Buồn trông mặt đất chiều nay
Nhớ trăng trăng lặn chiều say nắng tà
Nắng chiều nắng của lòng ta
Hay là mưa bảo ngàn xa đất trời
Mưa thu tràn ngập biển đời
Bến yêu nhạt nhẻo tình ơi ngàn trùng !
Để cho ai đó nhớ nhung
Để cho tình mãi lạnh lùng mưa bay
Tình nào ngắn ngủi mơ say
Tình bâng khuâng ấy cho đầy tiếc thương
Tình thiên thu cõi địa đường
Tình thường đẫm lệ đoạn trường tình ca
Tình đêm tiếng hát phòng trà
Khúc đam mê ấy tình xa phũ phàng
Đêm nay trời đất đóng băng
Tình chia đôi ngã địa đàng mưa bay
Tình còn ngây ngất ngất ngây
Lá ơi buồn lắm rụng đầy đêm thu
Rồi sương rồi khói mây mù
Bình minh chổi dậy mịt mù qua đông
Mưa ơi lạnh lắm cung lòng
Mưa còn mưa mãi rồi đông lại về
Giọt buồn ấp ủ cơn mê
Tình trong cõi thế tràn trề khổ đau
Gió đưa nhành trúc lao xao
Cho trăng héo úa hoa đào rụng rơi
Tình nào một thuở lên ngôi
Rồi tình rụng xuống mặt trời đau thương
Tình là khúc hát đoạn trường
Mà người ca sĩ du dương não nề
Gió ơi lạnh lắm muôn bề
Gió rung cành lá gió về nơi đâu
Tình yêu là khối lệ sầu
Cõi nhân gian đó một bầu đau thương !
Tình còn đó gió còn hương
Hương bay ngàn cõi vô thường còn chi !
Tình yêu là cõi hồn si
Rồi tình chợt đến chợt đi chia lìa
Tình như con cá lia thia
Lượn qua lượn lại đầm đìa lệ rơi...
Tình yêu nào cũng ly bôi
Hợp tan tan hợp bèo trôi phũ phàng !
Tình là bài hát ly tan
Như mưa lá rụng lá vàng bay bay
Tình yêu là cõi đọa đày
Yêu chi thêm nữa cho đầy thương đau
Yêu chi rồi cũng xa nhau
Chỉ là giây phút ôm sầu ngàn năm.......!
Nhớ trăng trăng lặn chiều say nắng tà
Nắng chiều nắng của lòng ta
Hay là mưa bảo ngàn xa đất trời
Mưa thu tràn ngập biển đời
Bến yêu nhạt nhẻo tình ơi ngàn trùng !
Để cho ai đó nhớ nhung
Để cho tình mãi lạnh lùng mưa bay
Tình nào ngắn ngủi mơ say
Tình bâng khuâng ấy cho đầy tiếc thương
Tình thiên thu cõi địa đường
Tình thường đẫm lệ đoạn trường tình ca
Tình đêm tiếng hát phòng trà
Khúc đam mê ấy tình xa phũ phàng
Đêm nay trời đất đóng băng
Tình chia đôi ngã địa đàng mưa bay
Tình còn ngây ngất ngất ngây
Lá ơi buồn lắm rụng đầy đêm thu
Rồi sương rồi khói mây mù
Bình minh chổi dậy mịt mù qua đông
Mưa ơi lạnh lắm cung lòng
Mưa còn mưa mãi rồi đông lại về
Giọt buồn ấp ủ cơn mê
Tình trong cõi thế tràn trề khổ đau
Gió đưa nhành trúc lao xao
Cho trăng héo úa hoa đào rụng rơi
Tình nào một thuở lên ngôi
Rồi tình rụng xuống mặt trời đau thương
Tình là khúc hát đoạn trường
Mà người ca sĩ du dương não nề
Gió ơi lạnh lắm muôn bề
Gió rung cành lá gió về nơi đâu
Tình yêu là khối lệ sầu
Cõi nhân gian đó một bầu đau thương !
Tình còn đó gió còn hương
Hương bay ngàn cõi vô thường còn chi !
Tình yêu là cõi hồn si
Rồi tình chợt đến chợt đi chia lìa
Tình như con cá lia thia
Lượn qua lượn lại đầm đìa lệ rơi...
Tình yêu nào cũng ly bôi
Hợp tan tan hợp bèo trôi phũ phàng !
Tình là bài hát ly tan
Như mưa lá rụng lá vàng bay bay
Tình yêu là cõi đọa đày
Yêu chi thêm nữa cho đầy thương đau
Yêu chi rồi cũng xa nhau
Chỉ là giây phút ôm sầu ngàn năm.......!
Thứ Tư, ngày 03 tháng 9 năm 2014
ĐÊM NAY NGỒI NGẮM MÂY TRỜI
Đêm nay ngồi ngắm mây trời
Nhớ trăng nhớ nước nhớ người tôi yêu
Xa xa ngàn cánh chim chiều
Sông trăng đã lặn cánh diều lên mây
Hởi ơi trăng gió ngàn cây
Khói sương giờ đã mờ phai núi rừng
Chiều vàng sương khói bâng khuâng
Hồn ta thơ thẩn mây ngàn núi cao
Gió rung cành lá lao xao
Trong vườn hoa thắm muôn màu sắc hương
Buồn ơi ơi hởi ngàn phương
Gió đâu về cõi thiên đường mưa bay
Lá run cành lá mơ phai
Lá còn bay mãi những ngày nhớ nhung !
(Tặng Hoa Tím của anh)
Nhớ trăng nhớ nước nhớ người tôi yêu
Xa xa ngàn cánh chim chiều
Sông trăng đã lặn cánh diều lên mây
Hởi ơi trăng gió ngàn cây
Khói sương giờ đã mờ phai núi rừng
Chiều vàng sương khói bâng khuâng
Hồn ta thơ thẩn mây ngàn núi cao
Gió rung cành lá lao xao
Trong vườn hoa thắm muôn màu sắc hương
Buồn ơi ơi hởi ngàn phương
Gió đâu về cõi thiên đường mưa bay
Lá run cành lá mơ phai
Lá còn bay mãi những ngày nhớ nhung !
(Tặng Hoa Tím của anh)
Thứ Ba, ngày 02 tháng 9 năm 2014
THƠ CON CÓC THƠ CÁ LÓC (THƠ CHỌC CƯỜI)
Tôi làm thơ con cóc
Tôi thường ăn cá lóc
Xuyên cây nướng dưới rơm
Lửa bén cháy rất thơm
Cái đầu tôi chôm bôm
Vì tôi dân hai lúa
Nhưng tôi hay thích múa
Rồi tôi làm chó sủa
Cho người sợ tôi chơi
Tôi thích làm trò cười
Cho người cười bể bụng
Khi tôi lên bảy tuổi
Thay răng nên tôi súng
Tôi thường hay thích cúng (cung kiến)
Để có đồ ăn chơi
Ai đến tôi cũng mời
Vui chơi cho thỏa thích
Tôi lại thích hôn hít
Các cô bằng tuổi tôi
Cô nào đẹp tôi sơi
Không mời tôi cũng rớp
Tôi như con cá đớp
Những cục mồi thơm ngon
Tôi thích ăn cá con
Lăn bột chiên dòn dòn
Mẹ tôi làm rất ngon
Nước sốt chua chua ngọt
Bà đầu bếp số một
Lại rất là khôn ngoan
Cha tôi cưng như vàng
Bà rất là khôn khéo
Chuyện gì bà cũng biết
Chuyện gì bà cũng thông
Vì hiểu được lòng người
Trong ngoài ai cũng nể
Lại có lòng từ bi
Thương yêu và giúp đở
Nên những người khốn khổ
Ai ai cũng thương bà
Bà theo đạo Thích Ca
Tu hành rất chuẩn mực
Nên đã về cõi Phật
Cùng Cha tôi trên đó (Ông Phan văn Cung)
Ông nội tôi Phan văn Lang
Là Ông Cả trong Làng
Lòng từ bi rộng lớn
Ban rãi khắp nơi nơi
Đem tài sản giúp đời
Tình thương yêu tất cả
Còn tôi thấy xấu hổ
Bất tài và vô dụng
Không giúp được gì cho ai
Tôi là người bất tài
Nên làm thơ trên mạng
Giải cơn sầu năm tháng
Buồn ơi ! buồn cho tôi...
Bảo Lộc Maurice là Bảo Lộc ơi...
Xin mọi người chớ cười
Bởi tôi giống đười ươi
Vì tôi dân hai lúa...
Hai Lúa ơi là Hai Lúa ơi
Nay buồn viết thơ chơi
Những vần thơ con cóc
Và cá lóc nướng trui
Ai nghe nó bốc mùi
Tôm nướng và bánh hỏi
Thịt ba rọi mắm me
Ta cùng nhau uống la ve (Labiere bia tiếng Pháp)
Ta cùng chơi tới bến...!
(Thư giản ngày lể cùng Cung Trầm Vũ Lang
nha các bạn yêu quý của CTVL )
Sài gòn 2/9/2014
Tôi thường ăn cá lóc
Xuyên cây nướng dưới rơm
Lửa bén cháy rất thơm
Cái đầu tôi chôm bôm
Vì tôi dân hai lúa
Nhưng tôi hay thích múa
Rồi tôi làm chó sủa
Cho người sợ tôi chơi
Tôi thích làm trò cười
Cho người cười bể bụng
Khi tôi lên bảy tuổi
Thay răng nên tôi súng
Tôi thường hay thích cúng (cung kiến)
Để có đồ ăn chơi
Ai đến tôi cũng mời
Vui chơi cho thỏa thích
Tôi lại thích hôn hít
Các cô bằng tuổi tôi
Cô nào đẹp tôi sơi
Không mời tôi cũng rớp
Tôi như con cá đớp
Những cục mồi thơm ngon
Tôi thích ăn cá con
Lăn bột chiên dòn dòn
Mẹ tôi làm rất ngon
Nước sốt chua chua ngọt
Bà đầu bếp số một
Lại rất là khôn ngoan
Cha tôi cưng như vàng
Bà rất là khôn khéo
Chuyện gì bà cũng biết
Chuyện gì bà cũng thông
Vì hiểu được lòng người
Trong ngoài ai cũng nể
Lại có lòng từ bi
Thương yêu và giúp đở
Nên những người khốn khổ
Ai ai cũng thương bà
Bà theo đạo Thích Ca
Tu hành rất chuẩn mực
Nên đã về cõi Phật
Cùng Cha tôi trên đó (Ông Phan văn Cung)
Ông nội tôi Phan văn Lang
Là Ông Cả trong Làng
Lòng từ bi rộng lớn
Ban rãi khắp nơi nơi
Đem tài sản giúp đời
Tình thương yêu tất cả
Còn tôi thấy xấu hổ
Bất tài và vô dụng
Không giúp được gì cho ai
Tôi là người bất tài
Nên làm thơ trên mạng
Giải cơn sầu năm tháng
Buồn ơi ! buồn cho tôi...
Bảo Lộc Maurice là Bảo Lộc ơi...
Xin mọi người chớ cười
Bởi tôi giống đười ươi
Vì tôi dân hai lúa...
Hai Lúa ơi là Hai Lúa ơi
Nay buồn viết thơ chơi
Những vần thơ con cóc
Và cá lóc nướng trui
Ai nghe nó bốc mùi
Tôm nướng và bánh hỏi
Thịt ba rọi mắm me
Ta cùng nhau uống la ve (Labiere bia tiếng Pháp)
Ta cùng chơi tới bến...!
(Thư giản ngày lể cùng Cung Trầm Vũ Lang
nha các bạn yêu quý của CTVL )
Sài gòn 2/9/2014
TA ĐI VỚI GIÓ MÂY NGÀN
Ta đi với gió mây ngàn
Bình an hạnh phúc thênh thang cõi trời
Ta đi giữa chốn không người
Hồn nghe yên ấm một đời bình an
Ta đi trong cõi trần gian
Mà ta cứ ngỡ thiên đàng trên cao
Đêm nghe gió thổi rì rào
Suối mưa cứ đổ ào ào lá rơi
Ta đi trong cả cuộc đời
Tương lai rạng rỡ sáng ngời như sao
Ta đi vườn lá lao xao
Còn nghe chim hót hôm nào trên cây
Ta đi thu lá rụng đầy
Còn nghe ai đó tình say ấm lòng
Ta đi trời đất mênh mông
Nước mây giờ đã bềnh bồng trong mưa
Ta đi trong cõi ngàn thơ
Nên ta ngồi đó còn mơ nắng hồng
Thu rồi giá lạnh sang đông
Ta mơ ai đó bóng hồng trong mơ
Tuổi thiên thần đó tuổi thơ
Một thời qua mất bây giờ ta đau !
Lòng ta mơ tưởng khát khao
Một thời thơ ấu tình nào trôi qua
Một thời mơ mộng đã xa
Em ơi em hởi ngàn xa dặm ngàn
Nhớ người tình cũ miên man
Đêm nay ngắm ánh trăng vàng làm thơ
Thơ ơi tình đã mịt mờ
Nên ta ngồi viết thơ mơ nhớ nàng...!
Bình an hạnh phúc thênh thang cõi trời
Ta đi giữa chốn không người
Hồn nghe yên ấm một đời bình an
Ta đi trong cõi trần gian
Mà ta cứ ngỡ thiên đàng trên cao
Đêm nghe gió thổi rì rào
Suối mưa cứ đổ ào ào lá rơi
Ta đi trong cả cuộc đời
Tương lai rạng rỡ sáng ngời như sao
Ta đi vườn lá lao xao
Còn nghe chim hót hôm nào trên cây
Ta đi thu lá rụng đầy
Còn nghe ai đó tình say ấm lòng
Ta đi trời đất mênh mông
Nước mây giờ đã bềnh bồng trong mưa
Ta đi trong cõi ngàn thơ
Nên ta ngồi đó còn mơ nắng hồng
Thu rồi giá lạnh sang đông
Ta mơ ai đó bóng hồng trong mơ
Tuổi thiên thần đó tuổi thơ
Một thời qua mất bây giờ ta đau !
Lòng ta mơ tưởng khát khao
Một thời thơ ấu tình nào trôi qua
Một thời mơ mộng đã xa
Em ơi em hởi ngàn xa dặm ngàn
Nhớ người tình cũ miên man
Đêm nay ngắm ánh trăng vàng làm thơ
Thơ ơi tình đã mịt mờ
Nên ta ngồi viết thơ mơ nhớ nàng...!
Thứ Hai, ngày 01 tháng 9 năm 2014
THƠ CHỌC CƯỜI TẶNG EM GÁI HOA LÊ
Hoa Lê em thật là ngoan
Rất là tử tế đàng hoàng đó nghen
Thương em từ lúc mới quen
Giờ đây mới biết họ hàng với anh
Trời ơi em nói quá lanh
Ba làng chẳng lại chọc anh quá trời
Em là gốc khỉ giống tôi
Bởi em khỉ khọt chọc cười tôi quê
Ai mà muốn cưới đừng chê
Vĩnh Long thị trấn là quê của nàng
Lắm khi em lại đốn ngang
Ai ai cũng chạy ba làng cũng thua
Em thường ăn ốc ăn cua
Nên bây giờ hết có cua ngoài đồng
Em tôi nói muốn lấy chồng
Bởi vì ở giá quá buồn anh ơi
Thương em cái cảnh mồ côi
Rất là tội nghiệp bởi em lạnh lùng !
Ai mà muốn được làm chồng
Maurice Bảo Lộc một lòng giúp cho
Mùa đông sắp tới nằm co
Một mình lạnh lắm tôi lo cho nè
Cưới em chỉ một mâm chè
Ba mâm rượu thịt sẽ về cùng em
Thương em phận gái rất hiền
Mong cho ai đó có duyên cùng nàng
Em tôi hay khóc hay than
Biết bao giờ có một chàng để yêu..!
Rất là tử tế đàng hoàng đó nghen
Thương em từ lúc mới quen
Giờ đây mới biết họ hàng với anh
Trời ơi em nói quá lanh
Ba làng chẳng lại chọc anh quá trời
Em là gốc khỉ giống tôi
Bởi em khỉ khọt chọc cười tôi quê
Ai mà muốn cưới đừng chê
Vĩnh Long thị trấn là quê của nàng
Lắm khi em lại đốn ngang
Ai ai cũng chạy ba làng cũng thua
Em thường ăn ốc ăn cua
Nên bây giờ hết có cua ngoài đồng
Em tôi nói muốn lấy chồng
Bởi vì ở giá quá buồn anh ơi
Thương em cái cảnh mồ côi
Rất là tội nghiệp bởi em lạnh lùng !
Ai mà muốn được làm chồng
Maurice Bảo Lộc một lòng giúp cho
Mùa đông sắp tới nằm co
Một mình lạnh lắm tôi lo cho nè
Cưới em chỉ một mâm chè
Ba mâm rượu thịt sẽ về cùng em
Thương em phận gái rất hiền
Mong cho ai đó có duyên cùng nàng
Em tôi hay khóc hay than
Biết bao giờ có một chàng để yêu..!
TRỜ VỀ CÕI TRỜI CỰC LẠC
Ta đi trong nắng trong mây
Ta đi trong gió ngàn cây lá rừng
Ta đi trời đất bâng khuâng
Ngàn lau biên biếc mây ngàn gió reo
Ta đi rừng núi cheo leo
Trời xanh xanh biếc ta trèo lên non
Ta còn một tấm lòng son
Tình ta còn mãi thơ còn thiên thu
Ta đi trong ánh sương mù
Mùa thu còn đó mịt mờ chân mây
Ta đi khi lá rụng đầy
Lá còn rơi mãi lá bay ngàn đời
Núi non giờ quá xa vời
Rừng xanh biển động đất trời bao la
Ta đi ngàn dải Thiên Hà
Cõi trên cao đó tình xa gió ngàn
Biển đời sóng vỗ tràn lan
San hô rong biển nước tràn mây trôi
Nào ai có hiểu tình tôi
Mênh mông đứng giữa đất trời ngao du
Rừng mưa còn đọng lá thu
Cho ta ôm mãi giấc mơ tuyệt vời
Ta đi đi giữa đất trời
Ta đi giữa chốn không người bình yên
Cầu cho thế giới triên miên
Mãi là hạnh phúc như miền Thiên Thai...
Cõi trần là cõi Bồng Lai
Đến thời Di Lạc muôn ngày an vui
Cầu cho ai đó cùng tôi
A Di Đà Phật khắp nơi nguyện cầu
Cầu cho thế giới muôn màu
Rừng xanh nước biếc thanh tao thái hòa
Cầu cho ai đó cùng ta
Cùng nhau hát khúc hoan ca thái bình
Cầu cho vườn nở hoa xinh
Cầu cho tất cả hành trình Tây Phương
Cầu cho tất cả Phật Đường
Luân hồi sanh tử không còn khổ đau
Cầu cho đời đẹp như sao
Cầu cho cùng khắp đến Ao Liên Trì(ao sen báu)
Cầu cho đời bớt chữ si
Trở về đất Phật không gì cản ngăn
Cầu cho tất cả Tây Phang
Trở về nơi cõi Phật Đàng tương lai !
Ta đi trong gió ngàn cây lá rừng
Ta đi trời đất bâng khuâng
Ngàn lau biên biếc mây ngàn gió reo
Ta đi rừng núi cheo leo
Trời xanh xanh biếc ta trèo lên non
Ta còn một tấm lòng son
Tình ta còn mãi thơ còn thiên thu
Ta đi trong ánh sương mù
Mùa thu còn đó mịt mờ chân mây
Ta đi khi lá rụng đầy
Lá còn rơi mãi lá bay ngàn đời
Núi non giờ quá xa vời
Rừng xanh biển động đất trời bao la
Ta đi ngàn dải Thiên Hà
Cõi trên cao đó tình xa gió ngàn
Biển đời sóng vỗ tràn lan
San hô rong biển nước tràn mây trôi
Nào ai có hiểu tình tôi
Mênh mông đứng giữa đất trời ngao du
Rừng mưa còn đọng lá thu
Cho ta ôm mãi giấc mơ tuyệt vời
Ta đi đi giữa đất trời
Ta đi giữa chốn không người bình yên
Cầu cho thế giới triên miên
Mãi là hạnh phúc như miền Thiên Thai...
Cõi trần là cõi Bồng Lai
Đến thời Di Lạc muôn ngày an vui
Cầu cho ai đó cùng tôi
A Di Đà Phật khắp nơi nguyện cầu
Cầu cho thế giới muôn màu
Rừng xanh nước biếc thanh tao thái hòa
Cầu cho ai đó cùng ta
Cùng nhau hát khúc hoan ca thái bình
Cầu cho vườn nở hoa xinh
Cầu cho tất cả hành trình Tây Phương
Cầu cho tất cả Phật Đường
Luân hồi sanh tử không còn khổ đau
Cầu cho đời đẹp như sao
Cầu cho cùng khắp đến Ao Liên Trì(ao sen báu)
Cầu cho đời bớt chữ si
Trở về đất Phật không gì cản ngăn
Cầu cho tất cả Tây Phang
Trở về nơi cõi Phật Đàng tương lai !
Chủ Nhật, ngày 31 tháng 8 năm 2014
TRĂNG TÌNH CHƯA VỠ
Trăng còn đó trăng mơ tình lớ lửng
Trăng còn đây chưa vở mảnh tình tan
Giữa vườn hoa ta ngồi ngắm trăng vàng
Gom gió núi mây ngàn về bất tận
Hồn ta đó ngao du trời phiêu lãng
Thả thơ bay về vạn cõi trời mây
Tình yêu ơi muôn kiếp mãi còn say
Ta ngây ngất bên ai người yêu dấu
Tình yêu đó muôn đời ai hiểu thấu
Để hồn thơ muôn kiếp mãi đi hoang
Người biết chăng ta một trái tim vàng
Nên ta cứ mơ màng về bến mộng
Tình là thế cõi thiên đàng sự sống
Là vườn hoa thơm ngát cõi trần gian
Là thiên thu là đấy cõi thiên đàng
Cho tất cả mê man tìm khoái lạc
Lời yêu thương ru hồn ta ngọt mật
Mật tình yêu tràn ngập ở trên môi
Để ta yêu say đắm ở trong đời
Hồn bay bổng chơi vơi triều cảm giác
Rồi cứ thế mỗi chiều về man mác
Bay theo mây về tận cõi trời cao
Linh hồn ta như thể vạn vì sao
Ta bất tỉnh bên nhau vườn ân ái
Tình là thế như vườn hoa sinh thái
Ru hồn ta bến mộng của tình yêu
Người biết chăng trong mây gió buổi chiều
Ta chất ngất trong vườn yêu hoa nở
Tình là thế muôn nghìn đời vạn thuở
Là muôn trăng tình không vỡ không tan
Ta ôm nhau say đắm dưới trăng vàng
Quên tất cả thời gian cùng vạn vật
Tình là thế cõi thiên đàng bánh mật
Ai không mê mật ngọt của trần gian
Ai yêu rồi cũng đắm đuối thở than
Trăng còn đó ru ta về cõi mộng...!
Bài thơ nầy mình viết theo trường phái Tượng Trưng (Symbolism) Lãng Mạn (Romanticism)
Siêu Thực (Supernaturalism) và Siêu Hình học
(Métaphysics)
Trăng còn đây chưa vở mảnh tình tan
Giữa vườn hoa ta ngồi ngắm trăng vàng
Gom gió núi mây ngàn về bất tận
Hồn ta đó ngao du trời phiêu lãng
Thả thơ bay về vạn cõi trời mây
Tình yêu ơi muôn kiếp mãi còn say
Ta ngây ngất bên ai người yêu dấu
Tình yêu đó muôn đời ai hiểu thấu
Để hồn thơ muôn kiếp mãi đi hoang
Người biết chăng ta một trái tim vàng
Nên ta cứ mơ màng về bến mộng
Tình là thế cõi thiên đàng sự sống
Là vườn hoa thơm ngát cõi trần gian
Là thiên thu là đấy cõi thiên đàng
Cho tất cả mê man tìm khoái lạc
Lời yêu thương ru hồn ta ngọt mật
Mật tình yêu tràn ngập ở trên môi
Để ta yêu say đắm ở trong đời
Hồn bay bổng chơi vơi triều cảm giác
Rồi cứ thế mỗi chiều về man mác
Bay theo mây về tận cõi trời cao
Linh hồn ta như thể vạn vì sao
Ta bất tỉnh bên nhau vườn ân ái
Tình là thế như vườn hoa sinh thái
Ru hồn ta bến mộng của tình yêu
Người biết chăng trong mây gió buổi chiều
Ta chất ngất trong vườn yêu hoa nở
Tình là thế muôn nghìn đời vạn thuở
Là muôn trăng tình không vỡ không tan
Ta ôm nhau say đắm dưới trăng vàng
Quên tất cả thời gian cùng vạn vật
Tình là thế cõi thiên đàng bánh mật
Ai không mê mật ngọt của trần gian
Ai yêu rồi cũng đắm đuối thở than
Trăng còn đó ru ta về cõi mộng...!
Bài thơ nầy mình viết theo trường phái Tượng Trưng (Symbolism) Lãng Mạn (Romanticism)
Siêu Thực (Supernaturalism) và Siêu Hình học
(Métaphysics)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét