Tôi chỉ là tôi có thế thôi
Chỉ là thi sĩ viết thơ chơi Tình tôi là đấy trời vô tận Như thể ngàn sao thật sáng ngời ! Tôi là thi sĩ để tôi yêu Để khóc cùng thương lệ cũng nhiều Lệ của tình yêu muôn kiếp trước Những đêm lạnh lạnh gió hiu hiu ! Tôi là thi sĩ của trời mây Bao áng thơ tình tôi ngất ngây Đã viết ngàn năm giờ mãi viết Viết cho nhân thế mãi còn say..! Tôi là thi sĩ của muôn sao Của áng thơ ca ngập những sầu Tôi để cho lòng theo gió thoảng Tình yêu ơi hởi giấc chiêm bao ! Tôi là thi sĩ của ngàn hoa Của ánh chiều hôm trước mái nhà Khi bóng hoàng hôn vừa chợp tắt Như đàn chim nhạn lướt bay qua..! Tôi là thi sĩ của thời gian Của cả không gian ngập ánh vàng Ôm gió mây bay về một cõi Tình yêu nhân thế giấc mơ hoang..! Tôi là thi sĩ của đau thương Của nắng cùng mưa ngập phố phường Tôi để hồn tôi bay vạn nẽo Thơ đã hòa tan trong khói sương...! Tôi là thi sĩ bởi tôi đau Trong cõi lòng tôi vạn khối sầu Theo gió mây bay về bất tận Hồn tôi nào biết sẽ về đâu..! |
Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013
TÔI CHỈ LÀ TÔI CÓ THẾ THÔI (2).
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét