ĐỜI LÀ THẾ ĐẤY
Đời là thế đau thương và nước mắt
Tình là vui muôn kiếp cũng là vui
Trong đau thương cùng với cả ngậm ngùi
Ta chợt khóc trong niềm đau chất ngất
Tình là đấy thiên đàng hay địa ngục
Là đau thương hay hạnh phúc của trần gian
Trong đau thương và đau khổ ngập tràn
Là nước mắt chứa chan niềm tuyệt vọng...
Đời là gì niềm vui hay ảo mộng
Là thương đau gậm nhấm cả đời ta
Tình là gì là quỷ hay là ma
Là hạnh phúc đau thương cùng nghiệt ngã
Cõi trần gian cõi thiên đường cảnh giả
Đau thương ơi phủ lấp cả lòng ta
Bởi chữ tình làm ai đó xót xa
Khắp bốn biển đại dương đầy nước mắt !
Tình đổi thay luôn làm ta chóng mặt
Thay tinh yêu như thay áo người ơi
Bởi chữ tình nằm trong chữ ly bôi
Nên sớm muộn cũng có ngày ly biệt
Tình là thế là thanh gươm chém giết
Cho những người ở lại khóc thương ai
Chữ tình yêu là chữ của phôi phai
Yêu một thuở rồi đường ai nấy bước !
Lê Hà rất vui được làm quen với anh !
Em rất thích đọc những bài thơ của anh !
vui thật không hy mốt rồi ghét anh đó !nhiều người cũng nói như em để phai lạt tinh bạn theo tháng năm của dòng đời lòng người thì cũng haythay dổi như khói suong !
Khen anh là ĐTH là anh khoái nhất còn hơn cho anh một dĩa thịt bò bip tết em à !
Có lẽ đọc thơ của anh em thấy rất vui và thêm yêu cuộc sống !
ƯỚC MƠ TRONG ĐỜI
Ước mơ tình bạn như hoa
Bạn bè khắp chốn tình xa lại gần
Mong đời là cõi Thiên Đàng
Sống vui hạnh phúc trần gian cõi này
Đời đời ta chẳng đổi thay
Thủy chung bạn nhé mong ngày gặp nhau
Dù đời là cõi thương đau
Nâng ly bạn nhé cho sầu tiêu tan
Đời vui ta có bạn vàng
Rất là ý nghĩa trần gian kiếp người
Để rồi tất cả pha phôi
Chỉ là một thuở trong đời ta vui
Sướng vui cùng với ngậm ngùi
Đắng cay mặn lạt ngọt bùi sẽ chia
Trăm năm ai cũng đi về
Thế nhân nước mắt đầm đìa lệ rơi
Thời gian thắm thoát ai ơi
Sanh ra để khổ với đời thương đau
Thời gian thắm thoát qua mau
Cho ta mang một khối sầu thiên thu...
Rồi có yêu anh không ? yêu thơ mà chẳng yêu người thì anh rất buồn ! Em là cô giáo cấp mấy ?
Vậy hả em ? Hôn em vì câu nói vĩ đại đó từ một tâm hồn vĩ đại của em
Anh viết thơ rất hay em ái mộ thơ anh vô cùng !
Em là cô giáo cấp ba hay GS dại học ?
Em là người Nam anh ah ! em đang sống ở SG !
Sao cái miệng em giống bắc kỳ quá vậy ? anh đùa cho vui nghe em !
Bài thơ nào anh viết em đọc cũng thích ! nếu em chia sẻ về trang em hết anh có buồn ko ?
Anh cũng người Nam ah ! Quê anh ở Long xuyên ah !
Nói gì anh ko hiều ? chia sẽ về trang là sao ? em cứ copy về face em bài nào em thích hoặc em đem cái face anh đến tiệm photocopy hết tất cả để dành xem
Em chia sẻ hơn 10 bài thơ của anh về trang fb của em rôi đó !
Anh gốc dân nhà quê hiền lành chât phát mà ! nhưng lúc 10 tuổi anh về thành phố Long Xuyên cho nên hết quê luôn ! Em có bao giờ đến đó không ? Lớn hơn Hà nội mấy chục lần , dân số tỉnh AG trên 15 triệu !
tùy ý em anh rất HP vì có bạn bè yêu tho7anh ! đem copy hết cho rồi !
Em chỉ đi chùa châu Đốc An Giang thôi !
Face trên 12.000 bài mà nhiều quá nó xén bớt mất của anh gần 10 ngàn bài
Nên anh có lưu bên blog : baoloctc.blogspot.com
Em từ từ cũng phải chia sẻ thơ anh về trang em hết thôi !
và web anh : baolocmaurice.net gần 15.000 bài và có trên 10 triệu người xem !
Anh có hay về SG chơi ko ?
Còn Face anh cả nước ai cũng biết hs sv và các ban ngành và khăp thê giớ ai có may vi tinh đều biêt Face anh !
Các tổng thống có thường xuyên !
Anh có nhiều học trò ko ?
Vì cái tên Baoloc Maurice rất gây ấn tương trên mẫu chữ cái là chữ B rôi cộng thêm tên Pháp Maurice và cũng là tên Anh nên cả thế giới họ tò mò vào xem coi anh là ai vì cái tên kỳ diệu này mà cha anh đật cho anh đó em ạ chớ ko phải anh tự đặt ! Bye em nha có nói gì nói thêm 5 phu nữa đi anh bân rồi !
Nói đi anh nghe 10 phut nữa nhé !
CUNG TRẦM VŨ LANG NGUYỆN CẦU CHO CẢ THẾ GIỚI MỘT NĂM BÌNH YÊN
Cung Trầm vũ lang nguyện cầu Thượng Đế ban phước lành cho cả thế giới một năm bình yên hạnh phúc không có tai nạn gì xảy ra . Cầu nguyện Đức A Di Đà và chư Phật Thánh Tiên mười phương ban phước cho cả muôn loài và cầu nguyện Phật Bà Quán Thế Âm rãi nước cam lồ cho cả thế giới
và nước Mỹ được bình yên không có tại họa gì xảy ra và núi lửa Yellowstone cũng không hoạt động để thiêu đốt cả nước Mỹ như lời bà JOY AYAD
nhà nữ chiêm tinh gia người Ai Cập nói ngày 22/2/2014 nước Mỹ bị núi lửa nầy thiêu rụi trong ngày này Cầu xin Ơn Trên ban phước cho toàn thể nhân loại và xui khiến cho Bà JOY AYAD nói sai kỳ này vì một khi nước Mỹ bị tiêu diệt thì cả thế giới này bị ảnh hưởng 80/100 về kinh tế và khoa học mà nước Mỹ là Trung Tâm, va đó sẽ là nỗi đau chung của toàn thể nhân loại.</em>
Nam Mô A Di Phật
Nam mô cứu khổ cứu nạn Quan Thế Âm Bồ Tát
Quan Âm Bồ Tát Phật Ngài ơi
Cứu cứu nhân sinh khỏi chiến thời
Cam lộ rưới tan khi lửa cháy
Nhành dương che phủ lúc bom rơi
Khiến dân Hồng Lạc hòa dân tộc
Xui nước Việt Nam một đất trời
Quốc thới dân an mau sớm sớm
Quan Âm Bồ Tát Phật Ngài ơi !
Tác giả bài thơ trên được làm khoảng vào năm 1955 là của Bồ Tát Thanh Sĩ cựu giáo sư trường đại học và cao học tiến sĩ ở Nhật Bổn ở thập niên 1960 và là Giáo Sư đại học Phật Giáo bên Nhật Ngài đã được Hội Phật Giáo Nhật Bổn tôn là Bồ Tát Thanh Sĩ.Ngài là Đại Đệ Tử của Đức Huỳnh Phú Sổ Giáo chủ Phật Giáo Hòa Hảo có thể nói một trăm mấy chục thứ tiếng trong kỳ Đại Hội tôn giáo thế giới tổ chức tại Việt Nam vào thập niên 1950 làm cho cả thế giới kinh sợ lúc đó Ngài vừa 19 tuổi sở dĩ Ngài làm được điều kỳ diệu này là vì Ngài là Bồ Tát thị hiện thế gian.
Đó là chuyện khó tin nhưng có thật còn Đức Huỳnh Giáo Chủ đã thành Phật từ lâu rồi. (sau sẽ nói thêm việc này khi CTVL rãnh)
Thơ họa của Cung Trầm Vũ Lang
Quan Âm Bồ Tát Phật Ngài ơi
Cứu cứu nhân gian hết chiến thời
Cam lộ rưới mau trên núi lửa
Nhành dương Phật rưới chiến tranh thôi
Khiến cho thế giới bình yên mãi
Đau thương chấm dứt cuộc đời vui
Ngưng cả niềm đau cùng tiếng khóc
Bình yên hạnh phúc khắp nơi nơi....
NHỮNG BÀI THƠ THỜ THƠ ẤU CỦA CUNG TRẦM VŨ LANG
TÌNH XA
Lệ hòa chung mực viết nên câu
Đọng ở hồn ta một mối sầu
Viết trả lời thơ em gởi đến
Rồi mai rồi mốt sắp xa nhau !
Nữa đêm anh thấy pha lê vở
Như quả tim anh khối lệ tràn
Như quả tinh cầu đang sụp đổ
Ngàn đời tình ái khối ly tan..!
Anh thấy trời xanh đã nổ tung
Tình ta chìm lĩm giữa không trung
Và trong ánh sáng như tan rả
Như thể ngàn mây rất lạ lùng...!
Có nỗi đau nào ở thế gian
Khi mà lệ đẫm lúc ly tan
Tình yêu ôi giống như sương khói
Đau lắm trời ơi lệ ngấn tràn...!
Đến thăm người ngọc trong lần chót
Rồi để xa nhau suốt cả đời
Kẻ ở người đi sầu cách biệt
Lạnh lùng nốc cạn chén ly bôi..!
(Bài thơ này mình làm lúc 16 tuổi)
TÔI CHỈ LÀ TÔI BÉ TÍ TEO
Tôi chỉ là tôi cây bút thôi
Chỉ mong xây đắp được cho đời
Cho người đến lớp cùng nhau học
Học để cho khôn sống với đời !
Tôi chỉ là tôi bé tí teo
Chỉ là bé nhỏ tợ con mèo
Mà tôi hay giỡn cùng con chó
Tôi thương giọng nó khóc meo meo !
Tôi chỉ là tôi chẳng phải heo
Chỉ là bé nhỏ tẻo tèo teo
Tôi ăn dử lắm cho mau lớn
Để sống cho vui với lủ mèo !
Con mèo mèo mà trèo cây cau
Hởi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà ?
Chú chuột đi chợ đàng xa
Mua mắm mua muối giổ cha con mèo
Con mèo đã chết cha từ bé
Nên chuột thương mèo khóc meo meo !
Nên tôi buồn lắm cũng khóc theo
Tôi với còn mèo khóc meo meo
Bất ngờ chú chuột con lại đến
Chó giật ăn liền chuộc khóc cheo !
Tụi bây tàn sát để làm chi
Tao sống hiền hòa với bọn mi
Không ăn mèo chuột cùng như chó
Xâu xé nhau rồi khóc hi hi !
Thôi đừng cắn xé nhau chi nhé
Sống vui hòa thuận giết nhau chi ?
Bài thơ này mình làm lúc lên mười)
GIAI NHÂN THỜI HIỆN ĐẠI
Giai nhân cỗi bỏ áo quần
Cho người mê đắm như khùng như điên
Mấy ông nhiếp ảnh vì tiền
Bán hình người đẹp như tiên kiếm lời
Kinh doanh sắc đẹp ai ơi
Khỏa thân ẻo lả cho đời lâm ly
Người khoe bưởi lớn, người si
Còn tôi thi sĩ làm thi ghẹo đời
Người mê sắc đẹp của người
Trời sanh nhi nữ cho đời đắm say
Còn tôi tôi chẳng mê ai
Bởi tôi tàn cỗi không ai thương mình !
Thân tôi phận bạc không tình
Nên tôi buồn lắm một mình cô đơn !
Ái tình cũng có lúc buồn
lúc vui lúc khổ lệ tuôn dầm dề
Vậy mà ai cũng đê mê
Chẳng ai chịu khổ đi về mình ênh !
Số mình phải cảnh chông chênh
Bởi làm thi sĩ nên mình khổ đau
Có ai hạnh phúc đâu nào
Số làm thi sĩ ôm sầu ngàn năm
Bởi ta là kiếp con tằm
Viết thơ để trả nợ tằm ăn dâu !
THƠ VUI
YÊU VỢ MẬP
Trời ơi lưng lớn quá tay
Làm sao ôm hết để ai nồng nàn
Thôi ta ngồi đó mơ màng
Để ôm lưng mập của nàng đón xuân
Vậy mà ta cũng phải cưng
Ẩm em nặng quá vô mùng mỗi đêm
Rồi ta nằm ngũ trên tim
Để nghe tình ái êm êm tuyệt vời
yêu người yêu quá người ơi
ta hôn em mãi môi cười của em
Yêu nàng hai đóa hoa tim
Thơm mùi tình ái êm đềm biết bao
Lời yêu ôi quá ngọt ngào
Cho ta chết điếng hôm nào bên ai
Ôm em ta xiết đôi tay
Em ru ta ngủ ngất ngây với nàng !
Đêm nhìn mây nước thệnh thang
Ngắm đôi cá lội ngắm trăng bên hồ
Tình yêu như một giấc mơ
Thế nhân mãi mãi tôn thờ chữ yêu
Yêu ai vì một bóng kiều
Bên nhau tình tứ mỗi chiều mộng mơ ! (10 phút)
(sáng tác theo hình minh họa do anh Đỗ Trọng đề nghị)
Cho anh Nguyễn hồng Thứ
Xuân này anh có có ai
Có cô bồ nhí đắm say nồng nàn
Ôm em anh cứ mơ màng
Để anh trẻ lại bên nàng vì yêu !
Chồng già vợ trẻ là siêu
Để anh yêu cái mỹ miều cùa ai
Đêm anh hôn mãi ngất ngây
Ngày anh ôm xiết bên ai miệt mài
Rồi thì trẻ lại như trai
Để anh yêu mãi vườn lài thơm tho
Tình mơ mong ngóng đợi chờ
Bấy lâu mong đợi bây giờ vui say !
Thôi thì hãy ráng yêu ai
Để anh trẻ lại hoài hoài nghe anh !
MỪNG XUÂN CHÚC BẠN
Cám ơn người đến thăm ta
Chúc cho ai đó đậm đà thương yêu
Tiền vô như nước thật nhiều
Đô la vàng bạc để tiêu thỏa lòng
Đời lên hương sắc màu hồng
Như vườn hoa nở mênh mông một trời
Chúc người sung túc một đời
Bác Hồ cứ đến vui cười với ta
Đời luôn rực rỡ như hoa
Binh minh thức giấc chan hòa niềm vui
Rượu ngon ta uống mềm môi
Món ngon vật lạ trên đời thiếu chi !
Trong nhà đủ thứ món gì
Muốn chi có nấy lòng thì hân hoan
Gia đình là cõi thiên đàng
Lên xe xuống ngựa cao sang một đời
Mừng xuân luôn mãi vui cười
Bạn bè quí trọng một đời vinh quang..!
(10 phút xktt)
TIÊN NGA GÍANG THẾ BÊN HỒ
Nàng là tiên nữ giáng trần
Ngồi bên bờ suối mây ngàn gió reo
Hồ xuân in bóng trong veo
Bóng trăng lơ lững trên đèo xa xa
Hoàng hôn nhuộm ánh nắng tà
Phủ lên mái tóc tiên nga tuyệt vời
Trời xanh mây nước chơi vơi
Bức tranh tuyệt đẹp của trời ban cho
Đàn ta gẫy khúc cung tơ
Chim muôn ca khúc thẫn thờ vì ai
Dáng tiên rực rỡ hình hài
Là hoa tình ái hương say đắm lòng
Giữa trời mây nước mênh mông
Gió trăng giờ đã bềnh bồng như mơ
Sông trăng tình lạnh hững hờ
Bến tình ta đợi bến chờ ta mong
Tình xuân ngập cả muôn lòng
Cho ta đứng đó để hồn bay cao
Trong hồ cá lội lao xao
Chim sa cá lặn ào ào suối reo
Nước trong như thể mắt mèo
In hình ai đó mỹ miều hơn hoa
Tiên nga nhan sắc mặn mà
cho ta đứng ngắm hồn sa cõi tình
Trời chiều mây nước thênh thênh
Vườn hoa xuân trổ mông mênh một trời
Hoa xuân như đã tươi cười
Cùng nhau chào đón một người Tiên Nga...!
(Thơ CTVL minh họa hình cảnh Tiên nữ bên bờ hồ của anh Ng Trọng)
MỘT YÊU HAI NHỚ BA BUỒN
Một yêu hai nhớ ba buồn
Bởi yêu nên nhớ tình tuôn lệ nhòa
Nàng loài hoa quí kiêu xa
Nên ta đứng đó trong mà ngẩn ngơ
Thơ giờ thơ đã thành thơ
Đàn ta ta gẫy tình mơ gió ngàn
Mưa thu giờ đã tràn lan
Đàn rung phim ngọc tay vàng ngân nga
Đêm nay ta ngắm trăng ngà
nhớ ai ta nhớ ta mà tương tư...!
(5 phut xktt )
NHỚ EM
Nhớ em này chớ nhớ ai
Nhớ đôi mắt phượng mài ngài xinh xinh
Ai cho ta nếm bưởi tình
Để ta cảm thấy lòng mình trẻ trung
Ước gì ta ngủ chung mùng
Để ta quên hết lạnh lùng cô đơn
Mai này đã đến mùa đông
Có em sưởi ấm hương nồng tình ta
Náng là cá lặn chim sa
Cho anh Hồn Núi dù già cũng ham
Cho anh hôn cái nồng nàn
Để anh chết điếng trên nàng tiên nga
Trời ơi da thịt nõn nà
Ta yêu yêu cái mặn mà trời cho
Ta si vì quá thơm tho
Ta yêu vì trái bưởi to của nàng
Trời ơi tình đã ngập tràn
Tim ta bốc cháy thên thang một trời
Người ta đã yêu người
Như mây yêu nước như trời yêu hoa
Trời sanh ai đẹp nõn nà
Đẹp chi ngưởi hởi ta mà ngẩn ngơ !
Cung Trầm Vũ Lang sáng tác bài thơ này theo hình ảnh bốc lửa bên blog Ngọc Nhiểm Hôn núi 10 phút
ĐC :ngocnhiem.blogtiengviet.net
ANH ÁC QUÁ TRỜI (Tặng anh Ngọc Nhiểm Hồn Núi)
Anh ác quá trời
chuyên môn phô hình người đẹp
cho ai cũng chết vì anh trong cuộc đời !
Mà ai cũng chết trong cuộc đời
chỉ vì người đẹp đó anh ơi
trong đó có anh
trong đó co tôi
và có cả mọi người
mà ông Trời đã tạo ra
người đẹp tuyệt vời
cho bọn đàn ông mình mê tơi
và chết vì người đẹp anh ơi
mà ai cũng chết
và tôi cũng thế
anh cũng thế
muôn đời....!
CÒN CHÚT GÌ ĐỂ YÊU
Còn chút gì để yêu
Như mùa thu cô liêu
Tim ta sầu lá úa
buổn ơi những buổi chiều !
Còn chút gì để thương
Để thiên đương chấp cánh
khi lòng còn vấn vương
Tình yêu ơi thần thánh
Còn chút gì để mơ
cho hồn ta thành thơ
như hoàng hôn rũ bóng
cô đơn và bơ vơ...!
Còn chút gì trong tim
như mùa xuân ấm êm
Hoa thôi tàn lá rủ
ta bên nhau êm đềm...!
Tàn giấc mơ hoa (Thân gởi Mai Tuyết)
Nữa đời một giấc mơ hoa
Tình yêu ơi hởi để là thương đau
Đau thương một khối ưu sầu
Người đi bỏ lại nhịp cầu tơ vương !
Chút tình gởi gió cho hương
Gởi mây cho nắng thiên đường bay cao
Nữa đời yêu đã qua mau
Như trăng với nước như sao trên trời
Như bình minh nắng rạng ngời
Chiều tàn là rụng tơi bời gió thu
Tình xưa giờ đã mịt mù
Trôi ra biển cả âm u mất rồi
Người đi bỏ lại tình tôi
Cho tôi chết đứng chết ngồi vì yêu
Ta ngồi trong cảnh trời chiều
Ngắm mây ngắm nước cánh diều bay bay
Lạnh lùng một cõi trời mây
Suối mơ đã cạn chiều say đã tàn
Chỉ là một giấc mơ hoang
Chỉ là ảo tường địa đàng mơ hoa !
CHO TUYẾT LAN
Cám ơn người đẹp của lòng anh
Tôi đã yêu người lúc tuổi xanh
Mà tuổi tình yêu qua rất chóng
Buồn ơi mắt lệ đổ long lanh !
Chớ phải người ơi chẳng có già
Ai ai rồi cũng phải phôi pha
Một thời xuân trẻ nay tàn cỗi
Nghĩ đến lòng ta lệ xót xa !
Tôi đã yêu và tôi đã đau
hồn tôi giờ đó đã xanh xao
Xuân ơi xuân đến rồi đi nhỉ
Năm tháng tàn phai nhạt má đào !
Ôi kiếp nhân sinh vạn mối sầu
Một thời xuân sắc có còn đâu
Làm sao ai kéo thời gian lại
Đau lắm lòng ta cuộc bể dâu !
Rồi tháng ngày qua tháng tháng qua
Đếm bao xuân lẻ để thu già
Đời người như chiếc lá thu vàng úa
Trăm năm là hết cũng phôi pha...!
Anh viết thơ như vậy ai mà ko thích rất hay rất tuyệt vời !
TRĂNG TÌNH YÊU
Tặng Nữ sĩ Phạm trinh
Trăng ơi trăng hởi trăng ngà
Nhớ em nhớ lắm nên ta lại sầu
Nàng ơi thi sĩ ở đâu?
Cho ta xin bắt nhịp cầu để yêu
Ta khôn nên bắt cầu kiều
Để đêm đêm có người yêu bên mình
Để cho người ấy yêu mình
Cho mình mình biết ái tình là chi ?
Tình yêu là một chữ si
Chữ nhung chữ nhớ địa đàng
Có em là cõi thiên đàng muôn hoa
Nàng ơi nàng có yêu ta
Ta bay trong gió ngàn xa dặm ngàn
Ta đi tìm cõi thiên đàng
Để ta ôm giấc mộng vàng bên ai
Tình yêu làm cõi lòng say
Bởi ta mơ tưởng đêm ngày vì yêu
Người ơi em quá yêu kiều
Dáng em tha thướt mỹ miều làm sao
Như trăng chiếu sáng hôm nào
Tình ta ấp ủ mộng đào tiên nga
Ta yêu vì cái mặn mà
Ta mơ vì cái nõn nà của ai...!
GIAC MONG SAU
Đêm thu thờ thẫn ngắm mây trôi
Mây trắng giăng giăng ngập khắp trời
tím cả hồn tôi ngàn vạn kiếp
Đau thương nhiều quá ở trong đời...!
Chỉ là một kiếp với đau thương
Để yêu để khổ cõi vô thường
Đời người thấm thoát như mây gió
Như thể mưa dầm với gió sương..!
Đêm nay buồn lắm lệ tuôn rơi
Khóc cho thân phận kiếp con người
Chỉ là khoảnh khắc trăm năm đó
Tôi khóc ai ơi cái cuộc đời..!
Tôi đã yêu và tôi đớn đau
Buồn ơi còn đến tận ngàn sau
Tim tôi máu lệ dường như đã
Ngập cả hồn thơ giấc mộng sầu...!
CHỚ BÁN NGHE EM
Ai mua em chớ bán nghe em
Đừng bán em ơi để lấy tiền
như là mấy kẻ đem thân bán
Có tiền mấy gả lại mua tiên !
Tiên nầy tội lỗi lắm tiên ơi
Tội bán thân ặn tội quá trời
Chỉ vì cao vọng ham tiền tỷ
Bưởi to bưởi bự bán cho người !
Đời nay tham vọng kiếm đô la
Tô sắc tô hương cái nõn nà
Để bán cho đời gom bạc tỷ
sống cho dài các với xa hoa !
Đời nay chỉ biết có tiền thôi
Suy nghĩ ta ơi thật tức cười
Bỏ hết luân thường và đạo lý
Sống vì tiền bạc đó mà thôi !
Đời ham danh vọng đời thường chết
Hết phước mang gông xuống ngục tù
Tội lỗi chất chồng đời uế trược
Sẽ vào địa ngục đến thiên thu !
(CTVL có ý khuyên mọi người hãy giữ luân thường đạo lý của cha ông)
AI MUA EM EM BÁN KHÔNG EM
Ai mua em em bán không em
Bán để mình yêu để nhịn thèm
Tình yêu là thế yêu là thế
yêu để muôn đời thương nhớ em !
Anh mua em em bán không em
Bán để mình yêu khỏi nhịn thèm
Tình là như thế ai không thích
Anh sẽ ngàn đời yêu quý em !
ai mua em em bán hay cho
Bán để mình yêu để hẹn hò
Em hởi anh người đang đói khát
Đói tình nên đã viết thành thơ !
Tình yêu không bán chỉ nên cho
để nhớ để thương với đợi chờ !
Để yêu say đắm người trong mộng
Và để muôn đời mộng với mơ....!
THƠ TÌNH CÒN MÃI ANH ƠI
Thơ tình còn mãi anh ơi
Viết cho đời đó để người ngâm nga
Trăm năm rồi cũng sẽ qua
Thơ còn bay mãi ngàn xa dặm ngàn
Thơ đi trên lá thu tàn
Để ta ôm giấc mộng vàng ta đi
Ngày nào tình đó lâm ly
Mà nay tình đã biệt ly mất rồi...!
Mênh mông mây nước lưng trời
Thuyền ra biển cả xa vời còn đâu....
Tinh yêu là vạn khối sầu
Kiếp nhân sinh đo biết bao nỗi buồn !
THÔI BUỒN CHI EM ƠI
Thôi buồn chi nữa người ơi
Buồn chi buồn mãi cho đời héo hon
Hoa xưa rồi cũng hao mòn
tình xưa rồi cũng có còn nữa đâu!
Chỉ còn đây vạn mối sàu
Hoa tàn héo úa xanh xao hết rồi
Chỉ là khoảnh khắc mà thôi
Trót sinh ra một kiếp người khổ đau
Trăm năm còn có gì đâu
Chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì (Nguyễn Du)
TÌNH MƠ ĐÃ TÀN
Trời mênh mông nước mênh mông
Nhớ ai ai nhớ nghe lòng quạnh hiu
Còn đâu có những buổi chiều
Bên nhau say đắm tình yêu nồng nàn
Tình là ngọn gió bay ngang
Gió đi đi mất thu tàn lá bay
Đau thương còn mãi ngập đầy
Con tim đau nhói tình yêu bẽ bàng !
Tình như dòng suối ly tan
Nước đi đi mãi lệ tràn năm châu
Nào ai biết nước về đâu
Bỏ ta ở lai tình sầu thiên thu....
Rồi ta ngồi đó làm thơ
Nhơ trăng nhớ nước tình mơ đã tàn....
Chúc anh luôn là ĐTH trong lòng của những người yêu thơ !
TÔI CHỈ LÀ TÔI SỐNG ĐỂ YÊU
Tôi chỉ là tôi sống với đời
Viết thơ tình ái để vui chơi
Viết cho người đọc và mê mẩn
Để sống và yêu cái cuộc đời
Tôi chỉ là tôi chẳng khổ đau
Chẳng buồn chi nữa chuyện ngàn sau
Nếu tôi có được trăm người đẹp
Thì cả đời tôi chẳng hận sầu !
Tôi đã yêu ai cả cuộc đời
Nàng là hơi thở của lòng tôi
Để tôi yêu mãi và tôi sống
Tối sống ai ơi với cuộc đời !
Tôi đã yêu và tôi sẽ yêu
Tình còn hấp dẫn biết bao nhiêu
Nên đêm tôi ngũ và mơ mộng
Ôm ấp trong mơ vạn bóng kiều !
Vườn hoa biết nói ngập trần gian
Đẹp lăm ai ơi cõi địa đàng
Ai cũng mê say vì sắc đẹp
Còn tôi thi sĩ cũng mê man !
Tình yêu nhân thế tuyệt làm sao
Tô sắc thêm hương vạn sắc màu
Cho cả đời ta luôn hạnh phúc
Bởi vì có được Nữ Anh Hào....!
Trời ơi tôi đó mãi si si
Tôi để hồn thơ tôi đắm mê
và cả đời tôi luôn đắm đuối
Ai làm tôi đó quá lâm ly....!
CHIỀU NHỚ MẸ (15/11/2013)
Chiều Sài Gòn mùa thu sầu lá úa
Nhớ em nhiều đồng lúa chín miền quê
Lửa yêu thương còn mãi mãi lê thê
Cứ cháy mãi tràn trề trong giấc ngũ
Yêu em lắm kể từ khi thôi bú
Giọt sữa mẹ hiền nay đã hết còn đâu
Chỉ còn trong tim một khối ưu sầu
Thương nhớ mẹ những ngày xưa năm cũ
Tình yêu thương của mẹ hiền muôn thuở
Rât thiêng liêng lớn lắm tợ mây bay
Rồi đến khi mất mẹ đã yêu ai
Em thay mẹ những năm dài tháng vắn
Đời cho ta những nỗi niềm cay đắng
Nên đau thương tràn ngập cả hồn thơ
Đời là đau là khóc mộng cùng mơ
Là tất cả thành thơ tình bất tử
Sanh ra đời để yêu và để khổ
Mà không yêu cũng lỗ bạn đời ơi
Nên ta thề ta mãi mãi yêu người
Dù có khổ còn hơn là phải lỗ
Nên vì thế loài người đành chịu khổ
Khổ vì yêu còn hơn phải cô đơn
Sống cô đơn thường mắc bịnh tâm thần
Không chồng vợ không tình thương con cái.....
Nên ta thề sẽ yêu người mãi mãi
Cho dù rằng đến chết cũng còn yêu
Nàng đã thay hình bóng mẹ yêu kiêu
Thay thế mẹ nâng niu và âu yếm....
Ôi tình yêu trong dời ta đã nếm
Cám ơn ai thay mẹ đến cùng ta...
Để ta buồn ta không khóc không la
Vì đã thế mẹ già ta yêu dấu.....
Tặng hoanganh-79
Em sầu vì thế hở em
Hay sầu vợ bỏ đêm đêm một mình ?
Trời ơi cái chữ ái tình
Biết bao kẻ khổ hành tinh cõi nầy
Tình thường thay đổi đổi thay
Đời thường than khóc đêm ngày vì yêu
Ai qua được ải cầu kiều
Ai đi qua được bóng kiều giai nhân
Anh hùng trong cõi trần gian
Ai ai cũng chết vì nàng mà thôi
Tôi thi đã chết lâu rôi
Bây giờ đến lượt cho người khóc la
Tình yêu trong kiếp người ta
Ai ai cũng khóc cũng là trong đời
Khóc là tô điểm cuộc đời
Có vui có khổ kiếp người thế thôi
Có ai hiểu được tình tôi
Được sanh ra ở trong đời đau thương
Đời là cảnh khổ đoạn trường
Kiếp người là thế tai ương bất ngờ
Khổ đau từ đó thành thơ
Thơ tình bất tử cũng nhờ yêu thương
Đời là mưa nắng gió sương
Có vui có khổ lể thường thế gian
Ai ơi đừng khóc đừng than
Nhờ đau thương đó Phật đàng mai sau !(1)
Cho nên chớ có ưu sầu
Mà vui vẻ sống quên đau trong đời
Rất là ý nghĩa ai ơi
Biết là đau khổ nên người lo tu
Về sau hạnh phúc thiên thu
Bồng lai Tiên cảnh bay vù Tây Phương...
Ai khôn về cõi Phật Đường
Còn người ngu dại hay thường ngũ mê
Cho nên chẳng biết đường về
Ham mê danh lợi u mê đó mà !
Nam mô Bổn Sư Thích Ca
A Di Đà Phật độ mà trần gian....!
CTVL viết theo lời Phật dạy " Đau khổ là hạt giống Bồ Đề)(1)
Sài Gòn 15/11/2013
BỐN MÙA YÊU THƯƠNG
Bốn mùa xuân ngát hương yêu
Người ta ai cũng yêu yêu mỗi ngày
Xuân về hương sắc đổi thay
Trời xuân lạnh giá tình ai ấm nồng
Xuân ơi ai đó chưa chồng
Cho ta ngàn nụ hôn nồng nghe xuân
Nắng xuân sương giá dần tan
Để ta ôm giấc mơ vàng bên ai
Tình nồng đậm ấm môi say
Em cùng ta đó ngất ngây hương nồng
Cả trời sương khói mênh mông
Ôm xuân giá lạnh tình nồng ta mơ
Để thơ tình ái giăng tơ
Giăng tơ tình ái ta chờ môi yêu
Ta còn yêu mãi bóng kiều
Ta còn say đắm những chiều bên em
Ta còn yêu mãi trái tim
Tim tình yêu đó đêm đêm mơ màng
Ta ôm ngàn giấc mơ vàng
Ta còn ngây ngất bên nàng hôn mê
Tình yêu giờ đã tràn trề
Như sông nước lớn xuân về cùng ta
yêu người mặt đẹp như hoa
Mùa xuân rực rỡ trên da trắng hồng
Tóc mây một mái bềnh bồng
trên gò bồng đảo hương nồng ngất ngây
Tình yêu thơm ngát xuân nầy
Đón xuân mơn mởn ta say với tình
Trời sinh ngàn đóa hoa xinh
Cho ta đứng ngắm si tình ngàn nằm
Say yêu như ánh trắng rằm
Yêu em yêu lắm âm thầm nhớ em
Ta còn hôn mãi trái tim
Để nghe tim nói thĩ thầm yêu ta
tình ta ôi quá đậm đà
Ta hôn đắm đuối thịt da trắng ngần
Gió xuân hồng thắm mênh mang
Ta cùng ai đó nồng nàn bên nhau
Ngoài kia cây lá lao xao
những lời thầm thĩ ta vào hôn mê
Tình yêu ôi quá lê thê
Nhiều như mây nước tràn trề đêm xuân...!
(Cung Trầm Vũ Lang họa thơ Vuhungviet tặng cho anh Vũ Hùng Việt và anh Hồ Nam cìng tất cả những ai còn đang ngây ngất với tình yêu...trong cuộc đời quá đáng yêu và đáng để sống nầy...........)
MÙA XUÂN CỦA TÌNH YÊU
Đáng yêu và rất đáng yêu
Tình anh lãng mạn thật nhiều anh ơi
Xuân là xuân của hồn tôi
Xuân là xuân của tình tôi với nàng
Mai vàng nở rộ xuân sang
Mùa xuân tươi thắm ngập đàng phố qua
Phố tình yêu phố đầy hoa
Phố xa xa phố tình ta với nàng
Tôi yêu cây lá mai vàng
Trần gian là cõi thiên đàng hoa thơm
Hương xuân tình thắm trong hồn
Hoa xuân mơn mởn cho lòng tôi mơ
Hồn tôi giờ đã ngẩn ngơ
Sao ai đứng đó ơ thờ làm chi
Để cho một cõi hồn si
Yêu ai nhiều quá biết gì nữa đâu
Xuân về cây lá lao xao
Vườn Xuân én lượn ngọt ngào tình yêu !
Hởi ơi ai dáng yêu kiều
Có nàng trinh nữ mỹ miều hôn hoa
Hoa xuân hương sắc mặn mà
Cho ta đứng ngắm hồn sa cõi tình !
(15 phút CTVL họa thơ anh Lương Toán)
NẾU VẮNG EM TRONG ĐỜI
Nếu vắng em trong đời
Đâu còn ai lã lơi
Đâu còn ai nhỏng nhẻo
Ôi buồn quá anh ơi !
Nếu vắng em trời ơi
đời ưu sầu lẻ loi
và tàn như lá úa
Đau thương cả một đời !
Nếu vắng em đêm nầy
nghe cuộc đời đắng cay
Đời ta như đã chết
Vì không còn tương lai...!
Nếu vắng em một ngày
Đường xuân không nắng ấm
Chim vổ ánh tung bay
Còn đâu tình nồng đậm..!
Nếu vắng em một đời
Không còn nghe em cười
Cũng như khi em khóc
Thương nhớ bao giờ nguôi...!
Nếu vắng em lạnh lùng
Mùa đông có mưa phùn
Rồi mùa thu giá buốt
Ngắm trời mây mênh mông !
Vườn hoa xuân không trổ
Cây lá cũng buồn hiu
Đời anh là sẽ khổ
Mùa xuân ơi quạnh hiu !
TRĂM NĂM CHO ĐẾN NGÀN NĂM
Trăm năm cho đến ngàn năm
Đời vui như pháo ta nằm ta say
Ta say lúy túy cùng ai
Nâng ly cụn nhé xuân nầy vui sao
Rượu nào rượu chẳng hồng hào
Say đi bạn hởi cho trào thơ ca
Uống đi cho đỏ thịt da
Đón mừng xuân mới ta mà bên nhau
Rượu ngon ơi rượu hồng đào
Xuân này vui lắm rượu trào lên môi
Mùa xuân hoa nở tươi cười
Chúa xuân phơi phới một trời đầy hoa
Ngàn hoa khoe sắc mặn mà
Cùng hoa biết nói ta mà ngẩn ngơ
Giăng tơ tính ái ta mơ
Đón mùa xuân mộng ta chờ môi yêu
Để hôn ai đó yêu kiều
Rừng hoa ngập nắng một chiều xuân sang
Tình xuân ấp ủ mộng vàng
Để yêu ai đó mơ màng bên ai...
Để ru trong cõi hồn say
Hồn say đắm đuối đêm nầy bên hoa...
Chúa xuân da thịt nõn nà
Xuân là em đó cho ta đắm lòng
Ta ôm hôn nụ môi hồng
Là hoa tình ái mặn nồng đang xuân......
Thật hay thật tuyệt vời !
Em tặng anh một giỏ hoa để nói lời cảm ơn anh nhé !
Tặng anh Lương Toán
Cảm tác bên nhà anh luongtoan.blogtiengviet.net
Giờ anh cũng trẻ như 25
Trẻ lắm anh ơi lắm kẻ lầm
khi phách vẫn còn phong độ lắm
Vẩn còn kiếm được gái mười lăm !
Khi xưa Công Trứ bảy mười hai
mười sáu gái tơ vẫn chết dài
Tân hôn ông nói 50 năm trước
Anh còn trẻ lắm mới 22 !(đoạn này phá luật)
Thì anh cũng thế chí làm trai
Là bậc anh tài yêu rất dai
Sức lực vẫn còn ngon lắm đó
Dại gì mà chẳng chẳng yêu ai !
Trăm năm ngắn ngủi có là bao
Chớ để buồn chi chớ để sầu
Hãy kiếm một nàng an ủi nhé
Để cho quên hết cuộc đời đau !
Chữ tình là đệ nhất anh ơi
Hào kiệt anh hùng cũng mê tơi
Hãy sống để yêu và cứ sống
Sống để yêu thương với cuộc đời !
(Xktt 10 phút tặng anh đó )
Sài Gòn 15/1/2014 Kỹ niệm ngày quen anh
TẶNG ANH TRẦN TÂM (trantam51.blogtiengviet.net)
Tuy già những vẫn đẹp trai
Miệng cười hoa nở cho ai si tình
Biết bao là cánh hồng xinh
Tết xuân lượn phố uốn mình lả lơi
Môi xuân rạng rỡ tươi cười
Hoa xuân đua nở ngập trời thương yêu
Dáng xuân kiều diễm mỹ miều
Tóc tiên lỏa xỏa chín chiều gió bay
Dịu dàng lỏa xỏa tóc mây
Tóc thơm mơn mởn ngực đầy măng tơ
Mắt em là một trời mơ
Tình em là một dây tơ sắc hồng
Vui xuân mơ ước lấy chồng
Cho yên mái ấm tình nồng với ai
Ta mơ đôi má vun đầy
Đôi môi mộng thắm tình ngây ngất tình !
Yêu em hai đóa hồng xinh
Phơi trong nắng ấm cho mình đắm say
Tình xuân mơn mởn gió lay
Ngực em căng thẳng tròn đầy đang xuân
Chiều nay buồn nhớ bâng khuâng
Nhớ hương tình ái lâng lâng ngập lòng
Cho em ngàn triệu bông hồng
Để anh say đắm môi hồng xuân tươi
Đón xuân ai nấy vui cười
Còn tôi chỉ nhớ một người tôi mơ....
(15 phút)
THƯƠNG NHỚ TUYẾT LAN
Trên trời còn có mây cao
Có trăng lơ lững muôn sao ánh vàng
Trăng sao sáng mãi mơ màng
Nhớ ai tôi nhớ, nhớ Lan tôi buồn!
Nhớ em anh nhớ mùi hương
Nhớ trăng nhớ nước ta buồn ngẩn ngơ!
Chiều nay mây nước lững lờ
Trôi trong nắng sớm chiều mơ ánh vàng
Trời chiều ngã bóng thênh thang
Nhớ ai trong trái tim vàng ngất ngây
Tình còn trong mộng đắm say
Ta nằm mơ mãi trăng đầy ai ơi!
Trong mơ còn thấy em cười
Nghiêng thàh đổ nước cho tôi đắm lòng
Vườn yêu ai đó màu hồng
Môi yêu say đắm hương nồng tình yêu!
Tròi ơi em quá mỹ miều
Cho ta chêt đứng vì yêu với nàng
Trái tim tình ái rộn ràng
Môi ta kề mãi môi nàng đắm say!
Đêm nay lòng thấy thương ai
Dưới trăng ta ngủ tình say giấc nồng
Tặng em triệu triệu bông hồng
Hoa còn nở mãi trong lòng ngát hương!
Tình là ngọn gió bốn phương
Để ta tìm bến thiên đường bên nhau...
Để ta hôn đóa hoa đào
Tình ta nồng thắm hôm nào trao thân...
Đêm nay buồn ngắm trăng soi
Ngắm trăng ngắm nước mây trời gió bay
Ngắm hoa lòng nhớ thương ai
Thương thương ai đó tình dài muôn trăng
Đêm ta mộng mỵ mơ màng
Nhớ ai ta nhớ đến nàng ta yêu
Tóc mây lỏa xỏa dáng kiều
Cho ta ngây ngất những chiều bên em
Nhớ vườn hoa thắm trái tim
Nhớ ai ta nhớ lim dim mắt tình
Nàng là một cánh hoa xinh
Hoa yêu biết nói cho mình tương tư
Ngày ta mộng mỵ đêm mơ
Yêu em biết đến bao giờ mới thôi
Yêu em vì một nụ cười
Như trăng với nước như trời ban mai
Tình còn mộng đắm hương say
Tình em như thể vườn lài trổ hoa
Hoa nào hương sắc mặn mà
Là hoa biết nói cho ta si tình
Em ơi anh ghét một mình
Sao em không đến để mình yêu thương
Tình là ngọn gió ngàn phương
Tình là giấc mộng thiên đường trần gian...
( Tặng Ngọc Lựu)
NỤ CƯỜI ĐOAN TRANG
Nụ cười ai đó đoan trang
Ta ôm em giấc mộng vàng ta say
Em là một ánh trăng đầy
Ôm em ta ngũ ngất ngây hương nồng
Tặng em ngàn triệu bông hồng
Ngàn hoa thơm ngát mênh mông bên nàng
Em là ngàn đóa hột xoàng
Hột kim cương đó sáng choang rực trời
Có em ta có trong đời
Bởi em là ánh mặt trời ban mai
Là vườn hoa thắm gió lay
Mắt em huyền thoại tóc bay ngàn trùng
Em ơi hãy đến nhau cùng
Trăm năm trọn kiếp mình chung một đời
Mắt em rực rỡ sáng ngời
Tóc em lỏa xỏa mây trời gió bay
Mưa còn bay mãi theo mây
Ta còn yêu mãi tình này muôn trăng
Đêm mơ ta ngắm trăng vàng
Nhớ trăng không ngủ nhớ nàng ta mơ
Tình ta ú ớ u ơ
Lời ca tình ái bây giờ trong tim
Nhớ ai ta nhớ trái tim
Trái tim tình ái dịu mềm đáng yêu
Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ bạn chín chiểu ruột đau
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê Lựu ruột đau chín chiều
Bao giờ ta sẽ được yêu
Thì ta sẽ mãi nưng niu nụ hồng
Bao giờ em có lấy chồng
Trăm năm anh cỏng anh bồng anh yêu..
Nâng niu trong những buổi chiều
Yêu nhau say đắm tình nhiều như mây...
Rồi ta chấp cánh chim bay
Ta bay tìm cõi thiên thai ấm nồng....(Cho Ngọc Lựu)
TÊN EM LÀ TRÁI LỰU ĐÀO
Tên em là trái lựu đào
Trăng soi lấp lánh bên ao cá hồng
Gió mưa giờ quá bềnh bồng
Trời cao biển rộng mịt mùng khói sương
Nhớ ai mình nhớ mình thương
Thương ai vì mối tơ vương nồng nàn
Trời ơi trong giấc mơ hoang
Vườn hoa muôn sắc thiên đàng cùng ai
Chiều tàn ngắm bóng mây bay
Nhớ ai ta nhớ tình này thiên thu
Sông trăng tình lạnh sững sờ
Trăng ơi trăng hởi bây giờ ta yêu...
Hàng cay gió thổi liêu xiêu
Xa xa ngàn cánh chim chiều tung bay
Ngàn năm gió mãi theo mây
Mây còn yêu mãi ngất ngây hương nồng
Mênh mông trời đất mênh mông
Xa xôi ngàn dặm nghe lòng nhớ nhung !
Đàn yêu giờ đã tơ chùn
Giăng tơ phím ngọc trung trùng lá bay
Tình yêu là một cơn say
Đất yêu dất cũng lăn quay ngàn đời
Tình là ánh sáng mặt trời
Tóc mây gió thổi mắt ngời như sao
Mong cho lại đến mưa rào
Cho ai lạnh giá cùng nhau ấm nồng
Thấy ai ai đó bênh bồng
Phương phi mắt phượng nụ hồng ta yêu...
Yêu nàng yêu biết bao nhiêu
Như trăng gió thổi những chiều mưa bay....!
(Sài Gòn 29/3/2014 tặng Ngọc Lựu)
NỤ CƯỜI AI ĐẸP NHƯ HOA
Tặng Ngọc Lựu
Nụ cười ai đẹp như hoa
Dung nhan kiều diễm mặn mà sắc hương
Phương phi diện mạo khác thường
Hoa còn ngơ ngẩn ghen tuôn với nàng
Có em có cõi thiên đàng
Bởi em là giấc mộng vàng em ơi
Miệng em luôn nở nụ cười
Cho ai nhung nhớ đến người tương tư
Em là cả một vườn mơ
Làm sao có thể hững hờ vì em
Trời xanh trăng nước đêm đêm
Giấc mơ tình ái êm đềm bên ai
Tình yêu ơi hởi ngất ngây
Cho ta đứng đấy mộng đầy trong mơ
Dù mơ thì chỉ là mơ
Ai ơi chớ có hững hờ tình ta
Người về dáng vẻ kiêu xa
Ta về ta nhớ tình xa ta buồn
Nhớ ai ta nhớ vườn hồng
Đi trong nắng ấm bềnh bồng trong mây
Tóc ai sợi vắn sợi dài
Tóc còn bay mãi theo mây ngàn trùng
Nhớ ai lòng thấy lạnh lùng
Buồn ơi buồn lắm trong mùng mình ta
Nhớ người mặt đẹp như hoa
Loài hoa biết nói đậm đà sắc hương
Bên em là cõi thiên đường
Ước gì ta đến với nường đêm nay !
Tặng em kỹ niêm cho vui nhé !
THƠ NGỌC LỰU HỒI ÂM CHO CUNG TRẦM VŨ LANG
Thơ Ngọc lựu hồi âm :(CTVL copy)
Thơ anh tặng rất ý nghĩa với em ! Cảm ơn anh thật nhiều nha !
Rượu hồng uống cạn nồng nàn
Thủy chung trọn kiếp đá vàng sắc son
Anh là ngọn núi thái sơn
Để lưng em tựa bình phong vững vàng
***
Anh là dòng suối trong ngần
Làm gương em ngắm bao lần chân dung
Anh là anh sáng dẫn đường
Đưa em vạn lối cuộc đời yêu thương
***
Anh là thần tượng ước mơ
Để em ước vọng nên thơ đợi chờ
Để em yêu quý tôn thờ
Trọn đời trọn kiếp bên bờ vai anh
Bài cảm tác từ thơ anh . Em chúc anh cuối tuần vui vẻ nha !
THƠ HÔI ÂM TƯ NGỌC LỰU
Bình minh lấp lánh ánh dương
Mây cười trong gió tơ vương chỉ hồng
Giọt sương rơi khẽ ngoài song
Tơ lòng vương vấn nắng hong liễu mềm
***
Đêm qua mơ mộng bên thềm
Song thưa vén khẽ bức rèm ngắm trăng
Vầng trăng xuống núi phân vân
Vì em chưa ngủ bâng khuâng đợi chờ
***
Chào trăng huyền diệu em cười
Trăng tròn gởi lại rạng ngời cho em .
Cùng lời nhắn nhủ dịu êm
Duyên thầm trong đó tặng thêm tâm hồn
***
Sáng nay em thấy vẫn còn
Xuyến xao , xao xuyến trăng tròn đêm qua
Gửi lời trong gió bay xa
Đến vầng trăng sáng thiết tha tim mình
***
Tình yêu tỏa sáng lung linh
Trong màu nắng mới bình minh yên bình
Quyện hòa sắc thắm đẹp xin
Muôn ngàn xao xuyến em xin gửi lời .
Ngọc Lựu -28/04/2014
NGƯỜI ĐÂU GẶP GỠ LÀM CHI
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không
Mong tình ta đó sử hồng
Mong ta cùng uống rượu nồng yêu thương
Ngàn năm một khúc tơ vương
Gom mây cùng gió ngàn phương trở về
Tình yêu là một cơn mê
Mong cho ta đó đi về có nhau
Tình yêu là trái hoa đào
Là vườn ân ái tình trao hẹn hò
Tình yêu là một trời mơ
Là dòng suối mát nên thơ tuyệt vời
Là vườn hoa trái xinh tươi
Là hoa là bướm tươi cười bên nhau !
Tình là vườn lá lao xao
Gió rung lá đổ ào ào như mưa
Tình còn xa lắc xa lơ
Em ơi em hởi bao giờ gặp nhau !
Đêm ta ngồi ngắm trăng sao
Nhớ em ta ngủ chiêm bao thấy nàng !
(15 phút tặng Ngọc Lựu đó )
Anh đăng thơ trên fb của em em rất thích và rất yêu những bài thơ đó !
Em cảm ơn anh rất nhiều anh nhé !
ĐÊM NAY TRỜI ĐẤT LĂN QUAY
Đêm nay trời đất lăn quay
Trăng soi nghiêng ngửa cho đầy suối thơ
Đàn ai gẩy khúc tình mơ
Để ta ngồi ngắm trăng mờ ta say
Trời say đất cũng lăn quay
Đất say trời cũng cùng ai vui vầy
Rượu tình rượu nghĩa là đây
Chén anh chén bác tôi này đong đưa
Không tiền thì rượu với dưa
Dư leo dưa hấu bầu kho cá hồng
Cho thơ tình mãi bềnh bồng
Trong mây trong nắng mênh mông ngập trời
Thả hồn trong gió chơi vơi
Gió còn bay mãi với người trần gian
Tôi chàng lãng tử đi hoang
Sống vui trong cõi địa đàng cô đơn
Tình tôi lai láng không buồn
Không hờn không giận hiền lương một đời
Chỉ là thi sĩ người ơi
Tôi nay ngồi viết cho đời ngâm nga
Sống vui sống khỏe không già
Không thù không hận xót xa trong lòng
Chỉ là một kiếp long đong
Tình duyên đổ vở long vòng đau thương
Lửa hồng thắp sáng tình trường
Cho tôi mở mắt đoạn trường tiếng yêu
Tiếng nào tiếng của tình yêu
Lời xưa lỗi hẹn bóng chiều trôi xa
Chữ yêu trong kiếp người ta
Yêu là đau khổ tình là dây oan
Tơ hồng trói chặc trần gian
Đố ai thoát khỏi chữ oan ái tình!
Trăm năm rồi cũng một mình
Yêu chi cho lắm chữ tình khổ đau
Từ ngàn xưa đên ngàn sau
Tinh duyên là một khối sầu trần gian
Mà sao ai cũng mơ màng
Cũng say với chữ tình tang trong đời
Nắng mưa là bịnh thiên thời
Tương tư là bịnh của đời ngàn năm
Mới quen đẹp tợ trăng rằm
Rồi tình phai nhạt lá vàng thu rơi...
Người ơi người cũng như tôi
Yêu là để khổ trong đời vì yêu
Cũng vì ai đó mỹ miều
Cho ta chết đứng vì yêu với nàng
Đó là định luật trần gian
Để yêu để khổ phụ phàng cho nhau
Ngàn năm một khúc tình sầu
Tang thương còn mãi địa cầu bơ vơ
Nên ta ngồi khóc bằng thơ
Viết cho đời chớ có mơ bến tình!
Cười vui trên khắp hành tinh
Lời ca tiếng nhạc lung linh ảo huyền
Tình còn cay đắng triền miên
Mà người nhân thế mãi ghiền vì yêu
Dù tình có khổ cũng liều
Không yêu càng lỗ những chiều mưa bay !
Tình dù có lệ ngập đầy
Đời ai mà chẳng mê say với tình !
Kỹ niệm một tác phẩm tâm lý xã hội học về tình yêu mà Cung Trầm Vũ Lang ưng ý !
Sài Gòn 28/3/2014
NHỮNG HỒN THƠ VĨ ĐẠI ĐÃ VANG BÓNG CỦA MỘT THỜI ĐÃ QUA
Tản Đà Khắc Hiếu cũng là ta
Thế Lữ hôm nay tái hiện mà
Xuân Diệu bâng khuâng chiều nắng nhạt
Trọng Lư nằm ngủ dưới trăng tà ! (Lưu trọng lư)
Mạc Tử trời ơi tình nghiệt ngã
Đau thương phủ lấp cuộc đời anh
Một kiếp làm người bao khổ lụy
Thương cho anh đó lệ tuông mành !
Ôi những hồn thơ thế hệ qua
Còn nghe chua xót cả lòng ta
Tình là máu lệ ai rên xiết
Ta khóc thương ai mãi đến già...!
Ôi những linh hồn vĩ đại kia
Họp mặt cùng nhau lại phải về
Bảo ta hãy viết thơ tình đó
Cho người người thích vạn người mê !
ÔI NHỮNG HÒN THƠ THẾ HỆ QUA
Vang bóng một thời các tiếng thơ
Cho ta ngơ ngẩn đến bây giờ
Tình là chiếc lá thu vàng úa
Ôi biết bao lời với mộng mơ !
Chỉ một thời thôi hoa cũng phai
Như mùa thu chết ở trên cây
Nhớ thương người viết thơ tình cũ
Cho trái tim ta ứa lệ đầy !
Một thời ơi hởi cũng đi qua
Như trăng phai úa để trăng tà
Trăm năm là mấy tình nhân thế
Nhơ thương ai đó một thời xa !
Trăng tình gối mộng tuổi xuân mơ
Tuổi nhớ tình yêu tuổi đợi chờ
Ôi tuổi thần tiên không mấy chóc
Cho ta ngồi đó mộng tình thơ !
Ôi những hồn thơ thế hệ qua
Nhớ thương ai đó một thời xa
Mà hương tình cũ còn vương vấn
Bao trái tim yêu thắm lệ nhòa...!
(CTVL họa thơ anh vanba65)
AI ĐÃ SAY TÌNH TÔI CŨNG SAY
Ai đã say tình tôi cũng say
Say rượu tình thơ tôi ngất ngây
Say như Ông Tản Đà xưa đó
Quậy phá thiên cung nước ngập đầy !
Ta say trời đất cũng lăn quay
Say với tình yêu say ngất ngây
Rượu đên môi yêu ta sẽ nhấp
Cởi Hạc lên Tiên nhậu tối ngày !
Rượu tình thơ đó cũng tình thơ
Rượu đã vô rồi ta mãi mơ
Rượu cạn rồi ai ta lại phải
Ôm người yêu dấu kéo dây tơ !
Dây tơ tình ái buộc trần gian
Cho nên thi sĩ cứ mơ màng
Tình là thơ ấy thơ cùng rượu
Ta thả thơ bay ngập suối ngàn !
Suối thơ tình đó của trần gian
Hoa nở vườn yêu cõi điạ đàng
Để cho ta đó làm thi sĩ
Thả hồn du mục gió trăng tan !
Tình thơ ta đó để ta say
Đất trời muôn thuở mãi còn quay
Và trăng chiếu sáng hoa tình ái
Rượu với tình thơ mãi ngập đầy..!
Ta đã yêu rồi xuân nữ ơi
Vườn xuân phới phới tóc mây trời
Gió tung tóc rối và tung áo
Lồ lộ vườn yêu giết mọi người...!
Cung trầm Vũ Lang họa
Trời ơi ai thấy cũng mê ngay
Hai quả đào tiên quá đẹp này
Của quý trời cho ngon quá cở
Anh hùng hào kiệt đắm mê say !
Làm trai ai thấy người khoe của
Ai chắc không mê ngực ưỡng đầy?
Ai chết vì yêu tôi cũng chết
Chết vì tình ấy chết trên ai !
ĐIỆU BUỒN MUON THUỞ
Điệu nhạc sầu nghe lung linh huyền bí
Cho ta buồn muôn kiếp vạn nghìn năm
Để thơ ta bay bổng đến cung hằng
Rồi quấn quít cùng mây theo với gió
Thơ là đấy nỗi buồn muôn vạn thuở
Thơ là trăng là phím ngọc tay ngà
Thơ là tình muôn kiếp mãi kiêu xa
Thơ là lệ sầu tuôn như suối đổ !
Tình chỉ đẹp thời vàng son một thuở
Của giai nhân hương sắc tợ tiên nga
Của ai kia trăng mười tám ngọc ngà
Hoa mới nở trong vườn hoa rực rỡ
Ai ru giấc mơ tình còn bỏ dở
Đẹp mê hồn sao ai nỡ không yêu
Ai mê trăng và yêu dáng mỹ miều
Ai đã chết vì yêu trên dáng ngọc
Tình yêu ấy không cần ai mời mọc
Yêu là yêu vì bởi trái tim say
Yêu là vì vườn hoa thắm của ai
Đang nở rộ trang đài và diễm lệ
Nàng là đấy thiên thần trong cõi thế
Là tượng đài tình ái chốn nhân gian
Trong mê cung gió thoảng với trăng vàng
Trăng ngà ngọc trăng ân tình muôn thuở
Chiều hôm nay nghe lòng sầu nhung nhớ
Chỉ vì yêu mà ngỡ đã chưa yêu
Tình như là bao ngọn gió hiu hiu
Rất lãng mạn mỗi chiều khi em đến...
Yêu là hai trái tim tình lưu luyến
Là linh hồn ai đó nhập cùng nhau
Cả không gian cùng thân xác một màu
Là tất cả hòa tan vì ân ái..!
THƯỢNG ĐẾ CHO TA
Thượng đế cho ta một nỗi buồn
Để là nhớ nhớ với thương thương
Thương ai tóc rũ chiều sương lạnh
Thương áo da trời ngát sắc hương !
Thượng đế ban ta chữ ái tình
Một nàng trinh nữ dáng xinh xinh
Mắt đen lay láy ta nắm mộng
Tóc xỏa buông lơi rất gợi tình !
Tình yêu là đó chốn nhân gian
Như vườn hoa cúc với hoa lan
Là hoa trinh trắng hoa tình ái
Hoa của muôn đời hoa mỹ nhân !
Hoa nào gợi cảm để ta yêu
Hoa để lòng say quá mỹ miều
Hoa trái tim tình ai mới nở
Trong vườn hoa thắm dáng đăm chiêu !
Hoa của tình yêu hoa nhớ thương
Trong vườn muôn sắc gió đưa hương
Là hoa ân ái hoa tình ái
Nhan sắc giai nhân rất lạ thường !
Hoa mỹ nhân làm ta ngẩn ngơ
Để yêu say đắm để làm thơ
Chiều nay ta thả thơ tình ái
Để yêu say đắm để mong chờ !
Thơ đấy là ta hay của em
Ta yêu say đắm trái tim mềm
Là tim em đó tim tình ái
Ta đã mơ màng hôn trái tim...!
Trái tim em đó trái tim yêu
Làm động tim ta nhảy lộn chiều
Bởi trái tim tình em hấp dẫn
Cho ta ngây ngất bởi vì yêu..!
THẤP THOÁNG MÙA XUÂN
Tình yêu là bóng cây cao
Tình là dòng suối ngọt ngào chơi vơi...
Tình yêu là gió mây trời
Là vườn hoa thắm tuyệt vời nên thơ
Tình yêu là một trời mơ
Cho ai ngây ngất ngẩn ngơ vời tình !
Tình yêu là đóa hoa xinh
Trong vườn hoa thắm cho mình tương tư
Tình yêu là sợi dây tơ
Nên ai chớ có hững hờ ai ơi
Tình yêu là một nụ cười
Là dòng sinh thái muôn đời nghìn năm
Tình yêu là ánh trăng rằm
Tình là tiếng hát cung đàn đêm đêm
Lời ru bằng đóa hoa tim
Vườn hoa ân ái êm đềm biết bao !
Tình là mây nước ngàn sao
Để ta tìm đến bên nhau nồng nàn
Tình yêu là giấc mộng vàng
Tình yêu là cõi thiên đàng ái ân
Tuổi xuân chỉ có một lần
Yêu mau kẽo trễ hương tàn sắc phai
Thời gian mau lắm ai hay?
Đông qua thu tới xuân này còn đâu !
Hãy yêu đi nhé để sầu
Tuổi xuân ngắn lắm biết bao nỗi buồn !
Thu tàn lá đổ mưa tuôn
Đời người như thể khói sương nhạt nhòa !
AI ĐÃ SAY TÌNH TÔI CŨNG SAY
Ai đã say tình tôi cũng say
Say rượu tình thơ tôi ngất ngây
Say như Ông Tản Đà xưa đó
Quậy phá thiên cung nước ngập đầy !
Ta say trời đất cũng lăn quay
Say với tình yêu say ngất ngây
Rượu đên môi yêu ta sẽ nhấp
Cởi Hạc lên Tiên nhậu tối ngày !
Rượu tình thơ đó cũng tình thơ
Rượu đã vô rồi ta mãi mơ
Rượu cạn rồi ai ta lại phải
Ôm người yêu dấu kéo dây tơ !
Dây tơ tình ái buộc trần gian
Cho nên thi sĩ cứ mơ màng
Tình là thơ ấy thơ cùng rượu
Ta thả thơ bay ngập suối ngàn !
Suối thơ tình đó của trần gian
Hoa nở vườn yêu cõi điạ đàng
Để cho ta đó làm thi sĩ
Thả hồn du mục gió trăng tan !
Tình thơ ta đó để ta say
Đất trời muôn thuở mãi còn quay
Và trăng chiếu sáng hoa tình ái
Rượu với tình thơ mãi ngập đầy..!
CHO VÂN ANH HẠ LONG BAY
Cám ơn người ngọc đến thăm nha
Nhan sắc ai kia thật nõn nà
Có phải kiếp xưa là tiên nữ
Kiếp này lại đến để cùng ta ! !
Trời ơi em đẹp để mà chi
Cho cõi lòng ta cứng tợ si
Trong vườn hoa thắm hoa muôn sắc
Hoa nào cũng đẹp cũng lâm ly !
Em một loài hoa đã muộn màng
Nhưng mà dáng vẻ rất cao sang
Mặt hoa da phấn ngời xiêm áo
Cho trái tim ta phải rộn ràng
Em có bao giờ nghe trái tim
Trái tim chẳng nói chỉ im lìm
Mà nghe buồn nhớ ai thi sĩ
Ấp ủ hương nồng trong trái tim ?
Tình yêu ai biết được vì sao
Nó đến từ đâu tự lúc nào
Không thể ai ơi không thể biết
Tương tư nằm mộng với chiêm bao !
Ta đã yêu và ta đã điên
Để lòng mơ mộng đến vô biên
Bởi vì ai đó mình tâm đắc
Nhớ nhớ mơ mơ lại phải ghiền..!
Bài Thượng Đế Cho Ta ! rất hay đó anh !
RU GIẤC MƠ TÌNH
Ai ru giấc mơ tình còn bỏ lở
Ai ru hồn than thở mộng kiều hoa
Ai yêu trăng nằm ngũ dưới trăng tà
Ai kết lá cho hoa tình bất tử!
Ai không yêu để tình yêu dang dở
Tay không đàn muôn thuở phải cô đơn
Ai không ghen người yêu dấu dỗi hờn
Ai tự giết đời mình trong cô độc !
Tình yêu đó không cần ai mời mộc
Yêu là yêu không cần nói yêu ai
Cả tâm hồn cùng thân xác đắm say
Là ngây ngất bên ai người yêu dấu
Em là đấy một loài hoa Bắc Đẩu
Linh hồn ta quấn lấy chặt em yêu
Để ta hôn người ngọc khắp muôn chiều
Không cần nói là yêu em đâu nhé !
Con tim đó nó có nhiều lý lẻ
Chữ tình yêu mát mẻ cả hồn ta
Ta đam mê một nhan sắc mặn mà
Vì em đó là loài hoa biết nói
Cõi thiên đường hai ta chung một cõi
Để cho ta say đắm mãi bên người
Tình yêu ôi đã cao tận đến trời
Người nhân thế không một ai vói tới
Yêu là đấy đôi trái tim hồ hởi
Để hai ta hòa nhập lại cùng nhau
Yêu là yêu cho gấp với cho mau
Kẻo thế giới sẽ có ngày tận diệt
Tỉnh yêu đó ta nâng niu quyết liệt
Ôm cung trăng vàng ngọc để ta bay
Môi kề môi cho đắm đuối mê say
Ta chết cóng trong tay ai ngà ngọc
Chữ tình yêu thơm tho và ngọt mật
Mật tình yêu chết điếng bởi vì yêu
Tay trong tay ngây ngất mãi muôn chiều
Ta mê đắm vườn hoa thơm rạng rỡ
Tình chỉ đẹp thời vàng son một thuở
Yêu cho mau thời khắc chẳng đợi ai
Ôi cõi tình người nhân thế đắm say
Là được chết trên mình vàng vóc ngọc
Vườn hoa yêu trần gian là gấm vóc
Những ngọc ngà là báu vật trời cho
Hoa tình yêu hương bát ngát thơm tho
Nên ta đó tôn em Thần Vệ Nữ !
Ai ru giấc mơ tình còn bở ngở
Ai ru hồn than thở Mộng Kiều Hoa !
Ai yêu trăng nằm đợi ánh trăng tà
Rồi hai đứa sa lưới tình ân ái!
Cõi trần gian là thiên đường tại thế
Ước mong đời đừng để lệ sầu thương!
Hãy yêu đi say đắm cả đêm trường
Và mãi mãi tôn em làm Thần Tượng !
Sài Gòn ngày 20/3/2014
Đây là bài thơ tình mà Baolocmaurice Cung Trầm Vũ Lang ưng ý nhất trong số 27.000 bài thơ mà mình đã sáng tác cách đây 5 năm cho đến bây giờ mà hiện nay trên các trang Web khoảng 12.000 bài và số còn lại trong tập nháp hơn 15.000 bài . Mình đã bắt đầu làm vài bài thơ từ lúc 10 tuổi và đến năm 17 tuổi mới chính thức làm thơ cho đến nay.
Bàì thơ trên mình làm trong 30 phút ngày hôm nay và mong nó sẽ đem lại một niềm vui tuyệt vời nhất cho những ai đã từng yêu, đang yêu và sẽ yêu trong cuộc đời này mà có lẻ ai ai cũng muốn sống để được yêu và muốn yêu để được sống một cách hạnh phúc và có ý nghĩa trong cuộc đời này bởi vì:
" Sống mà không có tình yêu được coi như là ta đã sống trong cõi chết "
Thân ái kính gỏi đến mọi người ở khắp mọi nơi trên thế giới bức thông điệp tình yêu này mà CTVL có ý nhắc nhở mọi người phải yêu cho gấp yêu cho mau bởi vì người Pháp nói :
"Le temps passe vite comme un rêve et ne pas retourner dans la vie"
CTVL dịch sang tiếng Anh :
"The time went by quickly as a dream and never to return in this life"
"Thời gian trôi qua mau lẹ như một giấc mộng và không bao giờ trở lại trong đời người "
"Love 's like friendship, It"s a lovely flower and I always hope and long that none can stamp on it brutally "
Tình yêu thì cũng như là tình bạn, Nó là một cánh hoa và tôi luôn hy vọng và mong mỏi rằng không ai có thể chà đạp lên nó một cách nhẫn tâm "
Tác giả câu này của Cung Trầm Vũ Lang
Cung Trầm Vũ Lang copy bên blog nguyenngocdau.blogtiengviet.net hình ảnh đẹp nhất trên thế giới cho các bạn xem nhé !
KHO BÁU
Anh nào nhìn thấy cũng ưng ngay
Hai quả bồng đào đẹp lắm thay
Liếc mắt trai tài đà thích thú
Trộm nhìn gái sắc đã mê say
Dung nhan vang bóng muôn miền đất
Sắc sảo nổi danh khắp đó đây
Kho báu trời ban cho của quý
Vàng mười chớ để mất phen này…
Bài Họa của LUONGTU
++++
Cung trầm Vũ Lang họa
Trời ơi ai thấy cũng mê ngay
Hai quả đào tiên quá đẹp này
Của quý trời cho ngon quá cở
Anh hùng hào kiệt đắm mê say !
Làm trai ai thấy người khoe của
Ai chắc không mê ngực ưỡng đầy?
Ai chết vì yêu tôi cũng chết
Chết vì tình ấy chết vì ai !
VỐN QUÝ.
Vốn liếng phơi trình quả thích ngay
Căng tròn trước ngực cứ phồng phây
Trai nào ngó trộm mà không khoái
Khách nọ lơ nhìn lại chẳng say
Tự có bao đời sinh được vậy
Ai dành mấy kiếp tạo ra đây
Trời cho của quý lo che giữ
Khối kẻ lăm le chiếm đất này.
Bài họa của anh netque
kHỔ THÌ CỨ KHỔ TA THÌ CỨ YÊU
Khắc khoải làm chi để nhớ mong
Yêu chi đau đớn ở trong lòng
Tình yêu là đó dây oan trái
Yêu để muôn đời ngóng đợi trông !
Trời ơi ai nhớ với ai thương
Cũng vì mê mẫn một mùi hương
Là hương ân ái tình yêu đó
Mà ở lòng ta rất đoạn trường !
Ta đớn đau tình xưa lãng phai
Tình như gió thoảng với mây bay
Mới vừa yêu đó rồi đâu mất
Như cánh chim trời vổ cánh bay !
Yêu là đau khổ bạn đời ơi !
Yêu để lòng ta nhớ một người
Yêu để nghìn đời trong khổ hận
Tình yêu cay nghiệt lắm ai ơi !
Tình yêu là đấy lá me chua
Chim đã bay rồi ta chịu thua
Cay đắng trời ơi đau xót quá
Vậy mà đời mãi thích cùng ưa !
Tình yêu nào cũng ngọt rồi cay
Yêu lắm rồi ai cũng phải chay
Khổ mãi khổ hoài trong cõi thế
Khổ thì cứ khổ cứ yêu ai...!
TÔI CÒN YÊU MÃI VỚI TÌNH YÊU
Ai khổ đau rồi cũng phải yêu
Còn tôi đến chết cũng còn yêu
Khổ thì cứ khổ tôi yêu mãi
Yêu ngất ngây yêu cái mỹ miều !
Trời sanh ai đó đẹp làm chi
Cho trái tim tôi nói thẩm thì
Tôi đã mê rồi hai trái bưởi
Đôi môi thần tượng rất mê ly !
Bởi ai đẹp quá tợ tiên nga
Tôi mãi mê ai cái mặn mà
Tạo hóa ông trời ban cái đẹp
Lưới tình ai bủa lưới yêu sa !
Trời ơi hình bóng của gian nhân
Làm chết bao người ở thế gian
Ai chết vì yêu tôi cũng chết
Chết vì mê đắm một hồng nhan !
Đêm tôi nằm mộng thấy yêu yêu
Tôi chết trên ai một bóng kiều
Tôi chết ngàn năm tôi mãi chết
Chết vì thần tượng lúc tôi yêu !
Ai cũng mê thì tôi cũng mê
Trời ơi đừng có nói tôi dê
Anh hùng hào kiệt ai mà chẳng
Thấy người đẹp đến thảy đều mê !
Tình là thế đấy đời như thế
Ai cũng mơ màng với chữ yêu
Dù cho có khổ và rơi lệ
Chết bởi vì ai một bóng kiều !
Không ai muốn sống không tình yêu
Thiếu bóng giai nhân mỗi buổi chiều
Sống thế đời coi như đã chết
Cô đơn buồn lắm lạnh đìu hiu....!
Anh viết những bài thơ tình yêu đọc nghe mượt mà quá !
Làm cho người đọc cứ nhớ hoài !
Và nhiều người họ xem thơ anh còn mê hơn cả âm nhạc và bày tỏ TY với anh ! họ nói anh có lẻ chừng gần 30 tuổi mới viết THƠ TRẺ như vậy !
LỜI BÌNH LUẬN CỦA HỒ THỊ THANH MỘT NHÀ GIÁO MỘT BÌNH LUẬN GIA MỘT NHÀ TƯ TƯỞNG VĨ ĐẠI CỦA MỌI THỜI ĐƯƠNG ĐẠI VIỆT NAM
Ho thi Thanh vừa bình luận về bài viết của bạn trên Yahoo! Blog
Mình lại nằm mơ thấy mình lạc vào thế giới của THƠ MỚI ( mà Hoài Thanh gọi là MỘT THỜI ĐẠI TRONG THI CA ) khi ông viết tập Thi nhân Việt Nam ấy. Mặc dù các nhà thơ hồi ấy đã ra đi vào cõi vĩnh hằng nhưng họ còn lưu luyến cuộc sống trần gian vì cuộc sống này đẹp quá, đáng yêu quá. Họ lưu luyến bao mối tình dang dở, họ tiếc nuối nàng thơ...Và hồn thơ họ hợp lại, nhập vào một người tên là Bảo Lộc và nói: Ngươi hãy nâng hồn thơ của bọn ta bay lên, bay lên...cho thế gian này biết rằng: tình yêu là bất diệt, và vì thế thơ là bất diệt.
BẢO LỘC MAURICE CUNG TRẦM VŨ LANG XIN TRÂN TRỌNG CÁM ƠN NGƯỜI BẠN VĨ ĐAI, MỘT NHÀ GIÁO , MỘT NHÀ THƠ , MỘT NHÀ BÌNH LUẬN , MỘT NHÀ TƯ TƯỞNG VĨ ĐẠI CỦA MỌI THỜI ĐẠI VÌ ĐÃ AM TƯỜNG CÁ NHÀ THƠ TIỀN CHIẾN VỚI NHỮNG LỜI BÌNH LUẬN VĨ ĐẠI NHẤT CỦA THÊ KỶ LÀ CHỊ HỒ THỊ THANH NGƯỜI BẠN THƠ TUYỆT VỜI CỦA MỌI NGƯỜI VÀ CỦA CUNG TRẦM VŨ LANG.
LỜI BÌNH CỦA BẠN BÈ
edit
Thứ Nguyễn hồng vừa bình luận về bài viết của bạn THỐNG THỐNG HOA KỲ BARRAC OBAMA trên Yahoo! Blog.
CHÀO ĐẠI THI HÀO NHÉ! NAY NGÀY 1 ĐẦU THÁNG ÂM LỊCH CHÚC ĐẠI THI HÀO VIẾT NHIỀU THƠ HAY CHO THẾ GIỚI NÀY XEM THƠ ĐTH NHÉ
Tuấn
Em qua thăm anh đây, tự nhiên hôm nay có lá thu bay hay sao mà nhà thơ của em lại ca ngợi Ô BA MA nhìu thế nhở…
Theo em thì còn thua xa anh của em nhớ, nghìn lần nữa, nghìn đời nữa cũng chưa bằng BẢO LỘC CUNG TRẦM VŨ LANG của em đâu nhớ…
Uhm thật đấy, Ô BA MA làm gì đã vút đc một bài thơ nào đâu nào, đừng có mơ nha, không bao giờ có đc những BẢN TÌNH THU RỰC RỠ đạt tới ĐỈNH CAO CỦA TƯ TƯỞNG như anh của em đâu nha; mà cũng chẳng thể nào vút cao đc TƯ TƯỞNG YÊU THƯƠNG RẠNG RỠ làm đắm say lòng người như anh của em đâu…
Em biết, tuy là anh của em cứ âm thầm lặng lẽ, mà buồn, mà không hề nói ra, nhưng với tầm tư duy mơ màng vô bờ bến của anh; chí khí siêu phàm vô song và tư tưởng tình cảm yêu thương cực kỳ rạng rỡ của anh thì hết thảy các thời đại không ai sánh kịp… Em tin rằng một ngày không xa nhờ anh thế gian này sẽ bừng lên sáng chói để từ đó mà bước một bước thật dài sang trang sử mới rạng ngời đời đời yêu thương hạnh phúc…
Ôi, em yêu anh nhiều lắm anh ạh, em chúc anh một ngày mới thật vui anh nhé, hôn anh !
Được đăng bởi bao loc vào lúc 08:59 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng này
BlogThis!
Chia sẻ lên Twitter
Chia sẻ lên Facebook
Chia sẻ lên Pinterest
VÀI HÀNG TÂM SỰ CÙNG BẠN BÈ
Thân gởi bạn Nguyễn Trung,
Mình chỉ nói vậy thôi Chớ đâu có chấp nhất gì đâu mình vẫn là bạn bè tốt với nhau mà ! Tôi làm thơ
"đột hứng" theo ngoại cảnh bên ngoài lấy cảnh tả tinh không nhất thiết là theo chủ đề nào thể muốn viết là viết bất cứ lúc nào bất cứ thời gian nào tôi không chủ trương gò bó trong một phạm vi hay chủ để khuôn mẫu nào đó vì bản chất của nghệ thuật là tự do không gò bó theo một chủ đề nhất định và nếu ai khuôn mẫu là "thợ thơ" không phải là thi sĩ và bản chất tôi rất nghệ sĩ sống với tư tưởng phóng túng theo cảm hứng và nguồn thơ luôn tuôn chảy bao la như đại dương như suối đổ không bao giờ ngưng viết mãi và viết mãi và đề tài luôn là bất tận như lá đổ mưa bay...như rừng thơ biển sóng trào dâng bất tận trong trái tim của tôi Tôi viết thơ bắng con tim không phải bằng khối óc không bao giờ suy nghĩ và sắp đặt trước chỉ cần ngồi lại bàn vi tính là có thơ từ trên trới đổ xuống, lúc đang chạy xe ngoài phố chợ hứng cũng làm được đang ăn trong quán ăn , đang tắm và lúc đang ngủ rồi mơ cũng làm thơ được 5 hay 6 câu rồi ngồi dậy chép` lại và nhiều khi thấy đang làm thơ trong cơn mơ...Ôi rất tuyệt vời không thể tả nỗi và mình thích được đau khổ vì cuộc đời và vì tình yêu để hồn thơ lên cao và bay ra từ nơi tiềm thức sâu lắng của trái tim . Nói vắn tắt tôi luôn luôn đột khởi bất chợt để làm thơ nên thơ tôi không hề có một chủ đề nào cố định mà là bao gồm tất cả mọi tình huống mọi chủ đề mênh mông bao la như đại dương như rừng cây trùng trùng điệp điệp và xanh mướt và mây nước muôn trùng trong trong trái tim của tôi.Là bởi vì tâm hồn của thi sĩ thì luôn luôn rộng mở như không gian bao la vô tận......và vô bờ bến.....
Tôi là một người làm thơ theo 3 trường phái Lãng mạn của Xuân Diệu, trường phái Tượng trưng của Hàn Mặc Tử và cả trường phái Siêu Thực Siêu hình học nữa ! Tất cả hiện tượng đó được hòa trổn trong thơ ca của tôi và tôi là con đẻ cũa các nhà thơ tai hoa Thời Tiền Chiến ( I am a person doing poems according to Romanticism of Xuan Dieu, Symbolism of Han mac Tu and even Super-naturalism , Metaphysics and Social philosophy and all those phenomena mixed together in my poetry and I am a born child from talented poets in Prewar time ) Bài thơ trên tôi làm theo truòng phái tượng trung và Siêu Thực siêu hình học rất sâu lắng và đầy tính triết học của cuộc sống rất cao và rất sâu và chỉ dành cho những ai có vốn kiến thức rộng lớn về trường học và trường đời và lõi đời mơi am hiểu được có tính triết học ở trong đó chớ không phải lá nhảm nhí hoa lá cành như ai đó tưởng là như vậy đâu !
THÂN GỞI ANH NGÔ XUÂN TIẾU,
Tôi xin cám ơn lời khuyên của anh chân thành , tuy nhiên thơ ở đâu trên trời nó đổ xuống hoài như núi mà tôi không thể nào ngưng viết cho được mặc dù có hàng trăm người khuyên tôi từ bao năm qua ! Và các blog không thể chưa nỗi thơ tôi ngoại trừ Website blog 360yahoo trước đây và Facebook ! Tôi đã có trên mạng trên 12.000 bài cho tất cả các trang WEB còn lại khoảng trên 15.000 bài trong tập nháp chưa online vì ối đọng thị trương thơ ! Theo giáo sự dạy Vi tính Huýnh Lý thanh Nhàn Giám dốc CTY thiết kế Website của tôi ở Long xuyên nói rằng Cơ quan chủ trì Website quốc Tế ở Mỹ chấm tôi đạt kỷ lục quốc tế số 1 về số lượng thơ và bài viết nhiều nhất trên thế giới hiên nay ! Tôi không biết thơ ở đâu trên trời đổ xuống bắt tôi phải viết hoài không ngừng nghĩ vì vậy tôi có lúc muốn dừng cũng không dừng lại được anh ạ ! Cơ hổ như Thơ là hơi thở là thức ăn là nước uống cho tôi sống hàng ngày vậy ! Cho nên với tài sản khỗng lồ thơ như vậy nên khó ai có thời gian đọc hết thơ tôi suốt cả một đời ngoại trừ những người nhàn rổi không làm gì hết mà nhờ có tu nhiều kiếp trước nên ở không mà rất đầy đủ cao lương mỹ vị hàng ngày ! Ít lời tâm sự cùng anh và trân tròng mới anh và các bạn qua WEbsite tôi xem chuyên mục Cung Trầm Vũ Lang họa thơ bạn bè và anh có thể nghe họ ở khắp nơi trên thế giới comment về thơ tôi ! Trân trọng và kính mến gởi đến anh cùng mọi người trên cộng đồng blog ! Thân ái và yêu thương gởi tâm thư này đến cùng Quý Vị và các bạn xa gần !
Nhà thơ nhà giáo Nhật Thành Hồ nói giởn chơi rằng có lẻ các nhà thơ Tiền chiến họp mặt lại và nhập cho một người tên Bảo Lộc và nói rắng " Người hãy đem hồn thơ của bọn ta bay lên và bay cao để nói cho cả thế giới nầy biết rằng "THƠ TÌNH LÀ BẤT DIỆT VÀ TÌNH YÊU LÀ BẤT DIỆT"
(WEBSITE : baolocmaurice.net)
Đúng là anh viết thơ cho mọi người già trẻ bé lớn ai đọc cũng đắm say !
say trong tình yêu say trong nhân loại !
Đúng là như vậy anh là ĐTH đó anh !
Đọc thơ anh phải bỏ ăn bỏ ngủ anh biết ko ?
Hàng người nói lạc vô vườn thơ BL thì ko biết đường ra ! và ko ai sánh kịp ở mọi thời đại trên khắp thê giới này ! Họ nói vậy đó em !
Ta xa rồi muôn thuở
Thời thơ ấu vàng son
Tuổi tình yêu bé con
Giờ tiêu tan mất hết
Ta muốn gào lên
Ta muốn thét lên
Ôi thời gian ! Hởi thời gian !
Sao mi tàn ác
Đã vô tình cướp mất tuổi thơ ta !
Trái tim ta như chiều tàn nắng hạ
Cho ta buồn ngồi đó vạn nghìn năm
Ta ngồi đây nghe mưa gió thì thầm
Như biển cả sóng xô triều biển động
Đời là thế lắm khi là ác mộng
Đã thét gào như biển sóng trần gian
Ta lang thang đi tìm cõi thiên đàng
Là ảo tưởng mơ màng trong cõi thế
Tình là thế đau thương và ngấn lệ
Mà người cho ta phải nhận đau thương
Tình yêu ơi theo với gió ngàn phương
Ta ở lại ôm sầu muôn thế kỷ
Tuổi thơ ơi đời vui như lủ khỉ
Giờ thân tàn ma dại có còn đâu
Trong đau thương muôn vạn thảm nghìn sầu
Ta chợt thấy trái tim mình hóa đá
Đời cho ta đau thương nhiều quá xá
Lình hồn ta thành lệ đá thiên thu
Trái tim ta như trời biển âm u
Ta gào thét giữa muôn trùng biển rộng
Đời là thế !
Chỉ là mơ với mộng
Đã điêu tàn sau một kiếp rong rêu
Ta chợt biến thành
Một khối đá vô tri
Ta chợt thấy lòng
Như sỏi đá rêu phong.......!
Thực chất của tình yêu
Ta muốn hóa thành những tia nắng ấm
Để hồn ta như thể bóng mây bay
Còn hôm nào ân ái để tình say
Ta ngất lịm trong bàn tay ai đó
Tình ngây ngất muôn ngàn đời vạn thuở
Từ mê ly dang dở tới đau thương
Ta yêu người say đắm với mùi hương
Vườn ân ái thiên đường hoa nở rộ
Nhưng yêu đương cũng chỉ là một thuở
Để cho ta tiếc núi vạn nghìn năm
Tiếc vì ai nhan sắc tợ trăng rằm
Cho ta khóc nghìn trăng muôn thế kỷ
Yêu là gì đời cho là ủy mị
Mà nhờ yêu nên mới có ta đây
Để cho ta cũng đắm với tình say
Rồi sau đó chia tay ta phải khổ
Đời không yêu đời ta lại càng lỗ
Bởi vì không ai đó để ta yêu
Trong cô đơn lạnh giá lúc mưa chiều
Ta rung rẫy vì sương trời giá lạnh
Sống không yêu đời vô cùng bất hạnh
Như thể là cõi chết ở trần gian
Để đêm đêm ta nhìn ngắm trăng vàng
Rồi than khóc đời ta là vô nghĩa !
XA RỒI TUỔI THƠ
Đã xa rồi độ ấy
Nghe lòng xót xa đau
Ta nay xin quỳ lạy
Thời gian chớ qua mau !
Xin thời gian ngừng trôi
Cho tôi và để cho tôi
Sống mãi với cuộc đời
Dù đời có đau thương
Cũng có sắc có hương
Cùng có tình có nghĩa
Dù đau thương thấm thía
Nhưng đời cũng đáng yêu
Có biết bao buổi chiều
Nghe gió lạnh hiu hiu..
Rồi ta để hồn bay theo với gió
Hồn lại về cùng gió với mây bay
Chút hương tình ta đắm nguyệt hương say
Rồi ta thấy bóng ai trong gió thoảng
Yêu là đấy làm sao ta quên lãng
Để thơ tình ta cháy sáng bởi vì yêu
Tình yêu ơi sao mi quá cao siêu
Nàng là trăng
Là gió với mây chiều......
Cho ta đó...
Biết bao nhiêu là say đắm..!
Hạnh phúc bên em
Cũng có nghĩa là thê thảm
Khi tình yêu thành cánh én bay qua...
Cho ta đau....
Khi tình đã bay xa
Như chiếc lá mùa thu vàng héo úa !
Tình biệt ly muôn nghìn đời vạn thuở
Có bao giờ ta gặp lại cùng nhau
Để ta ngồi cùng ngắm ánh trăng sao
Rồi âu yếm cho tình ta bất tử...
Ôi yêu thương
Cõi trần gian một thuở
Nhớ thương ai !
Ta ngồi khóc vạn nghìn năm
Lửa yêu thương
Còn bốc cháy âm thầm
Đã thiêu đốt
Linh hồn ta thành gió bụi..!
TRĂNG VÀ NÚI HÕI TUỔI THỌ NHAU
Cung Trầm Vũ lang họa thơ nguysongsy
Núi ơi bao tuổi vậy ta
Sao ai hõi mãi vậy mà lặng thinh
Ta buồn ta khóc một mình
Vườn bao nhiêu lá thì mình bấy nhiêu !
Gió mưa cùng khói sương chiều
Có ai đếm được tình nhiều như mây
Ngàn cây xanh biếc đêm nầy
Sông trăng đã lặng tình say vẫn còn
Bao nhiêu là lá xanh non
Lá bao nhiêu tuổi ta còn bấy nhiêu
Lá nào lá của tình yêu
Lá nào lá của tình nhiều hơn trăng
Trăng ơi ôm giấc mộng vàng
Để ta ngồi đó lang thang biển tình
Biển nào biển chẳng màu xanh
Tình nào tình có yên lành trăm năm
Sông Trăng bến đợi trần gian
Hoa nào mà chẳng phai tàn sắc hương
Ta đi tìm cõi thiên đường
Còn xa dịu vợi ngàn trùng biển khơi
Thơ ta còn khóc cho đời
Trăm năm ngắn ngủi mọi người ra đi
Ngàn năm núi chẳng hề gì
Vẫn còn sống mãi trăng thề cùng non
Rừng xanh bao lá xanh non
Núi bao nhiêu lá tuổi còn thiên thu
Kiếp sau làm núi thiên thu
Sống hoài sống mãi thiên thu không già
Núi xanh hùng vĩ cao xa
Sánh duyên cùng gió trăng ngà vạn niên (năm)
Người đời chết sớm bởi điên
Vô vòng DANH LỢI triền miên khổ sầu
Khổ đau tuổi thọ không lâu
Còn Trăng với Núi thiên thâu sống hoài
Người đời ngu sống không dai
Còn trăng với núi sống hoài vì khôn
Không sanh không tử trường tồn
Vô vòng sanh tử lẻ thường tử sinh
Có sanh có tử thường tình
Phật không sanh tử không tình yêu thương
Tây Phương nơi cõi Phật Đường
Đời dời kiếp kiếp trường tồn yên vui
Không còn có cảnh ngậm ngùi
Luân hồi sanh tử ai ơi khổ nàn
Tuổi đời rất ngắn trần gian
Làm sao sánh với tuổi Trăng sống hoài
Biển sanh cùng với non đoài
Trường sanh chẳng yểu sống hoài thiên thu !
Bởi người nhân thế mê ngu (mê muội, Phật nói)
Tham danh tham lợi ngục tù ngàn năm..............
(Phật dạy là luân hồi sanh tử lắm khi địa ngục muôn đời đó)
Họ nói quá đúng đó anh !
Trong những người đó có em nữa kìa !
em đã bị thơ anh cuốn hút hồi nào em ko hay bây giờ muốn lạc đường rồi làm sao ra được hả anh !
TÌNH YÊU NÀO ĐÃ QUA
Tình yêu nào ai ơi
Giờ đây đã xa vời
Tình nào như gió thoảng
Cho nhói đau lòng tôi !
Tình yêu nào đã qua
Cho đớn đau lòng ta
Để một thời yêu dấu
Muôn ngàn đời cách xa !
Tình yêu nào thơm thơm
Trên môi tình ta hôn
Giờ đây đà biến mất
Đau buốt tận tâm hồn..!
Tình yêu nào du dương
Thuở mình còn yêu đương
Giờ đây không còn nữa
Đớn đau và đoạn trường !
Tình yêu nào đắm say
Hôn môi em ngập đầy
Tình yêu nào trong trắng
Cho hồn ta bay bay...!
Tình yêu nào êm êm
Ta nằm trên trái tim
Môi tình yêu chất ngất
Ta hôn nàng đêm đêm !
Ta yêu rồi trái tim
Yêu ngất ngây êm đềm
Môi kề môi đắm đuối
Mắt tình em lim dim...!
Tình yêu nào lên ngôi
Giờ đây đã qua rồi
Chỉ một thời thơ ấu
Đau nhói trong hồn tôi..!
Tình yêu nào đã qua
Cho đớn đau lòng ta
Biết bao là kỹ niệm
Của một thời xưa xa..!
Hởi người tình tôi ơi
Đã đi qua đời tôi
Cho giờ tôi đau đớn
Cho mình tôi đơn côi..!
TRỜI BAN PHƯỚC CHO TA
Trời đã ban cho chữ ái tình
Như là ánh sáng lúc bình minh
Tình yêu là để quên đau khổ
Nếu sống cô đơn có một mình..!
Một mình một ngựa rất đau thương
Đau lắm ai ơi rất đoạn trường
Có bạn có đôi bờ hạnh phúc
Giúp nhau vượt khó lúc tai ương !
Vợ chồng chung sức để cùng lo
Chuyện nhỏ cũng thành đến chuyện to
Có vợ có chồng cùng con cái
Cùng nhau gầy dựng một cơ đồ !
Một mình đơn lẻ chẳng ra chi
Đến chết chẳng ra tích sự gì
Không có tình yêu không động lực
Làm sau đẫy nỗi cái xe đi !
Trời đã ban cho khắp mọi người
Sống trong vui vẻ bạn mình ơi
Là yêu để sống trong đời sống
Không thể nào đâu sống lẻ loi !
HOA TÍM EM ƠI
Hoa tím em ơi em biết không ?
Nhớ em nhiều lắm ở trong long
Tình còn xanh lá hoa màu tím
Hoa của tình yêu cho nhớ mong !
Nhớ mong chi hởi tình yêu ảo
Mà lại là yêu đến cháy lòng
Cháy cả hồn thơ và đã cháy
Vườn tình yêu ấy gió mênh mông !
Ôi cõi tình yêu cõi nhớ thương
Cho ta nằm mộng suốt đêm trường
Trong mơ ta thấy Hoa Màu Tím
Hoa của muôn đời ta nhớ thương !
Hoa của tình yêu hoa của trăng
Của trời xuân thắm ánh sao băng
Của mây và nước cùng sương giá
Cho cõi lòng ta nhớ một nàng !
Ta nhớ em rồi ta nhớ ai
Nhớ người xưa cũ đến hôm nay
Ôi duyên kỳ ngộ ta tìm đến
Theo gió theo mây tận chốn nầy !
Ta ở Sài Thành em ở đâu
Nhớ em buồn lắm suốt canh thâu
Em hởi em ơi em có biết
Yêu em nhiều lắm biết là bao..!
TA ĐÃ YÊU EM RỒI
Ta đã yêu và ta đã yêu
Đã yêu nhiều lắm biết bao nhiêu
Tình ta như khói sương mờ ảo
Trong ánh trăng mơ ngập bóng chiều !
Ta đã yêu nàng Hoa Tím ơi
Đã yêu không nói được nên lời
Tình ta như ánh trăng huyền ảo
Như gió mây bay ngập cả trời !
Tình ta rộng lớn lắm em ơi
Yêu lắm giai nhân rộn tiếng cười
Ôm giấc mơ tình trong mộng tưởng
Trời ơi ! Say đắm một bờ môi..!
Ta đã yêu vi bởi trái tim
Nên nằm mơ mộng suốt đêm đêm
Đêm nào đêm nấy ta không ngũ
Ta nhớ nàng Thơ nhớ trái tim !
Trái tim ai đó trái tim yêu
Đẹp lắm trời ơi quá mỹ miều
Ta đã yêu rồi yêu với cả
Những gì đẹp quá của người yêu !
Ta đã yêu rồi ai đó ơi
Đã yêu say đắm ở trong đời
Tinh yêu chất ngất trong tư tưởng
Nên để thơ bay ngập cả trời..!
TA ĐÃ YÊU RỒI HOA TÍM ƠI
Ta đã yêu rồi Hoa Tím ơi
Yêu lắm em ơi cái nụ cười
Yêu cả vườn đào em mới nở
Nàng là ước vọng của đời tôi !
Yêu em như thể ánh trăng say
Yêu cả vườn yêu em ngất ngây
Yêu nụ hoa tình em bốc lửa
Nằm mơ mộng mỵ suốt đêm ngày !
Ta đã yêu rồi ta đã yêu
Trời ơi say đắm biết bao nhiêu
Tình còn trong trái tim băng giá
Ta nhớ thương em mỗi buổi chiều....
Ta mơ môi đó với môi em
Môi mãi kề môi trên trái tim
Trên trái tim nàng đang nóng bỏng
Cho trái tim ta phải yếu mềm !
Ta đã say rôi hương sắc hoa
Nàng làm say đắm cõi hồn ta
Trời ơi muôn giấc mơ tình ái
Ta đã yêu rồi em với ta !
Em nghĩa là ta ta với em
Nghĩa là say đắm mộng đêm đêm
Tình là mây nước vô bờ bến
Ta đã say rồi trên trái tim !
YÊU MAU ĐI ĐỪNG ĐỂ TÌNH LẠNH NGUỘI
Yêu mau đi đừng để tình lạnh nguội
Vì thời gian vùn vụt tợ tên bay
Còn có gì sau hết ở ngày mai
Vì tất cả ai ơi là cát bụi !
Đường trần gian một mình ta lủi thủi
Một mình ta và một quả tim tàn
Cháy tan rồi trong khói lửa không gian
Tan mất hết trong một ngày vĩnh biệt
Em ơi hởi sao nở nào chém giết
Linh hồn ta đà muôn kiếp đi hoang
Bởi ta yêu nhiều quá chốn địa đàng
Mà đau khổ trên chiến trường tình ái
Sầu đã cháy thơ tình tuôn mãi mãi
Lửa tình yêu đốt cháy cả đời ta
Hởi giai nhân nhan sắc quá mặn mà
Nhiều gai gốc làm tim ta đổ máu
Yêu là thế chữ tình không khách sáo
Yêu là yêu cho nát cả vườn yêu
Yêu là say là đắm vẻ mỹ miều
Là chết cóng trên ngọc ngà tiên nữ
Chữ tình yêu muôn ngàn đời vạn thuở
Ai anh hùng quân tử chẳng yêu ai
Ngàn năm cũng phải chết dài dài
Chết là chết trên tấm thân ngà ngọc
Yêu là yêu không cần ai mời mọc
Khi đã yêu dâng hiến hết đời ta
Dù chữ tình thường hay khóc hay la
Ta cứ mãi là ta yêu chất ngất
Yêu cho mau đừng để tình đánh mất
Vì thời gian như sấm chớp mưa bay
Yêu là yêu không cần biết ngày mai
Dù sau đó sẽ là ngày tận thế !
MỘT MAI AI CÓ HỎI
Một mai ai có hỏi
Tôi có còn yêu không
Tôi xin ai đừng hỏi
Cho tôi buồn mênh mông !
Tôi yêu một bông hồng
Tôi yêu vạn bông hồng
Trời sanh ai đẹp quá
Cho tôi buồn mênh mông !
Mà ai đẹp làm chi
Cho cõi lòng tôi si
Cho hồn tôi ngớ ngẩn
Cho lòng tôi mê ly !
Trời sanh đẹp chi này
Cho hồn vía tôi say
Vì tiên nga rực rỡ
Rạng rỡ trên gót hài !
Em đẹp chi hả em
Cho lòng tôi đêm đêm
Cho hồn tôi vớ vẩn
Mơ thấy trái tim em !
Em đẹp chi em ơi !
Anh mê em quá trời
Nên anh làm thi sĩ
Buồn buồn viết thơ chơi !
Em đẹp chi hả em ?
Cho anh mê trái tim
Trái tim tình bốc lửa
Anh mơ nàng đêm đêm !
Em đẹp chi vậy em ?
Tình mơ trên trái tim
Tim tình không biết nói
Ta yêu nàng im im !
Đôi hoa hồng trái tim
Ôi giấc mơ êm đềm
Trai anh hùng lãng tử
Cũng chết vì trái tim !
Tim nào tim của em
Giấc mơ tình đêm đêm
Tình yêu ơi ngơ ngẩn
Ta yêu nàng đêm đêm...!
YÊU LÀ ĐAU KHỔ
Tình yêu là đợi là chờ
Ngắm trăng đỡ nhớ làm thơ đở buồn
Tình nào tình chẳng ghen tuôn
Tình nào tình chẳng nhớ thương trong lòng
Tình yêu là nhớ là mong
Vắng anh buồn lắm nghe lòng quạnh hiu
Cô đơn trong một buổi chiều
Bởi thương nên nhớ bởi yêu nên buồn
Trời ơi tôi nhớ tôi thương
Đêm tôi chẳng ngủ đêm trường lẻ loi
Đời là tiếng khóc tiếng cười
Ai yêu rồi cũng làm người khổ đau
Tình yêu không trước thì sau
Tình yêu là một khối sầu ly tan
Tình là ước vọng trần gian
Đời là một giấc mơ vàng mà thôi
Ai mà không khóc không cười
Khi vui vui quá để rồi lệ rơi
Tình là hệ lụy trong đời
Đời là nước mắt của người thế gian
Tình yêu nào cũng ly tan
Trăm năm hết kiếp lệ tràn năm châu
Thế gian là một khối sầu
Chỉ là một giấc chiêm bao kiếp người !
(anh tặng Hoàng Nga 92 kỹ niệm qua anh chơi nhé )
TÌNH CAY ĐẮNG
Tình yêu nào cũng đắm say
Tình yêu nào cũng đắng cay lệ nhòa !
Đớn đau trong kiếp người ta
Không yêu cũng khổ tình là dây oan
Mới yêu say đắm nồng nàn
Tình hay thay đổi phủ phàng ai ơi
Tiếng la tiếng khóc ngập trời
Tình thường thay đổi pha phôi ấy mà
Trăm năm trong kiếp người ta
yêu là hạnh phúc,tình là dây oan
Tóc tang trong cõi địa đàng
Trần gian là cõi khóc than kiếp người
Rượu sầu cạn chén ly bôi
Tiễn đưa ai đó một người ra đi
Đau buồn hai chữ biệt ly
Lệ tuôn tuôn chảy tràn trề như mưa
Từ đây đôi ngã đường đời
Biết bao giờ gặp lại người năm xưa
Đớn đau biết mấy cho vừa
Sầu như biển cạn tình hờ gió bay
Bao người vô hội ve chay
Cũng vì hai chữ bye bye ái tình
Tình xưa ôi rất đẹp xinh
Bây giờ tình đã như chình mấm nêm
Mất em anh mất trái tim
Trái tim tình ái đêm đêm mặn nồng
Còn đâu hai đóa hoa hồng
Đau thương nhiều quá chập chồng đời ta
Từ nay đời mãi cách xa
Yêu là gốc khổ tình là dây oan!
(lời Phật dạy khi xưa)
THƠ HAY VÌ BỞI TÌNH CAY ĐÓ MÀ
Thơ hay tình cũng hay hay
Thơ hay vì bởi đắng cay chữ tình
Mê ly vì chuyện chúng mình
Nhà tan cửa nát chữ tình mà ra
Thuở nào ta rất đậm đà
Mà nay cách biệt tình xa dặm ngàn
Tình yêu nào cũng la làng
Tình yêu nào cũng khóc than ngập trời
Người ơi ta đã xa người
Ta như chiếc lá chơi vơi lạc loài
Cõi tình là cõi chia tay
Vui thì cũng lắm,phôi phai cũng nhiều
Mà ai cũng chẳng sợ yêu
Dù yêu có khổ cũng liều chớ sao
Không yêu càng khổ biết bao
Trăm năm dài lắm nỗi sầu cô đơn !
Dù yêu có giận có hờn
Chua cay đắng chát còn hơn lạnh lùng
Quạnh hiu nằm ngủ trong mùng
Ấy là cái lạnh rợn rùng ai ơi !
Không ai chia xẻ trong đời
Rất là khủng khiếp lẻ loi một mình
Dù đau cũng vẫn ái tình
Có đôi có bạn cho mình sớt sang
Một người một ngựa lang thang
Khùng điên một kiếp trần gian làm người !
Không yêu lỗ lắm ai ơi
Đau thương nhiều lắm một đời quanh hiu !
Còn đâu có những buổi chiều
Bên nhau say đắm hương yêu nồng nàn
Nên ai cũng có một nàng
ai ai cũng có một chàng để yêu....!
ĐƯỜNG TÌNH VẠN NẼO
Đường tình vạn nẽo chị ơi
Nếu không tình ái thì đời tang thương
Thà yêu mà khổ còn hơn
Không yêu thì lỗ đêm trường quạnh hiu
Còn đâu có những buổi chiều
Bên ai say đắm để yêu nồng nàn
Tình là ngọn gió trần gian
Là làn suối mát địa đàng thơm tho
Tình yêu là một trời mơ
Tình yêu là cõi ngàn thơ tuyệt vời
Hãy yêu để sống trong đời
Còn hơn phải khổ làm người co đơn
Dù yêu có giận có hờn
có ghen tuông để thêm hương cho đời
Để nghe say đắm bờ môi
Nụ hôn tình ái bên người ta yêu
Ta yêu yêu cái yêu kiều
Ta yêu yêu cái mỹ miều của ai
Ta yêu vì bởi hình hài
Cùa ai tiên nữ làm say đắm lòng
Ta yêu lồng ngực phập phồng
Gió run gió thổi mênh mông ngập trời
Ta yêu chiếc áo da người
Trời sanh ai đó tuyệt vời cho ta
Chữ tình ai cũng phải sa
Té nghiêng té ngửa ngọc ngà tên em
Tóc nàng phơi phới trên tim
Nghiêng thùng đổ nước cho mình ngất ngây
Tình yêu là cõi lòng say
Thế nhân cứ mãi miệt mài bên nhau
Thử vàng mới biết ra sao
Vàng nào là quý hột xoàng ai ơi
Ai yêu thì cũng vui cười
Mà vì yêu quá với người mình yêu
Một mai nằng sớm mưa chiều
Cây nghiêng lá đổ tình xiêu gió lùa
Qua rồi rồi một trận gió mưa
Lá nào đổ trước khóc người ta đi
Thì tình lệ dổ chia ly
Yêu nhau cho mấy cũng thì đau thương
Đời là một cõi vô thường
Sinh ly tử biệt đoạn trường thế nhân
Bấy nhiêu hạnh phúc cũng tan
Đó là ảo ảnh trần gian kiếp người
Khóc cho ta khóc cho đời
Khóc cho một kiếp con người không lâu
Thế nhân một kiếp ưu sầu
Có ai sống mãi hơn nào trăm năm !
(Tình yêu nào hạnh phúc nhất trong đời cũng sẽ là đau khổ nhất lúc chia tay
vì đó là định luật mâu thuẩn của vủ trụ)
TÌNH LÀ LỆ ĐẪM CHÂU SA
Tình là lệ đẫm châu sa
Tình yêu trong kiếp người ta chóng tàn
Tình là hệ lụy trần gian
Yêu nhau cho lắm cũng tan một thời
Đôi người đôi ngã đôi nơi
Đường chia hai ngã cho đời ly tan
Tình yêu là chất phủ phàng
Mặn nồng một thuở tóc tang sau cùng
Tình là ngọn gió ngàn trùng
Gió giông bảo tố bụi hồng lá bay
Tình yêu như lá phôi phai
Gió run lá đổ ngập đầy sông Thương
Thế nhân một kiếp đoạn trường
Mấy ai hạnh phúc chữ Thương trong đời !
Cho nên ta khóc thương Người
Cho nên ta khóc thương Đời ly tan
Trần gian lệ đẫm tuôn tràn
Đau thương trong cõi địa đàng yêu nhau
Khối yêu thương khối hận sầu
Lệ tuôn tuôn chảy địa cầu ngàn năm
Người la hét kẻ khóc thầm
Tang thuong nhiều lắm trần gian kiếp người !
Trời ơi tôi cũng thương tôi
Bởi yêu nhiều quá giờ tôi lạnh lùng !
Đêm đêm nằm ngũ trong mùng
Xuân sang gió thổi tưởng đông lại về !
Tim tôi giờ quá ủ ê
Nên tôi ngồi viết tràn trề thơ đau !
Tôi còn sống mãi ngàn sau
Gom đau thương đó chất sầu thành mây
Tình nay như lá me bay
Lá yêu chua lắm tình cay quá trời !
Bởi tôi ngu dại yêu người
Cho nên người đã bỏ tôi lạnh lùng
Tình như sương khói muôn trùng
Đêm tôi nằm ngủ trong mùng tôi mơ
Sáng ra thức dậy làm thơ
Tuôn như suổi đổ trên bờ sông Thương...!
Tình yêu là khói là sương
Là mây bao phủ đêm trường quạnh hiu..!
Trăm năm hay nghìn năm
Tình còn đau khổ ta nằm ta mơ
Trăm năm ta mãi làm thơ
Ngàn năm ai mãi hững hờ tình ta !
Tình là lệ đẫm châu sa
Yêu nhau một thuở cũng xa ngàn trùng
Tình như mây nước bềnh bồng
Trách ai đổi dạ tay lòng pha phôi
Rồi chia hai ngã cuộc đời
Tình là tiếng khóc tiếng cười trần gian !
Tình là xum hợp ly tan
Như hoa sớm nở tối tàn ai ơi
Tình yêu trong kiếp con người
Chất tình là chất ly bôi ấy mà
Tình là bảo tố phong ba
Bèo trôi sóng vổ chan hòa lệ rơi
Đau thương tràn ngập trong đời
Ai ai cũng thế khóc cười vì yêu
Tình ơi ! vui ít buồn nhiều
Hợp tan tan hợp chín chiều mưa bay
Tình yêu nào cũng phôi phai
Tình yêu nào cũng có ngày ly tan
Giấc mơ nào cũng phải tàn
Đời là giấc mộng bẽ bàng đắng cay !
Tình yêu nào cũng đắm say
Rồi tình yêu cũng ngập đầy đau thương.....
AI MUA YÊU CHẲNG BÁN TÔI CHO
Ai mua yêu chẳng bán tôi cho
Chẳng bán làm chi để hẹn hò
Tôi đã yêu nhiều nên phải khổ
Càng yêu càng khổ mới hay ho !
Đời là như thế là như thế
Tình lắm khổ đau lệ ngấn trào
Thà khổ vì yêu hơn phải lỗ
Không yêu nằm mộng với chiêm bao !
Trời sanh ta đó để yêu ai
Để đắm và say để miệt mài
Để khổ cùng vui và để hận
Để buồn ai đó đã phôi phai !
Ta đã yêu trong cõi địa đàng
Biển tình lệ đổ ngập trần gian
Biệt ly ly biệt tình tan vở
Trong cõi ly tan lệ ngấn tràn..
Dù yêu có khổ cũng nên yêu
Để nhớ nhung nhau những buổi chiều
Cay đắng mặn nồng là chất liệu
Trở thành thi sĩ khát khao yêu...!
Ai đã yêu rồi cũng khổ đau
Từ xưa cho đến tận ngàn sau
Tình là thế đấy là đau khổ
Yêu nhau cho lắm cũng xa nhau ! (Tặng Lão Ham )
SANH RA ĐỜI ĐỂ YÊU NHAU
Sanh ra đời để để yêu nhau
Dù yêu có khổ có xanh xao
Ta cũng yêu nhau và để sống
Không có tình yêu cũng khát khao !(Phá luật )
Tình là định hệ của trần gian
Ai đã yêu rồi cũng khóc than
Hạnh phúc thời gian rồi đôi ngã
Nhớ ai ai nhớ lệ tuôn tràn !
Tình yêu có khổ mới nên thơ
Để nhớ để thương với đợi chờ
Thà khổ vì yêu ta cứ khổ
Để thành thi sĩ để làm thơ !
Ta khổ đau vì ta đã yêu
Nhớ thương ai đó lệ muôn chiều
Thà khổ mà yêu hơn phải khổ
Vì không ai đó để mình yêu
(Tặng anh Anton Phong Vân )
ĐỂ QUÊN ĐỂ NHỚ
Để quên để nhớ để quên quên
Đã nói rằng quên nhưng chẳng quên
Hình bóng ai kia trong trí nhớ
Ta mãi tôn thờ trong trái tim !
Trái tim ta đó trái tim yêu
Đã khắc tên em một bóng kiều
Đển nhớ ngàn năm và trọn kiếp
Để mình ôm ấp để mình yêu !
Ta đã yêu nàng ta đã yêu
Đã mơ và mộng biết bao chiều
Mà người trong mộng nào hay biết
Tim ta bốc lửa nói : Yêu...Yêu..!
Tim ta đã cháy tình yêu cháy
Lửa cháy rồi em cả trái tim
Ta đã yêu rồi và yêu mãi
Dù tình có chảy lệ qua tim !
Ta còn mê mẫn trái tim người
Trái tim tình ái quá tuyệt vời
Mà ta đã chết trên lồng ngực
Trên cả môi em suốt cả đời..!
Trời em đẹp quá để làm chi
Cho trái tim tình cứng tợ si
Tim của ai kia làm mê mẫn
Ta quá yêu rồi biết nói chi !
Tình yêu là thế đẹp làm sao
Yêu để mình quên hết khổ đau
Quên hết ai ơi quên tất cả
Những gì quý nhất lúc trao nhau...!
TÔI CHỈ CÒN ĐÂY MỘT TRÁI TIM
Ta vẫn còn đây những buổi chiều
Như cơn gió thoảng lạnh đìu hiu
Như mùa thu giá cùng sương khói
Trong trái tim ta lạnh rất nhiều...!
Ta chỉ còn đây một trái tim
Cô đơn lặng lẽ sống im lìm
Hồn ta là cõi trời vô tận
Gom gió mây về trong trái tim !
Ta chỉ còn đây nổi đớn đau
Một khối băng tan một khối sầu
Một trái tim tình nhiều lổ thủng
Cho ta đau đớn tận ngàn sau..!
Ta chỉ còn đây có một mình
Trái tim tình ái cháy lung linh
Cháy thành thơ đó tuôn như suối
Trong cả hồn ta trong trái tim...
Ta còn đây mãi trái tim sâu
Một trái tim đau một trái sầu
Một trái tim buồn muôn vạn thuở
Như mùa thu úa lá xanh xao !
Ta đã yêu và ta đã đau
Trời ơi đau khổ biết là bao
Ta ôm thế giới thành căm lặng
Trong cả hồn thơ vạn khối sầu !
Ta đã đau vì ta đã yêu
Đã mơ và mộng biết bao chiều
Mà tình nay đã tan thành khói
Đau thương nhiều quá bởi vì yêu !
TRĂNG MƯỜI SÁU
Trăng rằm,mười sáu ai ơi
Còn trăng mười tám TRĂNG CƯỜI như hoa
Trăng yêu ơi đẹp nõn nà
Cho ai đứng ngắm cho ta si tình
Trăng vàng một đóa hoa xinh
Đời vui như pháo cho mình đắm say
Gió mùa xuân ấy bay bay
Tóc mây gió thổi cho ai đắm lòng
Cho ta mơ nụ hôn nồng
Cho em triệu đóa hoa hồng tình yêu
Chim sa cá lặn dáng kiều
Tóc tiên lỏa xỏa chín chiều mưa bay
Trăng ơi trăng hởi tình say
Trăng ngồi trăng đợi tình ngây ngất tình
Gió xuân về bến mông mênh
Hai gò bồng đảo bồng bềnh trong trăng
Trăng ơi ta đã yêu nàng
Trăng ơi trăng hởi trăng vàng của ta
Trăng tình ân ái kiêu xa
Như cơn gió thoảng ngàn xa dặm ngàn
Vườn xuân bát ngát thênh thang
Ta đi trong cõi địa đàng ta mơ
Trời ơi lòng mãi thẫn thờ
Bay theo với gió hồn thơ ngập trời
Người yêu ơi ! Người yêu ơi !
Yêu em ta muốn bên đời cùng ai
Ta yêu vì ánh trăng say
Là trăng mưới tám tròn đầy vườn yêu
Hởi ơi người ngọc diễm kiều
Ai kia có biết ta người tương tư..! (lúc 24 tuổi mình viết cho nàng tiên Huỳnh huệ Vinh sắc đẹp rực rỡ làm đắm say lòng người,là học trò học môn Pháp văn của mình)
LÒNG TA MANG MỘT KHỐI TÌNH
Lòng ta mang một khối tình
Tình trong câm nín xây thành tương tư
Ngày ta mộng tưởng đêm mơ
Mà ai ai đó hững hờ với ta !
Trời sanh ai đẹp mặn mà
Cho ta đau đớn tình xa dặm ngàn
Đêm đêm ta nhớ đến nàng
Nhớ ai ta nhớ trăng tàn lá bay
Tình ta câm nín ai hay
Đau thương giờ đã tràn đầy trong tim
Tương tư lặng lẽ im lìm
Nhớ ai ta nhớ đêm đêm lại buồn
Tình là lệ thảm mưa tuôn
Nào ai có biết ta buồn vì ai !
Tình ta trong nỗi đắng cay
Mà ai có biết ta này nhớ nhung
Đêm đêm trong cõi lạnh lùng
Cõi thương cõi nhớ bềnh bồng trong mơ
Tình nay giờ đã thành thơ
Mà ai có biết bây giờ ta yêu
Trời sanh ai đó mỹ miều
Để cho ta đó mỗi chiều nhớ ai..!
Tình còn mộng đắm hương say
Tim ta lửa cháy đêm ngày vì yêu !
Thương nàng thương biết bao nhiêu
Mà ai có biết ta nhiều đau thương..!
Tình yêu là khúc đoạn trường
Khúc lâm ly ấy tang thương đó mà !
Trăm năm trong cõi người ta
Yêu là đau khổ tình là dây oan..!
Ngày ta mơ tưởng đến nàng
Đêm ta mộng mỵ mơ màng trong mơ...
Bài ĐỂ QUÊN ĐỂ NHỚ rất hay đó anh !
Ta mãi còn đây với sắc son
Còn trời còn nước với còn non
Còn mùa thu chết trên tàng lá
Rồi đến đông về lạnh héo hon...!
Ta vẫn còn đây với lạnh lùng
Của hoàng hôn xuống gió mênh mông
Rồi mùa đông chết theo màu nắng
Trên khói sương bay thấy chạnh lòng !
Ta vẫn còn đây ngọn gió chiều
Bên hàng tơ liễu lạnh đìu hiu
Với từng chiếc lá tung bay ấy
Trong cõi hoang vu lạnh rất nhiều !
Ta vẫn còn đây trong nắng mai
Mây buồn liểu rủ tợ sương phai
Và trong màu nắng lung linh ấy
Ôi gót phong trần ta nhớ ai...
Ta vẫn còn đây ngọn gió đông
Mưa thu buốt giá lạnh vô cùng
Rồi mai hết nắng là mưa tới
Mưa của bao đời thương nhớ mong !
Rồi mùa xuân đến ngập trần gian
Mưa đã ra đi biệt ngút ngàn
Chợt thấy nắng hồng đang chiếu rọi
Trong trái tim yêu quá muộn màng..!
Em cũng xuân và tôi cũng xuân
Trong vườn hoa nở ngập đầy sân
Mai vàng rực ánh ban mai đó
Khoe sắc hương thơm cõi địa đàng !
Ta mãi còn đây với bạn lòng
Bốn mùa thay đổi lúc qua đông
Rồi xuân mặc áo muôn màu sắc`
Ta uống cùng ai chén rượu nồng !
MÙA XUÂN TRÊN MÔI EM
Mùa xuân ơi!
Như cánh hoa hồng
Còn mãi trên làn môi
Cho ta xuyến xao bồi hồi
Ta muốn hôn em người yêu dấu ơi !
Mùa xuân ơi !
Những vết son trên làn môi
Làm đắm say lòng người
Những khi em cười
Nghiêng thành đổ nước
Trên làn da trắng nuốt
Nàng là ai ?
Có phải chăng
Nàng là tiên nữ giáng trần
Cho mình mong nhớ mênh mang
Nàng tiên nữ ơi !
Ta muốn hôn em ngàn nụ hôn nồng
Để xoa dịu trái tim của ta
Trái tim giá băng mùa đông
Ôi hởi người yêu dấu ơi
Ta đã mơ em nằm ngũ bên đời
Ta muốn yêu em
Và nhìn thấy em cười
Trong vườn xuân thắm tươi
Ôi đôi môi em màu đỏ thắm
Ta muốn hôn em
Trên làn môi rất đậm
Để nghe trái tim
Đang nằm ngũ êm đềm
Bổng nhiên thức giấc
Ôi tình yêu là hương thơm bánh mật
Mà em và chính trái tim em
Làm cho ta ngây ngất bởi vì yêu
Ta muốn bên em
Trong những buổi chiều
Hoàng hôn nắng tắt
Để mơ màng bên tiên nữ ta yêu...
Tình của ta
Như thể gió mây chiều
Ta yêu em
Vì em quá mỹ miều
Nên ta đó tôn em
Là Nữ thần Tình Ái
Để muôn đời ta mãi mãi còn yêu....
Vết son kia tô điểm một bờ môi
Ta chợt đến ôm người hôn mãi mãi....
Rồi ta để hồn bay trời vạn đại
Ta yêu em cuộc tình ái lâm ly
Còn tiếc gì em hởi cõi lòng si
Cho tất cả không có gì hối tiếc
Cõi trần gian cõi tình yêu quyết liệt
Ai dại gì từ chối chẳng yêu ai
Bởi thế gian là cõi đắm tình say
Nên muôn kiếp loài người yêu mãi mãi !
Ngày 9/3/2014
Những bài thơ của anh đọc rất hay
Đọc thơ anh em rối tung cả tâm hồn !
Chúc anh luôn là ĐTH của lòng em nhé !
và cảm thấy trẻ lại như 17 phải ko ?
Hi..anh nhớ đăng cho em nhiều thơ trên trang fb của em nhé !
Đó là niềm hạnh phúc của em !
Trẻ lại ít tuổi thôi chứ đâu trẻ lại nhiều vậy anh !
Em Thanh Mai ở Cần thơ tuyệt vọng trong cuộc sống tính uông thuốc kết thúc đời mình , tuy nhiên như một phep mầu sau khi đọc thơ anh cảm thấy thiết tha vơi cuộc dởi trở lại vùng lên đứng dây và bỏ ý định tự vẫn rối viết thơ cám ơn anh rối rít (năm 2010)
Chúc anh chiều chr nhật thật vui thật hạnh phúc bên gia đình và người thân anh nhé !
Nhiều cặp tính hôi nhau rồi nghe lới anh đoạn tụ HP trở lai cám ơn anh vô cùng ! Em biết ko anh tu hạnh ban vui cứu khổ của Phật Bà Quán Thế Âm đó)
Đúng Thơ anh là sức mạnh vô biên !
Anh ko có ai cô độc và ko bao giờ có HP bên ai cả ! Vì nhờ đau khổ anh mới thành ĐTH em hiểu ko !
Em như vớt được chiếc phao của anh mà sống dậy ?
Tiền kiếp anh từ trên cõi tiên xuống trần nên anh muốn viết bao nhiêu bài cũng được và bât cứ TG nào ,Không gian nào ! Anh còn 20 ngàn bài trong tập nháp chưa lên mạng !
Em cảm ơn anh !
Em cảm ơn anh rất nhiều ! có lẽ thơ anh là linh hồn là sức mạnh !
còn 15 ngàn bài trên mạng là viết trực tiếp trên máy VT ko có bản thảo và xuất khầu thành thơ !
Trời ..anh đúng là ĐTH thật sự !
Anh gốc tiên nên làm thơ tien dử lắm trên thế giới này đâu có ai đau khổ bằng anh và có thể viết được như anh ! Và nếu ai đó HP thì k bao giờ viết được dù một câu nào !
Em hiểu anh nó ko và co ok ko ?
Nghe anh nói em ái mộ anh vô cùng !
Chúc anh luôn luôn là ĐTH vĩ đại của mọi người !
Anh viết thơ như vậy ai mà ko thích rất hay rất tuyệt
MÙA XUÂN NÀO LÊN NGÔI
Mùa xuân nào lên ngôi
Bên cánh hoa tươi cười
Mùa xuân nào ấm áp
Cho ta môi tìm môi...!
Mùa xuân nào ấm êm
Anh nằm trên trái tim
Tim tình yêu quyến rủ
Ôi đóa hoa dịu mềm...
Mùa xuân nào nên thơ
Để cho ta ngồi mơ
Trong bóng chiều lạnh giá
Hoa bướm tình giăng tơ..!
Mùa xuân nào ngây ngô
Trong nắng vàng ru mơ
Bên thềm tơ liểu rũ
Yêu em ta làm thơ...
Mùa xuân nào xinh tươi
Bao đóa hoa tươi cười
Em loài hoa biết nói
Say đắm trong hồn tôi...
Mùa xuân nào đã qua
Ta tiếc thương thời xa
Tuổi thiên thần lãng mạn
Hôn má ai đậm đà !
Xuân này ta lẻ loi
Nhớ em một phương trời
Xa rồi bao kỹ niệm
Thương nhớ nào cho nguôi..!
Mùa xuân còn trong mơ
Để ta ngồi viết thơ
Thơ tình yêu gởi đến
Theo gió mây xa mờ...
MÙA XUÂN NÀO TA YÊU
Mùa xuân nào ta yêu
Bên hồ gió hiu hiu
Trăng tình yêu bóng nước
Hôn em mỗi buổi chiều...!
Mùa xuân nào lâm ly
Bên em cõi hồn si
Ta say nàng chết cứng
Tình chìm trong cơn mê..!
Mùa xuân nào bên ai
Ta đắm trong hồn say
Môi tình em mở ngõ
Đưa ta vào thiên thai...
Mùa xuân nào lâng lâng
Hôn em biết bao lần
Nghe hồn say đắm đuối
Trong gió chiều bâng khuâng...
Mùa xuân nào êm êm
Ta nằm ngủ trên tim
Trong cõi tình ân ái
Theo gió mây êm đềm...
Mùa xuân nào bên em
Trong nắng xuân im lìm
Vườn hoa xuân rực rỡ
Môi tình yêu trái tim..!
Mùa xuân nào xinh tươi
Hoa xuân rộn tiếng cười
Trong vườn hoa sắc thắm
Hởi người tình tôi ơi !
Mùa xuân nào khói sương
Ta mơ cõi thiên đường
Bao chim trời vổ cánh
Tung gió bay ngàn phương...
Mùa xuân còn nơi đây
Trong trái tim tình say
Lửa tình yêu cháy mãi
Bên nhau trong vòng tay..!
Mùa xuân này ta mơ...
Nhớ em ta làm thơ
Thơ tình như suối đổ
Trong bóng đêm xa mờ.....
XUÂN NÀO TA CÓ EM
Mùa xuân nào có em
Cho hồn thơ lên men
Tình yêu nào viễn xứ
Xa rồi như cánh chim...
Tình xưa như cánh hoa
Ta xót thương tình xa
Nhớ ai hình bóng cũ
Như gió chiều bay qua...
Rồi mùa xuân bay bay
Xa em trong vòng tay
Cho đời ta khốn khổ
Khóc thương trọn kiếp này..!
Tình xưa đã bay đi
Tình không còn mê ly
Ta nếm mùi cay đắng
Đau lòng buổi chia ly...!
Hởi người tình tôi ơi !
Xa em trọn cuộc đời
Cho hồn ta than thở
Theo gió chiều chơi vơi...
Hởi người yêu bé con(khi nàng mới 16)
Tình xưa đã không còn
Tìm đâu là tổ ấm
Của một thời sắc son..!
Tình nay như nước trôi
Em đi một góc trời
Mưa tình yêu lạnh buốt
Băng giá trong hồn tôi..!
Tình yêu như gió mây
Như khói sương chiều bay
Cho hoa tàn lá rủ
Trong bóng đêm dần phai...(lúc 20 tuổi)
TÌNH PHA PHÔI
Tình yêu như cánh hoa
Hoa yêu đẹp nõn nà
Hoa tình yêu biết nói
Say đắm trong hồn ta...
Rồi tình yêu bay xa
Như lá vàng phôi pha
Như mùa thu héo úa
Cho sắt se lòng ta..!
Mùa xuân còn trong tim
Trong trái tim lặng im
Tình yêu giờ căm nín
Trong bóng đêm im lìm...!
Hởi người tình năm xưa
Nhớ em một chiều mưa
Lá tình yêu rơi rớt
Trong bóng đêm mơ hồ...
Tình xưa không còn đây
Ta xa rồi cơn say
Nhưng lòng ta vẫn mãi
Nồng nàn và đắm say...
Hởi người tôi yêu ơi !
Ngàn năm cách xa rồi
Trái tim ta đã cháy
Thành tro tàn em ơi !
Mùa xuân nào ly bôi
Nghe nhói đau lòng tôi
Trái tim nay đã chết
Thành tượng đá hay vôi !
Thơ tình còn mở ngõ
Thương nàng biết bao nhiêu !
Tuổi thiên thần một thuở
Xót xa ôi tình yêu...
Hai đứa giờ hai nơi
Cách xa một góc trời
Ta buồn đau suốt kiếp
Khóc thương tình pha phôi...!
Sài Gòn 6/3/2014
THƠ GỞI CHỊ TRẦN SƯƠNG MAI VỀ CHUYỆN CUNG TRẦM VŨ LANG DÁM NÓI CHUYỆN PHÒNG THE TRONG THI CA .
Trăng khuyết nhưng các thiếu nữ 18 thì vườn hoa tình yêu của các người đẹp rất là đầy đặng làm đắm say các dấng mày râu dấy chị ạ ! Chị lúc 18 tuổi có bị đắm say chưa ? Chị dám kể những cảm xúc chân thật của tình yêu với những nụ hôn đầu đời mà chị đã từng nếm qua chưa ? Nếu chị dám kể lại cảm giác khi yêu lúc ấy thì tôi sẽ tôn chị là " NỮ ANH HÙNG THỜI ĐƯƠNG ĐẠI ĐẤY " CÓ THI SĨ NÀO TRÊN THẾ GIỚI NÀY GAN NHƯ bAOLOCMAURICE CUNG TRẦM VŨ LANG NÀY CHƯA ? lÀ VÌ TÔI DÁM NÓI CHUYÊN CHĂN GỐI CỦA LOÀI NGƯỜI CỦA TÔI CHO MỌI NGƯỜI NGHE không như các nhà thơ cổ đại mắc cở rụt rè e ngại Nhưng tôi đã vô cùng gan dạ là bởi vì tôi dám làm chuyện này và đã làm một cuộc cách mạng thi ca vô cùng lãng mạn vì dám đưa chuyên chăn gối vào thơ ca dấy chị Trần Sương Mai yêu dấu a ! Có ai gan như tôi không ? Chị dám hong ?
TÌNH LÀ SỨC HÚT CỦA TRẦN GIAN
Tình là sức hút của trần gian
Trong cõi mê ly chốn địa đàng
Mê của trời cho ôi đẹp quá
Nõn nà nhan sắc quá cao sang !
Điên gì ai đó chẳng yêu ta
Dù chết vì yêu vẫn thiết tha
Chết cả đời ta luôn mãi chết
Trên ngôi thần tượng quá kiêu xa !
Trời sanh ai đó đẹp làm chi
Cho trái tim ta nói thẩm thì
Ta đã say rồi vườn hoa nở
Để hồn ta mãi viết thơ si..!
Thơ cũng yêu mà ta cũng yêu
Tình còn say đắm biêt bao nhiêu
Trời ơi đẹp quá ngôi thần tượng
Ta mãi hôn ai cái mỹ miều..!
Trời sanh người đẹp để cho ta
Ai cũng mê si cái mặn mà
Quà của Trời cho và ban tặng
Đã làm ngây ngất mảnh hồn ta...!
Tình yêu là đấy ở trên môi
Say đắm người ơi vạn tiếng cười
Thà chết vì yêu hơn phải sống
Một mình lạnh lẽo lắm ai ơi..!
Hồn thơ lãng mạn đắm đuối vô cùng !
Dán quá nhiều giờ thì nó ko ch dán bài vào tường em nữa
Chúc những gì tốt đẹp luôn đến với anh trong buổi chiều chủ nhật này nhé !
MÙA XUÂN NÀO TA YÊU
Mùa xuân nào ta yêu
Bên hồ gió hiu hiu
Trăng tình yêu bóng nước
Hôn em mỗi buổi chiều...!
Mùa xuân nào lâm ly
Bên em cõi hồn si
Ta say nàng chết cứng
Tình chìm trong cơn mê..!
Mùa xuân nào bên ai
Ta đắm trong hồn say
Môi tình em mở ngõ
Đưa ta vào thiên thai...
Mùa xuân nào lâng lâng
Hôn em biết bao lần
Nghe hồn say đắm đuối
Trong gió chiều bâng khuâng...
Mùa xuân nào êm êm
Ta nằm ngủ trên tim
Trong cõi tình ân ái
Theo gió mây êm đềm...
Mùa xuân nào bên em
Trong nắng xuân im lìm
Vườn hoa xuân rực rỡ
Môi tình yêu trái tim..!
Mùa xuân nào xinh tươi
Hoa xuân rộn tiếng cười
Trong vườn hoa sắc thắm
Hởi người tình tôi ơi !
Mùa xuân nào khói sương
Ta mơ cõi thiên đường
Bao chim trời vổ cánh
Tung gió bay ngàn phương...
Mùa xuân còn nơi đây
Trong trái tim tình say
Lửa tình yêu cháy mãi
Bên nhau trong vòng tay..!
Mùa xuân này ta mơ...
Nhớ em ta làm thơ
Thơ tình như suối đổ
Trong bóng đêm xa mờ.....
XUÂN NÀO TA CÓ EM
Mùa xuân nào có em
Cho hồn thơ lên men
Tình yêu nào viễn xứ
Xa rồi như cánh chim...
Tình xưa như cánh hoa
Ta xót thương tình xa
Nhớ ai hình bóng cũ
Như gió chiều bay qua...
Rồi mùa xuân bay bay
Xa em trong vòng tay
Cho đời ta khốn khổ
Khóc thương trọn kiếp này..!
Tình xưa đã bay đi
Tình không còn mê ly
Ta nếm mùi cay đắng
Đau lòng buổi chia ly...!
Hởi người tình tôi ơi !
Xa em trọn cuộc đời
Cho hồn ta than thở
Theo gió chiều chơi vơi...
Hởi người yêu bé con(khi nàng mới 16)
Tình xưa đã không còn
Tìm đâu là tổ ấm
Của một thời sắc son..!
Tình nay như nước trôi
Em đi một góc trời
Mưa tình yêu lạnh buốt
Băng giá trong hồn tôi..!
Tình yêu như gió mây
Như khói sương chiều bay
Cho hoa tàn lá rủ
Trong bóng đêm dần phai...(lúc 20 tuổi)
TÌNH PHA PHÔI
Tình yêu như cánh hoa
Hoa yêu đẹp nõn nà
Hoa tình yêu biết nói
Say đắm trong hồn ta...
Rồi tình yêu bay xa
Như lá vàng phôi pha
Như mùa thu héo úa
Cho sắt se lòng ta..!
Mùa xuân còn trong tim
Trong trái tim lặng im
Tình yêu giờ căm nín
Trong bóng đêm im lìm...!
Hởi người tình năm xưa
Nhớ em một chiều mưa
Lá tình yêu rơi rớt
Trong bóng đêm mơ hồ...
Tình xưa không còn đây
Ta xa rồi cơn say
Nhưng lòng ta vẫn mãi
Nồng nàn và đắm say...
Hởi người tôi yêu ơi !
Ngàn năm cách xa rồi
Trái tim ta đã cháy
Thành tro tàn em ơi !
Mùa xuân nào ly bôi
Nghe nhói đau lòng tôi
Trái tim nay đã chết
Thành tượng đá hay vôi !
Thơ tình còn mở ngõ
Thương nàng biết bao nhiêu !
Tuổi thiên thần một thuở
Xót xa ôi tình yêu...
Hai đứa giờ hai nơi
Cách xa một góc trời
Ta buồn đau suốt kiếp
Khóc thương tình pha phôi...!
Sài Gòn 6/3/2014
THƠ GỞI CHỊ TRẦN SƯƠNG MAI VỀ CHUYỆN CUNG TRẦM VŨ LANG DÁM NÓI CHUYỆN PHÒNG THE TRONG THI CA .
Trăng khuyết nhưng các thiếu nữ 18 thì vườn hoa tình yêu của các người đẹp rất là đầy đặng làm đắm say các dấng mày râu dấy chị ạ ! Chị lúc 18 tuổi có bị đắm say chưa ? Chị dám kể những cảm xúc chân thật của tình yêu với những nụ hôn đầu đời mà chị đã từng nếm qua chưa ? Nếu chị dám kể lại cảm giác khi yêu lúc ấy thì tôi sẽ tôn chị là " NỮ ANH HÙNG THỜI ĐƯƠNG ĐẠI ĐẤY " CÓ THI SĨ NÀO TRÊN THẾ GIỚI NÀY GAN NHƯ bAOLOCMAURICE CUNG TRẦM VŨ LANG NÀY CHƯA ? lÀ VÌ TÔI DÁM NÓI CHUYÊN CHĂN GỐI CỦA LOÀI NGƯỜI CỦA TÔI CHO MỌI NGƯỜI NGHE không như các nhà thơ cổ đại mắc cở rụt rè e ngại Nhưng tôi đã vô cùng gan dạ là bởi vì tôi dám làm chuyện này và đã làm một cuộc cách mạng thi ca vô cùng lãng mạn vì dám đưa chuyên chăn gối vào thơ ca dấy chị Trần Sương Mai yêu dấu a ! Có ai gan như tôi không ? Chị dám hong ?
TÌNH LÀ SỨC HÚT CỦA TRẦN GIAN
Tình là sức hút của trần gian
Trong cõi mê ly chốn địa đàng
Mê của trời cho ôi đẹp quá
Nõn nà nhan sắc quá cao sang !
Điên gì ai đó chẳng yêu ta
Dù chết vì yêu vẫn thiết tha
Chết cả đời ta luôn mãi chết
Trên ngôi thần tượng quá kiêu xa !
Trời sanh ai đó đẹp làm chi
Cho trái tim ta nói thẩm thì
Ta đã say rồi vườn hoa nở
Để hồn ta mãi viết thơ si..!
Thơ cũng yêu mà ta cũng yêu
Tình còn say đắm biêt bao nhiêu
Trời ơi đẹp quá ngôi thần tượng
Ta mãi hôn ai cái mỹ miều..!
Trời sanh người đẹp để cho ta
Ai cũng mê si cái mặn mà
Quà của Trời cho và ban tặng
Đã làm ngây ngất mảnh hồn ta...!
Tình yêu là đấy ở trên môi
Say đắm người ơi vạn tiếng cười
Thà chết vì yêu hơn phải sống
Một mình lạnh lẽo lắm ai ơi..!
Chúc anh buổi tối vui vẻ !
Chào anh ĐTH Bao Loc Maurice !
Chúc anh buổi chiều thật vui nhé !
Cảm ơn anh đã đăng tặng em những bài thơ rất hay rất tuyệt vời !
em đừng giận anh, anh chỉ đùa thôi mà đâu nói thật đâu mà giận vì em cũng nói hôn anh để cám ơn anh gơi thơ tặng em ! Sorry ! Huề nha !
Anh nói vậy người ta tưởng em đã yêu anh rồi đó ! nếu được yêu ĐTH BaoLoc Maurice thì hạnh phúc biết bao !
Em nói vậy anh đừng cười em nhé !
Chat Conversation End
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét