http://files.myopera.com/mrcosvnblog/albums/3174141/welcome-b%20%2836%29.gif

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

MỘT QUẢNG ĐỜI MƠ

ĐỜI AI AI CŨNG KHỔ ĐAU

Đời ai ai cũng khổ đau
Có ai không khổ không sầu đâu ai
Tình là ngàn nỗi đắng cay
Đời ôi lắm việc tràn đầy đau thương
Mấy ai hạnh phúc tình thương đủ đầy 
Khắp trong bốn biển trần ai
Đời là nước mắt ngập đầy trần gian
Chỉ là một giấc mơ hoang
Ngàn năm trong cõi địa đàng tang thương

Cõi đau thương, cõi đoạn trường
Hận thù chinh chiến tai ương khắp trời
Người sao không biết thương người
Đời sao không biết thương đời đau thương

Sau ta về cõi Tây Phương
A Di Đà Phật ta niệm thường trong tâm
Sống trong cõi khổ âm thầm
Cầu cho Phật độ Tây Phang trở về
Cõi trần con dứt cơn mê
Phật ơi nhớ dắt con về cùng Cha
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca
Mai sau về cõi Di Đà Phật ơi
Cõi trần con chán lắm rồi
Sau về Cõi Phật sống đời Thần Tiên
Trần gian đau khổ triền miên
Chí con đã quyết về miền Bồng Lai...
Nam Mô Quan Âm Như Lai
A Di Đà Phật xin Ngài chứng minh !

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Như Lai
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô quán Thế Âm Bồ Tát

Sài Gòn 30/9/2014

MỘT QUẢNG ĐỜI MƠ

Đêm qua nằm ngủ mơ màng
Nhớ trăng nhớ nước đêm tàn lá bay
Chút tình ta gửi gió mây
Để ta nhìn ánh trăng đầy làm thơ
Ngàn năm trong cõi tình mơ
Chỉ là mộng mỵ cho ngơ ngẩn lòng
Nắng chiều đã tắt trên sông
Tình xưa giờ đã theo dòng nước trôi
Một thời rồi cũng pha phôi
Để ta hai đứa đôi đời cách xa
Đau thương một khoảng đời qua
Rồi hoa cũng héo tình ta cũng tàn
Đêm nay ta ngắm trăng vàng
Để ta ngồi đó mơ màng với thơ
Chỉ là một quảng đời mơ
Tan theo với gió bây giờ thành mây
Tình xưa mọc cánh chim bay
Thế thôi là hết tình say cũng tàn
Tình một thuở,tình ly tan
Trách ai múc ánh trăng vàng đổ đi..!

Thứ Hai, ngày 29 tháng 9 năm 2014

NHỚ VỀ QUÊ MẸ

Mẹ ơi con nhớ mẹ hiền
Nhớ trăng nhớ nước muốn điên trong lòng
Nhớ về quê mẹ mênh mông
Mẹ đi đâu mất con mong mẹ về
Tình thương của mẹ lê thê
Con ngồi con nhớ tình quê ấm nồng 
Gió chiều man mác bên sông
Nhớ về quê cũ nghe lòng con đau
Công cha nghĩa mẹ cao sâu
Chưa đền đáp được con sầu khóc thương
Cha ơi Mẹ hởi ngàn phương
Nhớ cha với mẹ đoạn trường xót xa
Ngồi mơ con nhớ quê cha
Nhớ cha nhớ mẹ con mà đớn đau
Thế gian một cõi ưu sầu
Biệt ly cha mẹ thâm sâu nghĩa tình
Đêm con nằm ngủ một mình
Khóc cha khóc mẹ bồng bềnh trong mơ
Nhớ thời thơ ấu tuổi thơ
Một thời hạnh phúc bây giờ còn đâu
Con buồn con nhớ xanh xao
Bên cha với mẹ ngày nào ấm êm
Mẹ ơi tình Mẹ êm đềm
Mất Cha mất Mẹ đêm đêm lạnh lùng
Trăm năm một kiếp đau buồn
Mẹ ơi con khóc tình tuôn lệ nhòa....!

TRĂNG TUỔI TÌNH YÊU TRĂNG LÁ XANH

Trăng tuổi tình yêu trăng lá xanh
Lá mơ còn đó ở trên cành
Tình còn say đắm hương màu lá
Lá ở trên cành sương mỏng manh !

Lá của tình tôi lá của tôi
Để tôi ấp ủ mộng bên người
Tình là say đắm ôi màu mắt
Mắt để tình say môi với môi !

Hồn tôi thơ thẩn cõi trần gian
Trong trái tim tôi giấc mộng vàng
Để đến bên người tôi đắm đuối
Hôn người say đắm để hồn tan...

Lòng tôi say đắm lúc tôi yêu
Trong bóng chiều hôm buổi xế chiều
Tôi đã ôm người say nửa tỉnh
Hồn tôi ngây ngất lúc tôi yêu !

Tôi để hồn tôi tan với em
Để tôi nằm ngủ ở trên tim
Tình tôi giờ đã thành mây khói
Lên chín tầng mây trôi rất êm !

Tôi đã yêu ai cả cuộc đời
Cũng vì yêu quá khổ mà thôi
Tình giờ đi mất hồn tôi mất
Như gió mây bay ở cuối trời !

Thôi thế thì thôi thế thế thôi
Như bóng chim bay tận cuối trời
Sa mạc hoang tàn như đổ vở
Chỉ là mộng mỵ đó mà thôi !

Trăng của tình yêu tuổi mộng mơ
Hết rồi em hởi mộng thành thơ
Đã tan như khói chiều sương nhạt
Người đã ra đi quá hững hờ.........!

Sài Gòn 29/9/2014 (xktt 15 phút)

BÓNG THỜI GIAN

BÓNG THỜI GIAN

Ôi lá xa cành lá tuổi xanh
lá còn đâu nữa của thời xanh
Là thời con gái người say đắm
Ôm ấp yêu thương giấc mộng lành

Lá của tình yêu lá để yêu
Để tình mộng mỵ với đăm chiêu
Để thương để nhớ chiều xa vắng
Trong cõi hồn ai mộng rất nhiều !

Mộng của tình ai mộng ái ân
Tuổi xuân ơi hởi có bao lần
Vì mùa xuân đến rồi đi mất
Tình đẹp một thời cũng phải tan !

Tan như sương khói của trần gian
Tuổi đẹp vàng son cũng phải tàn
Như thể trăng khuya trăng rất sáng
Tình nào cũng tắt mộng đời tan !

Hương trời sắc nước cũng phôi pha
Như bóng chiều hôm ánh xế tà
Tuổi ngọc đâu còn xuân trẻ mãi
Trăm năm là hết tuổi xuân qua !

Hoa ơi hoa nở để hoa tàn
Ta khóc tình ta lệ chứa chan
Lệ của ngàn năm muôn kiếp trước
Tình yêu...tất cả ...cũng ly tan....!

Ai ai cũng thế một thời thôi
Sao ở trên trời cũng đổi ngôi
Huống chi trần thế bao người đẹp
Đau thương còn mãi ngập trong đời ...!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét