NHỮNG BÀI THƠ TÌNH LÃNG MẠN NHẤT TRÊN THẾ GIỚI
TÌNH LẠNH
Sông trăng tình lạnh sững sờ
suối mơ đã cạn tình khờ đã tan
rừng thông suối bạc mây ngàn
gió theo lối gió thênh thang nỗi sầu
cuộc tình giờ đã thương đau
để ta muôn kiếp ôm sầu làm thơ
sông trăng nước chảy lững lờ
ngàn năm ta mãi còn mơ đến nàng
trăng ơi trăng hởi trăng vàng
sao trăng lạnh lẽo không nàng bên ta
nhớ người lụy ngọc châu xa
nhớ ơi là nhớ tình là dây oan !
làm sao quên được hởi nàng
đau thương còn đó ngập tràn trong ta
trái tim lặng lẽ im lìm
tình là mộng ảo đã chìm trong mơ..!
TÀN GIẤC MƠ XƯA
Sông trăng chờ đến bao giờ
trăng tình ngơ ngẩn, trăng vơ vẫn buồn
trăng ơi để lệ tình tuôn
trăng còn ngồi đó trăng buồn sao trăng !
ngàn sao lấp lánh cung Hằng
trăng làm rơi lệ trăng tuôn nỗi sầu
nỗi tình còn mãi thương đau
còn tha thiết đến ngày nào bên ai !
trăng mơ tình ái trăng say
thiên thu ngàn kiếp muôn ngày dám quên
đau thương còn ở trong tim
tình ơi tình hởi tình chìm trong mơ
chỉ còn đây những vần thơ
trăng soi chiếc bóng tình mơ dáng hồng
nỗi sầu còn đó mênh mông
bến mơ đã lạnh bềnh bồng nắng mưa
sông trăng ngàn kiếp bơ phờ
trăng ơi trăng hởi trăng chờ bóng ai
ngàn thu liểu rủ hình hài
gió trăng lạnh lẽo chưa phai nỗi tình..!
NGÀY MƠ ĐÃ TÀN
Trăng tình giờ ở bên sông
nhớ nhung ai một bóng hồng ta đau
trên trời còn có muôn sao
dưới sông còn cá yêu nhau nồng nàn
sao ta còn mãi lang thang
biết đâu bờ bến cùng nàng để yêu
trời ơi nhìn gió trăng treo
trăng còn lơ lưng bên đèo cô đơn
sầu lên trên đỉnh gọi hồn
gọi mưa với nắng gọi buồn làm thơ
gọi đàn cùng với muôn tơ
đàn run phím nhạc tình ngơ ngẩn sầu
gió trăng tình khúc chiêm bao
ta đi thơ thẩn cho sầu thành mây
đau thương tình đã đổi thay
khóc thương muôn kiếp hình hài héo hon
bến yêu giờ đã không còn
tình xưa còn đó mõi mòn trong mơ
tình giờ đã đứt dây tơ
phím loan đã gẫy ngày mơ đã tàn....
TÌNH LẠNH MÙA ĐÔNG
Đông ơi đông hởi là đông
ôi mùa đông đến nghe lòng quạnh hiu
còn ai yêu nữa mà yêu
thơ yêu với gió tình yêu với rừng
thơ bay về cõi lưng chừng
tung như cánh nhạn rồi xuân lại về
xa rồi tình ái cơn mê
đau thương nhiều lắm tràn trề trong ta
người về trong cõi ngàn hoa
ta về ngắm ánh trăng tà nhớ nhung...!
tình ta giờ đã lạnh lùng
như mưa gió bảo mênh mông một trời...
BẾN YÊU ĐÃ CẠN
Tình nay tình đã điêu tàn
bến yêu đã cạn tình tan cuối đèo
ngắm trời ngắm đất cheo leo
ta đây người đấy điều hiu lạnh lùng !
còn ai đâu nữa vô mùng
tim ta lạnh giá mênh mông nỗi buồn
từ bình minh đến hoàng hôn
đau thương còn mãi dập dồn trong ta
người về cá lặn chim sa
nhớ nhung ta khóc đến già chưa nguôi
trời ơi nàng đã bỏ tôi
cho tôi ngồi đó nhìn trời làm thơ
sông thương tình lạnh lững lờ
bến mơ đã cạn tình mơ đã tàn
nhớ nhung ai đó hồng nhan
giờ đây tàn giấc mộng vàng mơ xưa
tình yêu là một đường tơ
cung đàn đã gẫy dây tơ đã chùn
cô đơn ơi hởi lạnh lùng
đàn ơi đàn hởi ta cùng mưa bay....
NGÀN NĂM CÒN MÃI TA MƠ
Ngàn năm ta mãi còn mơ
bến mơ còn mãi, tình khờ héo hon
ta còn một tấm lòng son
thiên thu muôn kiếp mãi còn yêu em
ngàn năm còn mãi ta mơ
suối yêu đã cạn trăng khờ gió bay
vẫn còn một khối tình say
ta còn nhớ mãi hình hài dáng xưa
ngàn năm còn mãi em ơi
vẫn còn nhớ mãi bóng người xa xưa
đau thương còn đến bao giờ
chờ trăng trăng lặn cho thơ lạnh lùng..!
XUÂN ĐI RỒI HÈ SANG
Xuân đi rồi đến hè sang
cho tôi ngồi đó mơ màng với thơ
người xưa tôi mãi tôn thờ
khung trời kỹ niệm tuổi mơ thuở nào !
chiều nghe vườn lá lao xao
nắng chiều đã tắt rì rào tiếng ve
nhớ xưa đã đến mùa hè
mùa hoa phượng nở đi về có nhau !
nhớ em má thắm môi đào
nhớ thôi là nhớ thuở nào mình yêu
tình như dòng nước trong veo
như hoa mới nở mỗi chiều bên em
hè nay đà vắng tiếng chim
líu lo ríu rít êm đềm bên tai
tình xưa như đã còn đây
hoa xưa đã lặn trăng gầy héo hon !
rồi nay lại đến hè sang
đi trong nắng sớm chiều tàn lá bay
tình xưa giờ đã phôi phai
màu hoa phượng úa trên cây xóa nhòa...!
Mùa Hè 2013
AI LÀ THI SĨ CHẾT VÌ YÊU
Ai là thi sĩ chết vì yêu
vì bởi yêu nhiều nên đứng điêu
thôi nhé hồn tôi giờ lạnh giá
cô đơn ngồi đó lạnh đìu hiu !
tôi là thi sĩ khóc bằng thơ
bằng áng thơ tình tôi ngẩn ngơ
trong nắng hoàng hôn vừa chợp tắt
cho tôi ngồi đó mộng cùng mơ !
tôi là thi sĩ viết thơ chơi
để gợi tình thơ mộng với đời
thơ hởi thơ ơi tình gọi gió
chiều thơ mơ mộng của hồn tôi !
tôi là thi sĩ bởi lòng tôi
của áng văn chương khóc nữa cười
của nước và trăng là chỉ một
hồn thơ ngơ ngẩn bóng trăng trôi !
tôi là thi sĩ của trời mây
muôn áng thơ tình tôi đắm say
gởi gió bay đi chiều nắng hạ
thơ mơ con đó mộng vun đầy !
tôi là thi sĩ của muôn hoa
mà áng thơ tình tôi thiết tha
thơ nhớ thơ nhung chiều gối mộng
tình yêu giờ đó đã bay xa.....!
tôi khóc thương vì tôi đã yêu
để hồn thơ thẩn dáng đăm chiêu
hồn tôi mọc cánh tung bay khắp
ngập cả trời mây với những chiều.....!
tôi là thi sĩ của tình yêu
Tôi là thi sĩ của tình yêu
của gió cùng mây với những chiều
của trái tim tình tôi buốt giá
những đêm lạnh lạnh gió hiu hiu....
tôi là thi sĩ của muôn hoa
say đắm hồn thơ yêu thiết tha
say mộng tình thơ đời lữ thứ
say môi tình ái đẹp như hoa
tôi là thi sĩ của thơ ca
tôi với hồn thơ yêu xót xa
yêu lắm trời ơi tôi đắm đuối
áo mùa thu ấy mộng kiều hoa...
tôi đã yêu và tôi ngẩn ngơ
cỏi lòng tôi đó ngập muôn thơ
trong hồn băng giá tôi rên xiết
như cả trời mây ngập bến bờ..!
tôi là thi sĩ của muôn sao
của nắng cùng mưa gió rạt rào
tôi thả thơ trôi vê bến mộng
để rồi mộng mỵ với chiêm bao !
tôi là thi sĩ để tôi yêu
để nhớ trời ơi vạn buổi chiều
trong cỏi hồn thơ tôi giá lạnh
như trời sương khói gió hiu hiu....
ĐỈNH CAO CỦA TÌNH YÊU
Ta si vì bởi ta yêu
bởi ta say cái yêu kiều của ai
rồi nghe tình đắm cơn say
hồn ta nghiêng ngửa bên ai nồng nàn
tình say hôn mãi mênh mang
ta hôn đắm đuối mơ màng trên tim
nghe hồn trong cõi êm êm
cõi tình yêu đó êm đềm biết bao...
trời ơi đâu có đêm nào
lòng nghe cao vút thanh tao tuyệt vời..!
người yêu ơi ! người yêu ơi !
cám ơn em lắm ngập trời yêu thương...(5p)
THƠ CUNG TRẦM VŨ LANG
CẢM GIÁC KHI YÊU
Thơ em có vẻ ngây thơ
thơ em có vẻ dại khờ khi yêu
thơ em em nói yêu yêu
để hôn say đắm những chiều bên nhau
rồi em ôm cả vườn đào
của ai ai đó ngọt ngào môi hôn
tình yêu là khúc tơ lòng
khi ta ve vuốt nụ hồng đê mê
môi yêu kề sát tràn trề
nghe tình cao vút say mê cả hồn
trao em ngàn nụ hôn nồng
nghe hồn ta đó bềnh bồng trên mây (10p cho honui )
THƠ CUNG TRẦM VŨ LANG
TA LÀ CHÚA TỂ CỦA TÌNH YÊU (TINH KHUC 2)
Ta là chúa tể của tình yêu
nên ở lòng ta có những chiều
ôm khói sương tan về cõi mộng
nghe hồn rung rẫy bởi vì yêu..!
ta là chúa tể của tình yêu
ai đến cùng ta, ai muốn yêu ?
mà bóng tình yêu bay phất phới
như sương cùng khói lạnh đìu hiu..!
ta là chúa tể bởi ta yêu
ôm cả trần gian một buổi chiều
tình ta là gió sương ngàn dặm
và mây và nắng gió hiu hiu...!
ta đã yêu và ta ước ao
cả trời mây nước ánh trăng sao
tình yêu mà chẳng yêu ai cả
yêu khắp trời xanh gió rạt rào...!
ta là chúa tể bởi vì ta
là ánh trăng vàng luôn thiết tha
là phím tơ đàn luôn khẻ gẩy
đêm ta ôm ấp mộng kiều hoa......
đêm nay ta viết vạn lời thơ
gởi gió bay đi ngập bến bờ
gió hởi cho thơ về bến đợi
chờ người yêu dấu ở trong mơ....!
TA LÀ THI SĨ CỦA MÙA THU
Ta là thi sĩ của mùa thu
của nắng cùng mưa gió mịt mù
mây nước muôn trùng sương khói phủ
hoàng hôn cô tịch đón đêm thu...
ta là thi sĩ của tình yêu
của mưa và nắng lạnh muôn chiều
hồn ta là cõi trời băng tuyết
những đêm lành lạnh gió hiu hiu...(đoạn này phá luật )
ta là thi sĩ của trời cao
của ánh chiêu dương , suối rạt rào
của lá cây rừng rung lá đổ
của mùa thu động với trăng sao !
ta là thi sĩ của rừng xanh
của ánh trăng khuya ngập lá cành
ôm bóng mây trôi về cõi mộng
hồn ta thơ thẩn mộng đêm thanh !
ta là thi sĩ của muôn sao
chiếu rọi hồn ta vạn sắc màu
thơ nhớ thơ nhung chiều nắng đẹp
trong rừng cây lá gió lao xao...!
ta là thi sĩ của tình thương
thương khắp nhân gian cõi địa đường
ôi đóa hoa tình luôn mãi nở
trong hồn ta đó gió muôn phương ! !
Sông trăng tình lạnh sững sờ
suối mơ đã cạn tình khờ đã tan
rừng thông suối bạc mây ngàn
gió theo lối gió thênh thang nỗi sầu
cuộc tình giờ đã thương đau
để ta muôn kiếp ôm sầu làm thơ
sông trăng nước chảy lững lờ
ngàn năm ta mãi còn mơ đến nàng
trăng ơi trăng hởi trăng vàng
sao trăng lạnh lẽo không nàng bên ta
nhớ người lụy ngọc châu xa
nhớ ơi là nhớ tình là dây oan !
làm sao quên được hởi nàng
đau thương còn đó ngập tràn trong ta
trái tim lặng lẽ im lìm
tình là mộng ảo đã chìm trong mơ..!
TÀN GIẤC MƠ XƯA
Sông trăng chờ đến bao giờ
trăng tình ngơ ngẩn, trăng vơ vẫn buồn
trăng ơi để lệ tình tuôn
trăng còn ngồi đó trăng buồn sao trăng !
ngàn sao lấp lánh cung Hằng
trăng làm rơi lệ trăng tuôn nỗi sầu
nỗi tình còn mãi thương đau
còn tha thiết đến ngày nào bên ai !
trăng mơ tình ái trăng say
thiên thu ngàn kiếp muôn ngày dám quên
đau thương còn ở trong tim
tình ơi tình hởi tình chìm trong mơ
chỉ còn đây những vần thơ
trăng soi chiếc bóng tình mơ dáng hồng
nỗi sầu còn đó mênh mông
bến mơ đã lạnh bềnh bồng nắng mưa
sông trăng ngàn kiếp bơ phờ
trăng ơi trăng hởi trăng chờ bóng ai
ngàn thu liểu rủ hình hài
gió trăng lạnh lẽo chưa phai nỗi tình..!
NGÀY MƠ ĐÃ TÀN
Trăng tình giờ ở bên sông
nhớ nhung ai một bóng hồng ta đau
trên trời còn có muôn sao
dưới sông còn cá yêu nhau nồng nàn
sao ta còn mãi lang thang
biết đâu bờ bến cùng nàng để yêu
trời ơi nhìn gió trăng treo
trăng còn lơ lưng bên đèo cô đơn
sầu lên trên đỉnh gọi hồn
gọi mưa với nắng gọi buồn làm thơ
gọi đàn cùng với muôn tơ
đàn run phím nhạc tình ngơ ngẩn sầu
gió trăng tình khúc chiêm bao
ta đi thơ thẩn cho sầu thành mây
đau thương tình đã đổi thay
khóc thương muôn kiếp hình hài héo hon
bến yêu giờ đã không còn
tình xưa còn đó mõi mòn trong mơ
tình giờ đã đứt dây tơ
phím loan đã gẫy ngày mơ đã tàn....
TÌNH LẠNH MÙA ĐÔNG
Đông ơi đông hởi là đông
ôi mùa đông đến nghe lòng quạnh hiu
còn ai yêu nữa mà yêu
thơ yêu với gió tình yêu với rừng
thơ bay về cõi lưng chừng
tung như cánh nhạn rồi xuân lại về
xa rồi tình ái cơn mê
đau thương nhiều lắm tràn trề trong ta
người về trong cõi ngàn hoa
ta về ngắm ánh trăng tà nhớ nhung...!
tình ta giờ đã lạnh lùng
như mưa gió bảo mênh mông một trời...
BẾN YÊU ĐÃ CẠN
Tình nay tình đã điêu tàn
bến yêu đã cạn tình tan cuối đèo
ngắm trời ngắm đất cheo leo
ta đây người đấy điều hiu lạnh lùng !
còn ai đâu nữa vô mùng
tim ta lạnh giá mênh mông nỗi buồn
từ bình minh đến hoàng hôn
đau thương còn mãi dập dồn trong ta
người về cá lặn chim sa
nhớ nhung ta khóc đến già chưa nguôi
trời ơi nàng đã bỏ tôi
cho tôi ngồi đó nhìn trời làm thơ
sông thương tình lạnh lững lờ
bến mơ đã cạn tình mơ đã tàn
nhớ nhung ai đó hồng nhan
giờ đây tàn giấc mộng vàng mơ xưa
tình yêu là một đường tơ
cung đàn đã gẫy dây tơ đã chùn
cô đơn ơi hởi lạnh lùng
đàn ơi đàn hởi ta cùng mưa bay....
NGÀN NĂM CÒN MÃI TA MƠ
Ngàn năm ta mãi còn mơ
bến mơ còn mãi, tình khờ héo hon
ta còn một tấm lòng son
thiên thu muôn kiếp mãi còn yêu em
ngàn năm còn mãi ta mơ
suối yêu đã cạn trăng khờ gió bay
vẫn còn một khối tình say
ta còn nhớ mãi hình hài dáng xưa
ngàn năm còn mãi em ơi
vẫn còn nhớ mãi bóng người xa xưa
đau thương còn đến bao giờ
chờ trăng trăng lặn cho thơ lạnh lùng..!
XUÂN ĐI RỒI HÈ SANG
Xuân đi rồi đến hè sang
cho tôi ngồi đó mơ màng với thơ
người xưa tôi mãi tôn thờ
khung trời kỹ niệm tuổi mơ thuở nào !
chiều nghe vườn lá lao xao
nắng chiều đã tắt rì rào tiếng ve
nhớ xưa đã đến mùa hè
mùa hoa phượng nở đi về có nhau !
nhớ em má thắm môi đào
nhớ thôi là nhớ thuở nào mình yêu
tình như dòng nước trong veo
như hoa mới nở mỗi chiều bên em
hè nay đà vắng tiếng chim
líu lo ríu rít êm đềm bên tai
tình xưa như đã còn đây
hoa xưa đã lặn trăng gầy héo hon !
rồi nay lại đến hè sang
đi trong nắng sớm chiều tàn lá bay
tình xưa giờ đã phôi phai
màu hoa phượng úa trên cây xóa nhòa...!
Mùa Hè 2013
AI LÀ THI SĨ CHẾT VÌ YÊU
Ai là thi sĩ chết vì yêu
vì bởi yêu nhiều nên đứng điêu
thôi nhé hồn tôi giờ lạnh giá
cô đơn ngồi đó lạnh đìu hiu !
tôi là thi sĩ khóc bằng thơ
bằng áng thơ tình tôi ngẩn ngơ
trong nắng hoàng hôn vừa chợp tắt
cho tôi ngồi đó mộng cùng mơ !
tôi là thi sĩ viết thơ chơi
để gợi tình thơ mộng với đời
thơ hởi thơ ơi tình gọi gió
chiều thơ mơ mộng của hồn tôi !
tôi là thi sĩ bởi lòng tôi
của áng văn chương khóc nữa cười
của nước và trăng là chỉ một
hồn thơ ngơ ngẩn bóng trăng trôi !
tôi là thi sĩ của trời mây
muôn áng thơ tình tôi đắm say
gởi gió bay đi chiều nắng hạ
thơ mơ con đó mộng vun đầy !
tôi là thi sĩ của muôn hoa
mà áng thơ tình tôi thiết tha
thơ nhớ thơ nhung chiều gối mộng
tình yêu giờ đó đã bay xa.....!
tôi khóc thương vì tôi đã yêu
để hồn thơ thẩn dáng đăm chiêu
hồn tôi mọc cánh tung bay khắp
ngập cả trời mây với những chiều.....!
tôi là thi sĩ của tình yêu
Tôi là thi sĩ của tình yêu
của gió cùng mây với những chiều
của trái tim tình tôi buốt giá
những đêm lạnh lạnh gió hiu hiu....
tôi là thi sĩ của muôn hoa
say đắm hồn thơ yêu thiết tha
say mộng tình thơ đời lữ thứ
say môi tình ái đẹp như hoa
tôi là thi sĩ của thơ ca
tôi với hồn thơ yêu xót xa
yêu lắm trời ơi tôi đắm đuối
áo mùa thu ấy mộng kiều hoa...
tôi đã yêu và tôi ngẩn ngơ
cỏi lòng tôi đó ngập muôn thơ
trong hồn băng giá tôi rên xiết
như cả trời mây ngập bến bờ..!
tôi là thi sĩ của muôn sao
của nắng cùng mưa gió rạt rào
tôi thả thơ trôi vê bến mộng
để rồi mộng mỵ với chiêm bao !
tôi là thi sĩ để tôi yêu
để nhớ trời ơi vạn buổi chiều
trong cỏi hồn thơ tôi giá lạnh
như trời sương khói gió hiu hiu....
ĐỈNH CAO CỦA TÌNH YÊU
Ta si vì bởi ta yêu
bởi ta say cái yêu kiều của ai
rồi nghe tình đắm cơn say
hồn ta nghiêng ngửa bên ai nồng nàn
tình say hôn mãi mênh mang
ta hôn đắm đuối mơ màng trên tim
nghe hồn trong cõi êm êm
cõi tình yêu đó êm đềm biết bao...
trời ơi đâu có đêm nào
lòng nghe cao vút thanh tao tuyệt vời..!
người yêu ơi ! người yêu ơi !
cám ơn em lắm ngập trời yêu thương...(5p)
THƠ CUNG TRẦM VŨ LANG
CẢM GIÁC KHI YÊU
Thơ em có vẻ ngây thơ
thơ em có vẻ dại khờ khi yêu
thơ em em nói yêu yêu
để hôn say đắm những chiều bên nhau
rồi em ôm cả vườn đào
của ai ai đó ngọt ngào môi hôn
tình yêu là khúc tơ lòng
khi ta ve vuốt nụ hồng đê mê
môi yêu kề sát tràn trề
nghe tình cao vút say mê cả hồn
trao em ngàn nụ hôn nồng
nghe hồn ta đó bềnh bồng trên mây (10p cho honui )
THƠ CUNG TRẦM VŨ LANG
TA LÀ CHÚA TỂ CỦA TÌNH YÊU (TINH KHUC 2)
Ta là chúa tể của tình yêu
nên ở lòng ta có những chiều
ôm khói sương tan về cõi mộng
nghe hồn rung rẫy bởi vì yêu..!
ta là chúa tể của tình yêu
ai đến cùng ta, ai muốn yêu ?
mà bóng tình yêu bay phất phới
như sương cùng khói lạnh đìu hiu..!
ta là chúa tể bởi ta yêu
ôm cả trần gian một buổi chiều
tình ta là gió sương ngàn dặm
và mây và nắng gió hiu hiu...!
ta đã yêu và ta ước ao
cả trời mây nước ánh trăng sao
tình yêu mà chẳng yêu ai cả
yêu khắp trời xanh gió rạt rào...!
ta là chúa tể bởi vì ta
là ánh trăng vàng luôn thiết tha
là phím tơ đàn luôn khẻ gẩy
đêm ta ôm ấp mộng kiều hoa......
đêm nay ta viết vạn lời thơ
gởi gió bay đi ngập bến bờ
gió hởi cho thơ về bến đợi
chờ người yêu dấu ở trong mơ....!
TA LÀ THI SĨ CỦA MÙA THU
Ta là thi sĩ của mùa thu
của nắng cùng mưa gió mịt mù
mây nước muôn trùng sương khói phủ
hoàng hôn cô tịch đón đêm thu...
ta là thi sĩ của tình yêu
của mưa và nắng lạnh muôn chiều
hồn ta là cõi trời băng tuyết
những đêm lành lạnh gió hiu hiu...(đoạn này phá luật )
ta là thi sĩ của trời cao
của ánh chiêu dương , suối rạt rào
của lá cây rừng rung lá đổ
của mùa thu động với trăng sao !
ta là thi sĩ của rừng xanh
của ánh trăng khuya ngập lá cành
ôm bóng mây trôi về cõi mộng
hồn ta thơ thẩn mộng đêm thanh !
ta là thi sĩ của muôn sao
chiếu rọi hồn ta vạn sắc màu
thơ nhớ thơ nhung chiều nắng đẹp
trong rừng cây lá gió lao xao...!
ta là thi sĩ của tình thương
thương khắp nhân gian cõi địa đường
ôi đóa hoa tình luôn mãi nở
trong hồn ta đó gió muôn phương ! !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét