http://files.myopera.com/mrcosvnblog/albums/3174141/welcome-b%20%2836%29.gif

Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

RỒI NAY LẠI ĐẾN BÌNH MINH

Rồi nay lại đến bình minh
Sương còn đọng lại trên cành cây cao
Lá còn xanh thẳm một màu
Bởi thu mới đến để chào thế gian
Như thu từ cõi xa ngàn
Gió thu rơi rớt mênh mang đỉnh sầu
Tình là một cõi thương đau
Chỉ là một giấc chiêm bao chóng tàn
Tình thường sum hợp ly tan
Cũng như là cánh hoa tàn rơi rơi
Lệ rơi tràn ngập bến đời
Kiếp nhân sinh đó ngập trời đau thương
Chút tình ta gởi gió sương
Để thương để nhớ tình vương vấn tình
Thế gian hai chữ ái tình
Tang thương nhiều quá cho mình tương tư
Ta thành thi sĩ làm thơ
Thơ yêu thơ nhớ thơ chờ muôn trăng
Trăm năm cho đến ngàn năm
Đại dương nước mắt chan dầm vì đau
Nên ta ngồi viết thơ sầu
Thương người lệ đổ bên cầu tơ duyên
Đời là bể khổ triền miên
Xót xa trăm lệ tình duyên phũ phàng..!
(viết cho những ai đã từng yêu và đã từng đau khổ vì tình yêu)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét