http://files.myopera.com/mrcosvnblog/albums/3174141/welcome-b%20%2836%29.gif

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

LÃNG DU TÌNH KHÚC THỨ NĂM

ĐỜI NGƯỜI NHƯ CHIẾC LÁ
Mùa thu có gió vi vu
gió giông cát bụi mịt mù lá bay
đời người như lá vàng bay
sanh sanh tử tử hoài hoài không thôi !

mới sinh ra đó lại cười
sau rồi lại khóc suốt đời trăm năm
nghĩ suy ta cũng khóc thầm
đời đau thương quá ta nằm suy tư !

ta ngồi suy nghĩ vu vơ
rồi thành thi sĩ mộng mơ đở buồn
nào hay thơ lại khơi nguồn
thơ tuôn suối đổ tình tuôn lệ nhòa

thương người rồi lại thương ta
sinh ra trong kiêp người ta vạn sầu
tình yêu là một nỗi đau
thế gian là một cõi sầu ai ơi !

số ta phận bạc trong đời
nên sanh làm kiếp con người phù du
như là chiếc lá mùa thu
lá rơi rơi mãi mịt mù ngàn năm...!

đau thương nằm ngủ khóc thầm
cho thơ đổ lệ kiếp tầm ăn dâu
thế gian là một kiếp sầu
khổ đau nhiều quá địa cầu tang thương

chỉ là một cõi vô thường
chỉ là một kiếp đoạn trường mà thôi
đời là tiếng khóc tiếng cười
khi vui muốn khóc khi cười lại đau !


TRƯỜNG CA BI TÌNH KHÚC CÕI NHÂN GIAN

NGẮM ÁNH SAO KHUYA

Ta buồn ngồi ngắm trăng sao
trăng ơi lơ lững trăng nào biết không
đàn ta gãy khúc tơ lòng
thơ tuôn máu lệ thơ buồn lẻ loi !

nhân sinh một kiếp con người
đớn đau nhiều quá ta cười với trăng
trời khuya có ánh sao băng
trên cao có lá thu vàng tung bay....

đưới sông cá lội từng bầy
cá ơi cá hởi tình say với tình
ngàn trùng mây nước lung linh
trời sanh vạn loại cho mình nghĩ suy !

mà ta cũng chăng biết gì
bởi ta dốt nát ngu si ấy mà
trót sinh lầm kiếp người ta
bởi ta nặng nợ nên là khổ đau !

trên trời còn có mây cao
chim trời cá nước con nào cũng yêu
cá ơi chim hởi đừng yêu
yêu chi cho khổ lại nhiều âu lo !

con đông thì mất tự do
còn còn con ít ít ăn no ấm lòng
lăng xang vì bởi con đông
kiếm tiền kiếm bạc đi rong tối ngày !

ta hay có tật thày lay
cho người người đọc đắm say với tình
yêu ai vì bởi yêu mình
bởi vì hai chữ ái tình có ta !

để cười để khóc để la
đó là cái kiếp người ta vui buồn
khi vui tình ái cũng tuôn
khi buồn cũng khóc mưa nguồn lệ rơi !

Ông Trới ngó xuống mà coi
sao Ông mãi khóc cho người khóc theo
khi vui quá , lúc buồn teo
khi cười khi khóc lúc nghèo lúc sang

lúc ta mắc chữ nghèo nàn
người hay khinh dễ lang thang chợ đời
buồn vui lẫn lộn ai ơi
đời là như thế khóc cười thay nhau

thôi ta ngồi ngắm trăng sao
chờ trăng trăng lặn ta nào ngâm thơ
nhả thơ bên hủ rượu vó
rượu Tây Nguyên đó, rượu nho xứ người

rượu Tây rượu Mỹ cao bồi
rươu vùng Texas bên đồi hoang vu
uống mau để đến mùa thu
cây rung lá dổ mịt mù gió bay

đời người như lá vàng bay
sanh ra một thuở rồi ai cũng già
rồi ai ai cũng vậy mà
trăm năm hết kiếp phải xa cõi trần !

ta vui trong cõi địa đàng
khóc cười trong cõi trần gian não nề
đời vui như pháo tràn trề
để rồi sau đó lê thê nỗi buồn !

khổ vui đời có luôn luôn
làm sao tát hết nỗi buồn trần gian
ta đi trong cõi địa đàng
ta về trong cõi Phật Đàng mai sau

để không còn nữa khổ đau
đời đời hạnh phúc quên sầu thế gian
sanh sanh tử tử lệ tràn
kiếp nhân sinh đó muôn ngàn khổ đau......!

Sài Gòn 26/11/2013





MỘT KIẾP ĐỜI ĐAU

Đêm nay buồn lắm ngắm mây trôi
buồn lắm đêm nầy tôi với tôi
ngắm ánh trăng tàn heo hút gió
đau thương nhiều lắm ở trong đời !

tôi đã yêu và tôi đã đau
nên kết thành thơ dệt lá sầu
chiếc lá thu vàng trôi lững thững
mùa thu còn nắng ngập trên cao...!

tôi mãi đi cho trọn cuộc đời
phù du giả tạm đó mà thôi
đời là một cõi sầu trăm mối
danh lợi đua chen khóc lẫn cười !

tôi ngồi suy nghĩ kiếp người ta
nghĩ đến lòng đau thắt ruột rà
cưu mang vạn mối sầu muôn kiếp
trong kiếp phong trần rát thịt da !

tôi đã đi trong một kiếp người
đau thương nhiều quá lạnh trời ơi
cuồng phong một kiếp đời giông tố
trong cõi hoang tan mưa lá rơi..!

trong cõi điêu tàn nhân thế ơi
mưa thu lạnh buốt cõi hồn tôi
đời là một cõi buồn muôn thuở
ta chất đau thương ngập cả trời...!


ĐÊM THU BUỒN LẮM CHỊ HẰNG ƠI

Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi
trần thế hôm nay chán nữa rôi (lấy ý thơ Tản Đà)
ta chán trời ơi ta đã chán
đớn đau nhiều lắm lệ tuôn rơi !

tình yêu là có nghĩa gì đâu
rồi để cưu mang vạn khối sầu
có nghĩa là yêu là để khổ
lòng ta còn mãi vạn niềm đau !

tôi đã đi trong vạn tiếng cười
chỉ là giả tạm đó mà thôi
chỉ là bản nhạc sầu tê tái
kẻ khóc người la suốt cuộc đời !

đời là một cõi sầu vô tận
trong kiếp con người biển khổ đau
trởi hởi sanh ra là để khổ
giàu sang phú quý tợ chiêm bao !

tôi khóc cho đời tôi khóc tôi
chỉ là gió thoảng với mây trôi
trăm năm một kiếp phù du ấy
ta khóc ai ơi một kiếp người..!

ta khóc cho đời ta khóc ta
chỉ là ngọn gió thóng bay qua...
trẻ trung một thuở nay tàn cỗi
lật bật rồi đây đến tuổi già.....!!!

ta khóc cho đời khóc thiết tha
trần gian là kiếp lệ sương sa
đời là một cõi tình vay mượn
đau thương nhiều lắm ngập lòng ta....

Sài Gòn mưa thu 25/11/2013


CHÁN RỒI VÌ BỜI TRĂM NĂM

Chán rồi vì bởi trăm năm
số ta là kiếp con tằm nhả tơ
tơ tuôn như suối thành thơ
đời đau thương quá ta mơ Phật Đàng

trần gian nhiều nỗi gian nan
chữ tình đau đớn lệ tràn năm châu
tình yêu có nghĩa gì đâu
chỉ là một khúc tình sầu mà thôi

đau thương nhiều quá sự đời
nắng mưa gió bảo kiếp người thê lương (nghĩa đen và nghĩa bóng)
trăm năm một kiếp đoạn trường
hởi ơi là cõi vô thường đớn đau !

tình nào rồi cũng ly tao
thế gian là một cõi sầu ai oi
chỉ là một khỏng đời thôi
rồi ai cũng thế kiếp người không lâu !

nhân gian một kiếp ưu sầu
ai ai rồi cũng qua cầu đắng cay
chữ tình một thuở ta say
kẻ sau người trước ngập đầy lệ rơi

lệ còn rơi mãi trong đời
đời người mấy chốc kiếp người trăm năm !
đau thương một kiếp tơ tầm
trả xong hết kiếp phật đàng ta bay

bay về nơi cõi Bồng Lai
Tây Phương Cực lạc muôn ngày yên vui
để không còn cảnh ngập ngùi
sanh sanh tử tử kiếp người tang thương !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét