Đời ai cũng khóc cũng cười
Một người hạnh phúc ngàn người khổ đau
Khổ còn mãi đến ngàn sau
Ta sanh ra một kiếp sầu người ơi
Đau thương đầy ấp trong đời
Có ai trong một kiếp người an vui !
Chín phần đau khổ một cười
Cười vui thì ít ai ơi khổ nhiều
Khổ tiền khổ bạc tình yêu
Khổ mưa khổ nắng bao điều tang thương
Đời là một kiếp đoạn trường
Kiếp đau thương ấy vô thường trăm năm
Đau thương nằm nghĩ khóc thầm
Nhớ thương cha mẹ chan dầm lệ rơi !
Khóc thương vì bởi chữ đời
Sống trong cõi khổ kiếp người lầm than
Chữ tình trong cõi trần gian
Chữ tiền chữ bạc chữ sang chữ nghèo
Tình tiền tai ách nạn eo
Đớn đau vì bởi chữ nghèo mà ra !
Đau thương vì bởi ruột rà
Tranh giành của cải mau sa lệ tràn
Chữ đời là chữ tóc tang
Chữ tiền là chữ bạo tàn giết nhau
Chữ tình phản bội lòng đau
Biết bao thảm cảnh ngập sầu thế gian
Cõi đau thương cõi lệ tràn
Phù du một kiếp địa đàng ai ơi
Ta sanh ra ở trong đời
Chỉ là cõi tạm kiếp người phù du
Đời là biển khổ mây mù
Chỉ là một kiếp ngục tù thế gian (luân hồi)
Hơn thua thù hận ngập tràn
Oán hờn chồng chất muôn ngàn năm sau
Đời là một kiếp khổ đau
Trăm năm hết kiếp ôm sầu mà đi
Còn gì sau chữ biệt ly
Chỉ là nước mắt đầm đìa lệ rơi
Chỉ là có một chữ đời
Tình tiền tù tội kiếp người ra ma !
Sanh ra trong cõi người ta
Tu là cội phúc đời là dây oan !
Phật xưa Ngài nói lời vàng
Luân hồi sanh tử ngập tràn lệ rơi
Ta nay khuyên hết người đời
Chữ danh chữ lợi kiếp người ra ma
Chi bằng ta niệm Di Đà
Tây Phương Cực Lạc ta mà an thân
Để sau về đến Phật Đàng
Đời đời hạnh phúc không còn khổ đau
Nhân sinh một kiếp ưu sầu
Người ơi tỉnh giấc chiêm bao thế trần
Nam Mô Bồ Tát Quan Âm
Độ cho tất cả Phật đàng được lên
A Di Đà Phật hiển linh
Phật ban phép lạ cho mình bay cao
Tây Phương ai cũng được vào
A Di Đà Phật lào lào trong tâm
Cõi nhân gian cõi khóc thầm
Chỉ là máu lệ chan dầm như mưa
Ta nay ngồi viết tiên thơ(Viết theo lời Phật dạy)
Khuyên ai tất cả bây giờ lo tu
Để sau thoát cảnh ngục tù
Luân hồi sanh tử mịt mù trần gian !
Khi ta về đến Phật Đàng
Sẽ là hạnh phúc muôn ngàn năm sau
Ai ai cũng được sang giàu
Mình vàng vóc ngọc thanh tao tuyệt vời(như thân Phật)
Đời là bến khổ người ơi
Lời xưa Phật nói ai thời nhớ chăng
Nếu ai giác ngộ Phật đàng
Tâm ta thức tỉnh tây Phang sẽ về
Cõi trần ta dứt cơn mê
Dứt tâm trần tục ta về cõi Tây (Tây Phương)
Nay con chán cõi trần ai
Thương con Phật nhớ sau nầy rước con !
(Ai đọc bài nầy rồi cũng phải khóc vì cõi đời nầy tràn ngập biết bao nỗi khổ đau)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét