TÌNH NÀO CÒN ĐÓ TRONG MƠ
Cho Nguyệt Mai tình xưa
Tình nào còn đó trong mơ
cho ta khổ đến bây giờ chưa thôi
người ơi ta đã yêu người
nên ta buồn đến suốt đời chưa nguôi !
chỉ là một khoảng đời thôi
một thời để nhớ người ơi để sầu !
tình yêu là một nỗi đau
nhớ nhung ai đó xanh xao héo tàn......
cũng vì hai chữ hồng nhan
đau thường nhiều lắm ngập tràn đời ta
tình là bảo tố phong ba
cho ta đau khổ đến già chưa thôi !
bởi ta đã trót yêu người
nên ta đau khổ suốt đời vì ai !
tình như chiếc lá mơ phai
lá xanh một thuở tình bay héo tàn !
tình yêu trong cõi địa đàng
chỉ là một giấc mộng vàng trong mơ
chỉ là một khúc dây tơ
dây yêu đã đứt tinh khờ ta đau !
nhớ ai vàng võ xanh xao
dung nhan tàn cỗi phai màu thời gian
bởi yêu ta khổ vì nàng
cho ta khóc đến muôn ngàn năm sau.....!
TA SAY MỘT ÁNH TRĂNG VÀNG
Cho người yêu xưa Huỳnh huệ Vinh lúc nàng 16 còn mình 20 tuổi đễ kỹ niêm một thời để yêu của mình
Ta say một ánh trăng vàng
ta say em đó cô nàng của anh
say vì đôi mắt long lanh
say đôi má thắm làm anh sững sờ !
say rồi một cánh hoa mơ
em ơi chớ có hững hờ tình anh
tình là chiếc lá màu xanh
vườn ai hoa nở mộng lành ta mơ !
ta yêu rồi dáng tiểu thơ
trời ơi em đẹp như mơ đó mà
em là cá lặn chim sa
em là mây nước chiều qua sắc hồng !
ta mơ ngàn nụ hôn nồng
trên môi em đó cho lòng ngất ngây
tình ta chất ngất đêm nầy
tim ta bốc lửa vì ai mất rồi !
hởi người yêu dấu lòng tôi
đẹp như là cánh hoa trời ban mai
trăng còn gió thoảng ngàn cây
tình ta đã chết trong tay của nàng..!
lang thang trong cõi địa đàng
rồi ta lại gặp một nàng tiên nga
tóc em gió thoảng chiều tà
bay bay trong gió ta mà tương tư !
nàng là người đẹp trong mơ
từ muôn ngàn kiếp ta chờ đợi em !
ta chờ hôn được trái tim
để ta nghe cái dịu mềm trời cho !
tình ta đẹp tợ bài thơ
bởi em là đó người mơ của lòng
giữa trời mây nước mênh mông
ta nghe hồn vía bềnh bồng bên ai.......!
trời ơi tình ái ta say
em cho ta đó những ngày bên nhau
tình yêu ơi ! giấc mộng đầu
bây giờ là giấc mộng sầu thiên thu...!
(Bài thơ này mình làm lúc 22 tuổi khi còn là sinh viên )
Ý NGHĨA CỦA TRÁI TIM
Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Biết khao khát những điều anh mơ ước
Biết xúc động qua nhiều nhận thức
Biết yêu anh và biết được anh yêu. " Thơ của ai mình không nhớ "
Cung Trầm Vũ Lang họa :
Biết hôn anh muôn ngàn vạn buổi chiều
và ngây ngất với tình yêu muôn thuở
biết thứ tha nhau những khi lầm lở
bởi tình yêu nhắc nhở phải hôn nhau
yêu bây giờ cho đến tận ngàn sau
luôn suốt kiếp bên nhau tình rất đậm
hôn hôn mãi trên môi tình ngập nắng
để mùa xuân ấm áp ở trên môi
yêu là yêu đừng tiếc nuối nụ cười
là chết điếng bên nhau ta chết cứng
yêu mãi mãi khi nằm và lúc đứng
và muôn đời ta cứ mãi yêu nhau...
từ bây giờ cho mãi tận ngàn sau
ta ôm sát môi ta kề sát ngực
ta bay đi trên trời cao vạn bực
để cùng nhau thưởng thức lúc say yêu !
yêu là say nhan sắc dáng yêu kiều
của hình bóng giai nhân ơi diễm lệ
đời là thế tình yêu là thế thế
ước mong đời đừng để lệ sầu thương
để cho lòng theo với gió ngàn phương
bay cùng gió tình yêu ơi bất diệt
ôi thế gian tình yêu là mãi miết
để hai ta là một quyện hòa nhau
để bay cao từ bất tận muôn sao
luôn sáng mãi rạt rào trong cõi thế
nàng là đấy là thiên thần tráng lệ
nàng là trăng ta uống ánh trăng mơ
để ngàn đời ta muôn kiếp làm thơ
để ca ngợi em nữ thần tình ái
tình đã chín xin người yêu hãy hái (lấy ý thơ Chế Lan Viên)
để tình ta say đắm mãi muôn trăng !
MỘNG HOÀNG HOA
Ôi Hoàng Hoa hởi Hoàng hoa !
cho ta thương nhớ lòng ta lạnh lùng
để lòng thơ nhớ thơ nhung
để ta nức nở với dòng thơ thơ !
để trăng sáng mãi không mờ
cớ sao tình ở đôi bờ biệt ly
tình yêu là một khối si
nhớ nhung ai đó sầu bi lệ tràn...!
tình là nước mắt phủ phàng
tình là lệ chảy ngập tràn như mưa
tình là mây nước ngàn thơ
cho ta sầu muộn thẫn thờ ngàn năm !
mới yêu đẹp tợ trăng rằm
bây giờ tình đã hóa thành khói sương
cho ai khóc suốt đêm trường
để cho ta đó bi thương suốt đời !
xa rồi là hết em ơi
khóc la cũng thế ta ngồi suy tư
buồn ơi buồn đã thành thơ
giờ đây đã hết ngày mơ đã tàn..!
hết thu rồi đến đông sang
cho ta lạnh lẽo nhớ nàng ta đau
tình yêu là vạn khối sầu
yêu rồi sẽ biết nỗi đau ái tình !
cô đơn mình lại với mình
tình yêu là thế cho mình ngất ngây
tình yêu là đắm la say
rồi tình yêu cũng có ngày ly tan....
thế gian lệ chảy ngập tràn
như mưa đổ xuống lá vàng bay bay
một thời rồi cũng chia tay
để ta ngồi đó khóc ai xa mình....!
(Dù yêu nhau cách mấy ,dù có thủy chung chăng nữa, trăm năm rồi cũng chia tay)
Tâm sự cùng Hương Phố
Chỉ một thời thôi có thế thôi
trăm năm là mấy bạn đời ơi
buồn ơi một nỗi sầu tê tái
phủ lấp hồn ta tận đến trời !
ta ngẩn ngơ lòng ta đớn đau
nổi sầu thiên cổ chất lên cao
và mây và nước trời phong vũ
gom lại thành thơ vạn khối sầu !
vạn cõi sầu thương nơi thế gian
nay ta tìm đến cõi thiên đàng
để ta quên hết sầu nhân thế
buồn ơi đeo đẳng nợ tình mang !
sầu nay đã lấp tràn sông núi
trong cõi trần gian quá lạnh lùng
một kiếp mơ hoang tình lủi thủi
sanh ra đời để lệ tình vương !
đau thương chi mấy tình dang dở
một mảnh tình cuồng với gió trăng
còn đây một khối sầu loan lở
đau lắm trời ơi quá phũ phàng !
tình là thế`đấy mơ cùng mộng
mộng đã tàn rồi như gió mưa
đau lắm trơi ơi ta đã khóc`
lệ còn rơi mãi lệ thành thơ !
ôi kiếp nhân gian một kiếp sầu
tình là hạnh phúc để rồi đau
rồi ta hai đứa đường đôi ngã
đau đớn trời ơi cuộc bể dâu !
còn đâu em hởi những ngày mơ
để đón đưa nhau với đợi chờ
thôi hết rồi em ngày tháng cũ
tiếc thương chi nữa những ngày thơ !
tình là một khối sầu nhân thế
là nỗi đau thương ngập thế trần
để nhớ để thương và để lệ.......
hết rồi em hởi buổi sang ngang !
NGUỒN THƠ ĐẾN TỪ ĐÂU
Em hỏi đó !
nguồn thơ đến từ đâu tôi có ?
tôi trả lời
từ gió với trăng mơ !
lúc sao khuya
tôi nhặt ánh sao mờ
rồi cảm hứng
viết vần thơ bất tử...
Ôi ! tình yêu
là đề tài muôn thuở
mơ theo trăng
nghe hồn vía bay bay.,..
yêu rất nhiều
trong cỏi thế trần ai...!
rồi tỉnh mộng
thả hồn bay theo gió !
tình mãi đẹp
bài tình ca dang dở
để ta yêu
muôn thuở cỏi trần gian...
theo gió bay
trên vạn cỏi thiên đàng...
rồi quấn quít
bên em thành bất tử !
xin hãy đến cùng ta !
em đừng do dự
ta sẽ hôn em
từng thớ thịt làn da...
để ta yêu
đôi má rất mặn mà
rồi anh sẽ
tôn em Thần Vệ Nữ !
đến cùng ta
hãy quên niềm quá khứ
những đau thương
đầy ấp cả trần gian
hãy yêu nhau
trong một cỏi địa đàng
rồi chấp cánh
tìm về trong cỏi mộng !
yêu là đấy
ví như làn khói mỏng
với cùng sương
buổi sớm một ngày mơ ...
rồi kéo dây
tình ái để giăng tơ....
thả hồn về
trong vạn cỏi trời mơ....
rồi từ đấy...
làm thơ tình lãng mạng....
xin cho ta
một linh hồn sáng lạng
để hồn thơ
sáng mãi với muôn trăng !
bay lên cao
để âu yếm chị Hằng
rồi hóa kiếp mây ngàn
bay theo gió......
sương với khói
cùng mây là muôn thuở
bướm cùng hoa
muôn kiếp mãi yêu nhau
để hôn ai
trên môi má mộng đào
rồi chợt biến
lời thanh tao sầu muộn...!
ôi tình ta !
một khung trời hoa mộng
để mơ ai
ngàn kiếp mãi bên nhau
để yêu em !
cho lòng hết sầu đau
trong cỏi thế
chất sầu thành biển cả !
trong cô đơn
niềm đau còn quá sá
suối thiên đàng
ta tẳm rửa hồn ta
để bay cao
trên ngàn dãy thiên hà!
nhìn xuống thế
nghe xót xa đầy lệ...!
thơ là đấy
để hồn thơ rên rỉ
để tung bay
trên khắp cả trần ai...!
để tìm về
muôn vạn cỏi Bồng lai
rồi hóa phép
hồn thơ bay vạn thuở !
ta mãi để
hồn bay theo với gió
hồn lại về
cùng với gió muôn trăng !
chốn địa đàng
lưu dấu bụi thời gian !
cho mãi mãi
hồn thơ tình bất diệt....
ôi thế gian
chuyện tình yêu quyết liệt
muôn đời sau
vẫn còn mãi yêu yêu.....
ta giăng tơ
tình ái rất cao siêu
rồi cất cánh
thơ tình theo với gió.....
tình mãi đẹp
lời tình ca dang dở
thả hồn thơ
muôn thuở để yêu thương !
để bay cao
trong khắp cỏi thiên đường
rồi ca tụng
em Nữ Thần Tinh Ái !
ôi thiên thu
và sẽ là mãi mãi
cỏi trần gian
vẫn mãi để yêu nhau
để cho quên
ngàn vạn nổi ưu sầu
đã chất chứa
từ muôn ngàn thế kỷ !
nên ta đấy
mãi yêu em đầy lệ
bởi vì đời
ngắn ngủi lắm em ơi !
hãy cố yêu
nhau nhé một thời thôi !
rồi tất cả
sau cùng tan mất hết !
rồi tất cả
mọi người đều phải chết
đi về đâu ?
ai biết sẽ về đâu !
nên thế gian
là vạn thảm thành sầu
là cỏi giả
ai ơi đấy máu lệ !
thơ là đấy !
nổi lòng anh xin kể
cho em nghe
nổi đau khổ con người !
chỉ trăm năm
đời ngắn ngủi ai ơi !
cố vui sống
dù đời là biển khổ !
lời tình yêu
mãi vẫn còn dang dở
mơ cung trăng
hồn muôn thuở ta bay
chỉ một thời
thôi nhé cỏi trần ai
ôi đau khổ
trần gian đầy máu lệ.......!
dù là thế
dù đời là thế thế
ta vẫn yêu
mãi mãi
vẫn là yêu !
dù đau thương
dù là ít hay nhiều
đời vẫn mãi
đáng yêu và đáng sống!
đời là đấy
hãy mơ cùng với mộng
sống không mơ
tàn mộng cuộc đời ta
bởi trăm năm
trong kiếp sống người ta
cho dù khổ
ta vẫn là yêu dấu
bởi cô đơn
thường nghe lòng điên đảo
bởi không yêu
là lổ đó ai ơi !
đời có vui
có khóc
lại có cười
và như thế
cuộc đời đầy ý nghĩa ?
trong nổi đau
ngàn năm mình thấm thía
bởi cuộc đời
là thế !
trốn đi đâu ?
trong đau thương
dù vạn thảm nghìn sầu
vẫn phải sống
vì tình yêu
bất diệt !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét