Đừng quên anh nhé em ơi
để cho anh khổ bên đời quạnh hiu
cô đơn ngồi khóc bao chiều
gió ơi gió thổi đìu hiu lạnh lùng !
rồi mùa đông đến mưa phùn
em ơi lạnh giá trong mùng lẻ loi
ngồi buồn anh viết thơ chơi
viết thơ tình ái cho đời ngâm nga
trăm năm ai cũng sẽ già
nên ta buồn lắm ta mà khóc thương
xót xa đời lắm đoạn trường
biệt ly ly biệt tình thường khổ đau !
(5 phút tậm sự cùng Forget me not )
TIẾNG GIÓ TÌNH YÊU
Vũ Lang họa thơ Thạch Sadia Hương Phố
Thơ giăng tiếng gió ngàn than thở
giăng cả hồn mơ vạn bến tình
mà bến ân tình dang dở mộng
chỉ vì ai đó đẹp và xinh !
trời ơi trong kiếp của thương đau
ta thả hồn thơ vạn kiếp sầu
đau lắm người ơi đời cách biệt
cho ta nắm ngủ với chiêm bao !
tình là một cõi trên trần thế
một cõi sầu thương của thế nhân
đau lắm lòng ta ai có biết
biệt ly là hết lệ tuôn tràn....!
YÊU MAU ĐI NHÉ EM ƠI
Tặng Ka Ka Phương
Có yêu thì hãy yêu mau
đừng yêu vớ vẫn để sầu như anh
tình khi thuở lá còn xanh
yêu đi cho thỏa mộng lành em mơ
hãy yêu từ lúc tuổi thơ
yêu mau yêu gấp chớ chờ thời gian
tuổi xuân rồi sẽ phai tàn
để rồi tan vở mộng vàng em ơi
chỉ là một khoảng đời thôi
chớ đừng chờ đợi đời người chóng qua
ai ai cũng khóc tuổi già
trăm năm rồi cũng phôi pha úa tàn
hãy ôm cho dữ cô nàng
để bay về cõi thiên đàng cùng ai
tình còn ngập nắng tình say
nụ hôn tình ái ngập đầy môi yêu
hãy yêu đừng nói " anh yêu "
mà yêu lặng lẽ cho nhiều đắm say
sanh ra trên thế gian này
sanh ra là để ngất ngây với tình ! ( Right ? )
yêu cho sập cả hành tinh
để cho ta biết ái tình là chi ?
ôi tình yêu lắm mê ly
khi yêu yêu hết những gì của nhau !
nàng còn hai trái hoa đào
thơm như múi mít em nào nhớ chăng !
rồi em em sẽ mơ màng
khi em tìm đến bên nàng để yêu !
em ơi hãy có nàng kiều
để em nựng nịu mỗi chiều cho vui !
tình yêu là thế em ơi
yêu thì không lỗ mà lời đó em ! ( Ok ? )
(10 phút)
(Viết theo lời đề nghị của Đi Ka In đem lên làm Entry đi em
HOÀNG LAN HƯƠNG
Nàng là ai , nàng là ai ?
cho ta nằm mộng nhớ thương hoài
cho ta mường tượng trong tư tưởng
và để lòng ta nhớ chẳng phai !
Hoàng lan Hương ! Hoàng Lan Hương !
cho ta mộng mỵ suốt đêm trường
cõi lòng yêu dấu ta nhung nhớ
ta đã yêu nàng ta nhớ thương !
nàng là tiên nữ hay giai nhân
lạc bến Thiên Thai đã mấy lần
bến của tình yêu ôi bất tận
mộng Đào Nguyên đó khói sương tan !
Hoàng Lan Hương ! Hoàng lan Hương !
nghe như xâu xé mảnh can trường
tình yêu là thế là mơ mộng
thả hồn theo gió ngập muôn phương !
Nàng là ai , nàng là ai ?
sao em nằm ngủ dưới tiên đài
cho ta say đắm nàng tiên nữ
lạc bước phong trần ta đến đây !
Hoàng Lan Hương ! Hoàng Lan Hương !
sầu cạn rồi ai ta nhớ thương
rồi để hồn thơ theo với gió
nghe lòng nhung nhớ hận trong sương !
Ôi Hoàng Lan ! Hởi Hoàng Lan !
trăng nước đêm nay đã ngập tràn
trăng gọi hồn thơ, thơ chết giấc
để ta tìm đến cõi thiên đàng ...!
TA CÒN MỘT ÁNH TRĂNG MƠ
Ta còn một ánh trăng mơ
ta còn một mối tình thơ thuở nào
tim ta còn mãi lao xao
nhớ thương tình cũ biết ngày nào nguôi !
thời gian như én đưa thoi
trăm năm là mấy người ơi thật buồn
chỉ là một quãng đời hương
khi ta cùng dưới mái trường bên nhau
ta còn một khối tơ sầu
mà ta kéo mãi không bao giờ cùng
nên thơ tình cứ lạnh lùng
cứ tuôn tuôn chảy mênh mông một trời !
ta còn một áng mây trôi
tình xưa còn đó một thời đã qua
chỉ vì người đã yêu ta
nên ta đau khổ đến già chưa nguôi !
ta còn một ánh trăng vơi
trăng xưa đã lặn tình tôi với nàng
đêm nay ngồi ngắm trăng tàn
ngồi đây ta đếm lá vàng rụng rơi...!
TRĂNG LÀ TRĂNG CỦA TÌNH YÊU
Trăng là trăng của tình yêu
trăng là trăng của những chiều nhớ nhung
trăng ơi ta mãi lạnh lùng
tay ôm gối chiếc vô mùng làm thơ !
ta làm thơ cả trong mơ
ở trong giấc ngủ thẩn thờ nhớ ai
nhớ người thuở ấy còn say
tình ơi trong mộng biết ngày nào quên !
bóng em giờ đã im lìm
hình em còn đó trong tim hiện về
nỗi buồn còn mãi lê thê
để ta mộng mỵ hôn mê cả đời !
từ khi ta biết yêu người
giờ đây ta đã thành người khổ đau
chưa vui sum hợp đã sầu
biệt ly là hết tình đầu vở tan !
hồn ta thơ thẩn cùng trăng
với mây cùng gió lang thang giữa trời
tình xưa giờ đã xa vời
ta đây em đó một trời tang thương !
tình là bài hát đoạn trường
tình nằm trong cõi vô thường rã tan
chỉ là một giấc mơ hoang
thế gian là cõi phũ phàng ai ơi !
đời ơi nữa khóc nữa cười
có vui có khổ kiếp người trần gian
thôi thì ta chớ thở than
dăm câu thơ vụng cho tan nỗi buồn...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét