Ta sanh ra cõi trần gian
Nợ đời nhiều lắm dây oan nợ tình !
Nợ tình lớn nhất hành tinh
Là lời Phật dạy chúng sanh thuở nào
Nợ đời ta trả cùng nhau
Sanh ra là để khổ đau đó mà
Trăm năm trong kiếp người ta
Chữ tình chữ nợ chỉ là day oan
Nợ đời là nợ thế gian
Nợ tình là nợ trái ngang kiếp đời
Kiếp nầy phải trả ai ơi
Trả xong sạch sẽ để rồi ta đi
Đời ai ai cũng biệt ly
Đó là định luật sầu bi kiếp người
Trả xong cho sạch nợ đời
Trả người tình cũ trả đời nợ xưa
Ta buồn viết áng thiên thơ
Nay ta đã dứt tình mơ cõi nầy
Sau ta về cõi Bồng Lai
Để ta diện kiến Phật Ngài Tây Phương
Ngàn năm nơi cõi Phật Đường
Nợ xưa trả hết không còn khổ đau
Ngàn năm nơi cõi thanh tao
An vui hạnh phúc biết bao cõi trời
Ta nay trả hết nợ đời
Mai sau về với Phật Trời Tây Phương...!
Không còn nhớ không còn thương
Tình yêu nơi cõi đoạn trường xót xa
Trăm năm đời lắm phong ba
Nay ta đã chán tình là dây oan
Mai sau về cõi Phật Đàng
Yên vui hạnh phúc muôn ngàn năm sau !
(Bài này CTVL Bảo Lộc Maurice viết chữ "Ta" là ngụ ý cho tất cả mọi người tất cả chúng sanh)
Nợ đời nhiều lắm dây oan nợ tình !
Nợ tình lớn nhất hành tinh
Là lời Phật dạy chúng sanh thuở nào
Nợ đời ta trả cùng nhau
Sanh ra là để khổ đau đó mà
Trăm năm trong kiếp người ta
Chữ tình chữ nợ chỉ là day oan
Nợ đời là nợ thế gian
Nợ tình là nợ trái ngang kiếp đời
Kiếp nầy phải trả ai ơi
Trả xong sạch sẽ để rồi ta đi
Đời ai ai cũng biệt ly
Đó là định luật sầu bi kiếp người
Trả xong cho sạch nợ đời
Trả người tình cũ trả đời nợ xưa
Ta buồn viết áng thiên thơ
Nay ta đã dứt tình mơ cõi nầy
Sau ta về cõi Bồng Lai
Để ta diện kiến Phật Ngài Tây Phương
Ngàn năm nơi cõi Phật Đường
Nợ xưa trả hết không còn khổ đau
Ngàn năm nơi cõi thanh tao
An vui hạnh phúc biết bao cõi trời
Ta nay trả hết nợ đời
Mai sau về với Phật Trời Tây Phương...!
Không còn nhớ không còn thương
Tình yêu nơi cõi đoạn trường xót xa
Trăm năm đời lắm phong ba
Nay ta đã chán tình là dây oan
Mai sau về cõi Phật Đàng
Yên vui hạnh phúc muôn ngàn năm sau !
(Bài này CTVL Bảo Lộc Maurice viết chữ "Ta" là ngụ ý cho tất cả mọi người tất cả chúng sanh)
MƠ VỀ CÕI PHẬT
MƠ VỀ CÕI PHẬT
Nay ta ngồi viết thiên thơ
Tây Phương Cực Lạc Phật chờ ta lên
(Phật A Di Đà đang chờ chúng sanh trở về quê xưa cùng với Ngài ở trên đó nên có một cái hình của Ngài trên cõi Tây Phương đưa tay xuống thế gian, chữ TA trong bài thơ này là ám chỉ tất cả chúng sinh không phải chỉ mình CTVL)
Trăng đầu non trăng còn sáng mãi
Trăng phương đoài thư thái lòng ta
Trời mây non nước bao la
Tây Phương Cực Lạc Di Đà Nam mô
Ngàn năm ta viết Thiên Thơ
Triệu năm ta vẫn ngồi mơ Phật Đài
Tâm ta là cõi Bồng lai
Nương nhờ Pháp Phật ta bay cõi Bồng
Ta là con cháu Lạc Hồng
Ta là giòng giống anh hùng ngàn xưa
Thơ trời thơ Phật Thiên thơ
Ngàn năm đất Phật ta mơ trong lòng
Hồn ta lơ lững bềnh bồng
Nương theo cánh gió cho hồn ta bay
Bay về nơi cõi Bồng Lai
Để ta diện kiến Phật Ngài A Di
Đời là cảnh khổ biệt ly
Đau thương vì bởi chữ si cõi đời
Chữ tình nặng lắm ai ơi
Nay ta quyết dứt về trời lo tu
Ngàn năm đất Phật Thiên Thơ
Phật A Di Đà đó đang chờ ta lên
Nếu ta về đặng cõi trên
Bồng lai một cõi ưu phiền tiêu tan
Rồi ta sẽ được mình vàng
Kim thân giống Phật sáng choang tuyệt vời
Phật A Di sáng rực trời
Phật thương tất cả chờ người bay lên
Đời đời hạnh phúc triền miên
An vui ngàn kiếp nơi miền Bồng Lai
Rồi ta quỳ dưới Phật Đài
"Con nay ngàn lạy xin Ngài chứng minh"
Lạy Trời cứu vớt sinh linh
Đớn đau nhiều quá hành tinh cõi đời
Chỉ là giả tạm người ơi
Sanh ra làm kiếp con người khổ đau
Nay con quỳ lạy trời cao
Cửu Thiên trời ấy Mẹ nào chứng minh
Tâm con là chữ ân tình
Thờ Cha với Mẹ hồn linh trở về
Phù du ảo tưởng bến mê
Dứt tâm phiền não con về cùng Cha
Ai ơi lòng chớ ác ma
Để sau thác xuống đọa sa ngục hình
Đất trời ngàn nẻo thênh thênh
Cúi xin Cha Mẹ chứng minh con khờ
Nay con ngồi viết thiên thơ
Khuyên ai bỏ hết dại khờ lo tu (1)
Để sau thoát khõi ao tù (ngục tù)
Đến khi hết kiếp bay vù Tây Phương..!
Cha Mẹ là Đấng Chí Tôn Tạo Hóa và Đức Mẹ
cõi Trời Cửu Thiên còn gọi là Đức Mẹ Vũ Trụ
hay là Đức Hoàng Mẫu Diêu Trì !
(1) Phật nói chúng sanh lo ham mê danh lợi và
thù hận mà không sợ cái quả nơi địa ngục sau khi mãn kiếp nên Phật nói chúng sanh khờ dại
là vậy đó !
Tây Phương Cực Lạc Phật chờ ta lên
(Phật A Di Đà đang chờ chúng sanh trở về quê xưa cùng với Ngài ở trên đó nên có một cái hình của Ngài trên cõi Tây Phương đưa tay xuống thế gian, chữ TA trong bài thơ này là ám chỉ tất cả chúng sinh không phải chỉ mình CTVL)
Trăng đầu non trăng còn sáng mãi
Trăng phương đoài thư thái lòng ta
Trời mây non nước bao la
Tây Phương Cực Lạc Di Đà Nam mô
Ngàn năm ta viết Thiên Thơ
Triệu năm ta vẫn ngồi mơ Phật Đài
Tâm ta là cõi Bồng lai
Nương nhờ Pháp Phật ta bay cõi Bồng
Ta là con cháu Lạc Hồng
Ta là giòng giống anh hùng ngàn xưa
Thơ trời thơ Phật Thiên thơ
Ngàn năm đất Phật ta mơ trong lòng
Hồn ta lơ lững bềnh bồng
Nương theo cánh gió cho hồn ta bay
Bay về nơi cõi Bồng Lai
Để ta diện kiến Phật Ngài A Di
Đời là cảnh khổ biệt ly
Đau thương vì bởi chữ si cõi đời
Chữ tình nặng lắm ai ơi
Nay ta quyết dứt về trời lo tu
Ngàn năm đất Phật Thiên Thơ
Phật A Di Đà đó đang chờ ta lên
Nếu ta về đặng cõi trên
Bồng lai một cõi ưu phiền tiêu tan
Rồi ta sẽ được mình vàng
Kim thân giống Phật sáng choang tuyệt vời
Phật A Di sáng rực trời
Phật thương tất cả chờ người bay lên
Đời đời hạnh phúc triền miên
An vui ngàn kiếp nơi miền Bồng Lai
Rồi ta quỳ dưới Phật Đài
"Con nay ngàn lạy xin Ngài chứng minh"
Lạy Trời cứu vớt sinh linh
Đớn đau nhiều quá hành tinh cõi đời
Chỉ là giả tạm người ơi
Sanh ra làm kiếp con người khổ đau
Nay con quỳ lạy trời cao
Cửu Thiên trời ấy Mẹ nào chứng minh
Tâm con là chữ ân tình
Thờ Cha với Mẹ hồn linh trở về
Phù du ảo tưởng bến mê
Dứt tâm phiền não con về cùng Cha
Ai ơi lòng chớ ác ma
Để sau thác xuống đọa sa ngục hình
Đất trời ngàn nẻo thênh thênh
Cúi xin Cha Mẹ chứng minh con khờ
Nay con ngồi viết thiên thơ
Khuyên ai bỏ hết dại khờ lo tu (1)
Để sau thoát khõi ao tù (ngục tù)
Đến khi hết kiếp bay vù Tây Phương..!
Cha Mẹ là Đấng Chí Tôn Tạo Hóa và Đức Mẹ
cõi Trời Cửu Thiên còn gọi là Đức Mẹ Vũ Trụ
hay là Đức Hoàng Mẫu Diêu Trì !
(1) Phật nói chúng sanh lo ham mê danh lợi và
thù hận mà không sợ cái quả nơi địa ngục sau khi mãn kiếp nên Phật nói chúng sanh khờ dại
là vậy đó !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét