái tim tôi vạn khối sầu
Tôi tiếc màu xanh xưa của lá
Nhớ thời tuổi ngọc xót xa đau !

Tôi sợ thời gian sợ thời gian
Đếm bao xuân lẻ để thu tàn
Thôi hết rồi em thời tuổi mộng
Đau thương nhiều quá lệ tình tan !

Sầu nay đã chất cao thành núi
Trong khói hoang tàn lệ xót xa
Lệ của tình yêu muôn kiếp trước 
Tình như gió thoảng thoáng bay qua !

Ngàn năm đau khổ chữ tình yêu

Lệ đẫm trần gian lệ rất nhiều
Lệ của muôn đời còn mãi mãi
Đau thương nhiều quá bởi vì yêu..!

TA ĐI TRONG NẮNG TRONG MƯA

Ta đi trong nắng trong mưa 
Ta về trong cõi ngàn thơ đất trời
Mưa ơi về cõi xa vời
Nắng ơi nắng hởi nắng cười trong mây
Gió chiều cho tóc mây bay
Cho trăng lớ lững cho ngày xanh xao
Cho vườn hoa thắm hồng đào
Cùng khoe sắc thắm bên nhau vui cười
Mưa cho trời đất xanh tươi
Cho cây trổ lá cho đời ngát hương
Cho người nhớ cho người thương
Cho mây gom gió ngàn phương trở về
Cho hồn thắm thiết tình quê
Cho cơn suối đổ tràn trề trên non
Mưa về cho mát dòng sông
Nắng chiều còn đó bềnh bồng trong mây
Mưa cho đồng lúa ngập đầy
Mưa cho biển cả tình say sóng tràn
Mưa trên khắp cả trần gian
Mưa như suối đổ mây ngàn trên cao
Mưa cho vườn lá xanh xao
Cho trời cho đất hoa màu tốt tươi
Ngàn năm cây cỏ tươi cười
Có mưa có nắng cho đời trổ hoa
Tình yêu ôi rất cao xa
Như vườn hoa trái đậm đà sắc hương.....

Thứ Ba, ngày 07 tháng 10 năm 2014

THU VÀNG LÁ BAY

Thu nghĩa là thơ thu với thơ
Để hồn vớ vẩn mộng vu vơ
Thơ nay mọc cánh bay ngàn dặm
Trong bóng chiều hôm gió lững lờ !

Trăng và thơ đó của tình yêu
Của nhớ và thương mộng rất nhiều
Của nước muôn trùng sương phủ
Hoàng hôn cô tịch gió hiu hiu !

Tôi một mình tôi với lạnh lùng
Dặm đường xa tít bóng thu phong
Và mùa thu úa thu vàng lá 
Thu của muôn đời ôi nhớ mong !

Thu của tình tôi thu với tôi
Nước mây giờ đã quá xa vời
Và trăng và nước chiều sương giá
Chỉ là mộng mỵ đó mà thôi !

Tôi ở nơi đây có một mình
Trời chiều mây xám nước lung linh
Rồi mùa thu chết trên tàng lá
Nhìn nắng thu vàng trong gió im !

Thu là thu đó của lòng ta
Để hồn thơ thẩn bóng mây xa
Tình yêu giờ đã thành sương khói
Ta khóc ai ơi mãi đến già...........

Mùa thu vàng úa lá thu bay
Lá của tình yêu nghe đắng cay
Thôi hết rồi em người mỗi ngã
Đau thương vì đã đã phôi phai !

TRĂNG LÊN RỒI ĐỂ TRĂNG TÀN

Trăng lên rồi để trăng tàn
Kiếp người ngắn ngủi cũng tàn như trăng
Trăm năm trong cõi trần gian
Tình yêu rồi cũng lỡ làng đau thương
Phù du một kiếp vô thường 
Bèo trôi sóng vỗ đoạn trường đời ta
Hoa nào hoa cũng phôi pha
Tình nào cũng sẽ chia xa cuối đời
Đời người gió thoảng mây trôi
Trăm năm là mấy kiếp người không lâu
Đời là một kiếp ưu sầu
Chỉ là một giấc chiêm bao chóng tàn
Dù ai tuyệt thế dung nhan
Cũng rồi một kiếp phai tàn như hoa
Khóc thương thân phận người ta
Tu là cội phúc tình là dây oan  (Nguyễn Du)

XA RỒI MỘT THUỞ ĐÃ YÊU NHAU

Tôi đi đi giữa cuộc đời đau
Mà ngắm thu bay mãi lá sầu
Lá của ngàn năm muôn thuở trước
Xa rồi một thuở đã yêu nhau...!"

Tôi nhớ tình xưa tôi nhớ ai 
Tình còn trong mộng lá mơ phai
Lá của hồn tôi bay phất phới
Ôm bóng thu mơ mãi ngập đầy !

Chiều nay buồn quá ngắm trăng mơ
Gió thoảng mây bay cảnh lặng lờ
Mây nước muôn trùng sương khói phủ
Nghe hồn lạnh buốt cảnh tiêu sơ !

Rồi mây rồi nước sương trởi phủ 
Trong cảnh chiều hôm mây nước trôi 
Gió hởi trời ơi trong giá lạnh
Cho trái tim tôi nhớ một người !

CHỜ TRĂNG

Chờ trăng chờ nước lên đầy
Trăng kia trong nước tình say với tình
Gió chiều cho sóng lung linh
Thuyền ai theo gió lênh đênh giữa trời
Mây bay về cõi xa vời
Chiều ơi lơ lững mình tôi lạnh lùng
Cỏ xanh xanh miếc như nhung
Ngàn cây lá đổ mịt mùng lá rơi
Đêm nay ta nhớ một người
Mà giờ đây đã xa xôi ngàn trùng
Chim chiều ngàn cánh mênh mông
Cho ta nhắn gởi đôi dòng tâm tư.......!

CHIỀU ƠI LẠNH LÙNG

Chiều nay buồn ngắm mưa rơi
Nhớ ai ai nhớ chiều ơi lạnh lùng
Nước mây giờ đã muôn trùng
Chim bay ngàn cánh mông lung biển trời
Nỗi buồn còn đó chưa vơi
Cho tôi lạnh lẽo trong đời giá băng
Thu đi rồi đến đông sang
Để tôi ngồi đó mơ màng với thơ
Buồn trông mặt nước lững lờ
Sông trăng đã lặn tình mơ héo tàn
Ta đi trong cõi địa đàng
Ta ơi buồn lắm mơ màng mình ta
Chiều ơi mây nước xa xa
Nhớ ai ai đó mình ta lại buồn !
Trăm năm tình ấy còn vương
Sầu giăng giăng lệ đoạn trường kiếp hoa
Biết bao thỏ lặn ác tà (Lấy ý thơ Nguyễn Du)
Đau thương nhiều lắm tình là dây oan !
Trăm năm tình cuộc trần gian
Chỉ là một giấc mơ màng mà thôi..!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét