Ôi tình yêu là cung đàn muôn điệu
Để hồn ta ngơ ngẩn trước muôn hoa
Tình là say là đắm vẻ mặn mà
Tình là chết từ muôn trăng thế kỷ
Ai cũng có thời vàng son ủy mị
Là thả hồn trong cõi mộng tình mơ
Có những chiều ngồi đợi gió làm thơ
Ôi đẹp lắm thời xa xưa tuổi dại
Ta mãi nhớ tuổi vàng son mãi mãi
Như nhớ trăng và nước với cùng mây
Thả hồn về trên vạn cõi Bồng Lai
Khi chợt đến bên ai người yêu dấu
Em là đấy một loài sao Bắc Đẩu
Để hồn ta lơ lững tợ muôn trăng
Ta muốn bay lên tận chốn Cung Hằng
Để quên hết cõi trần gian đau khổ
Yêu là thế tình chỉ là một thuở
Người nhớ cho xin người hãy nhớ cho
Cõi trần gian cõi tình ái mộng mơ
Chỉ một thuở trần gian rồi biến mất
Tình là thế tình yêu là bánh mật
Mật trần gian là mật của đau thương
Bởi chữ tình sau hết cũng đoạn trường
Vì tất cả ai ơi là cát bui........................!
Sài Gòn 2/10/2014
Để hồn ta ngơ ngẩn trước muôn hoa
Tình là say là đắm vẻ mặn mà
Tình là chết từ muôn trăng thế kỷ
Ai cũng có thời vàng son ủy mị
Là thả hồn trong cõi mộng tình mơ
Có những chiều ngồi đợi gió làm thơ
Ôi đẹp lắm thời xa xưa tuổi dại
Ta mãi nhớ tuổi vàng son mãi mãi
Như nhớ trăng và nước với cùng mây
Thả hồn về trên vạn cõi Bồng Lai
Khi chợt đến bên ai người yêu dấu
Em là đấy một loài sao Bắc Đẩu
Để hồn ta lơ lững tợ muôn trăng
Ta muốn bay lên tận chốn Cung Hằng
Để quên hết cõi trần gian đau khổ
Yêu là thế tình chỉ là một thuở
Người nhớ cho xin người hãy nhớ cho
Cõi trần gian cõi tình ái mộng mơ
Chỉ một thuở trần gian rồi biến mất
Tình là thế tình yêu là bánh mật
Mật trần gian là mật của đau thương
Bởi chữ tình sau hết cũng đoạn trường
Vì tất cả ai ơi là cát bui........................!
Sài Gòn 2/10/2014
TÌNH XA
MỘT CHIỀU LANG THANG Một chiều lang thang Thiên đàng gẫy cánh Thôi nhớ nhung chi Lời yêu thần thánh ! Một chiều lang thang Thiên đàng đã lở Tình yêu dang dở Bao giấc mơ xưa ! Một chiều mưa rơi Mộng đời đã vỡ Tình yêu một thuở Như ánh trăng tan... Một chiều lang thang Trăng tàn gối chiếc Một thời xanh biếc Thôi hết còn đâu ! Một thời lang thang Cung đàn đã lở Tình yêu loan lỡ Trong kiếp đời đau Giờ có còn đâu Đêm tàn lá rụng Tan rồi giấc mộng Trong kiếp thương đau ! .... TA ĐI TRONG CÕI ĐỊA ĐÀNG Phố tình yêu ngát hương hoa Phố xa xa phố tình xa lệ tràn Ta đi trong cõi địa đàng Mà ta cứ ngỡ thiên đàng muôn hoa Nhớ ai ta nhớ tình xa Tình như sương khói phai nhòa từ đây Xương mai một mai hao gầy Chỉ là một kiếp trần ai phũ phàng Tình yêu trong cõi trần gian Tình nào thì cũng lệ tràn như mưa Tình như lá úa xác xơ Chỉ là cái bóng bụi mờ thời gian Hoa nào đẹp cũng phai tàn Hoa nào hương sắc cũng tan cuối đời Gió giông đởi lắm tơi bời Cây rung lá đổ một trời đau thương...! TRĂNG LÀ TRĂNG CỦA HỒN THƠ Trăng là trăng của hồn thơ Trăng là trăng của bến mơ ái tình Của vườn hoa thắm xinh xinh Của mây của nước lung linh biển trời Của sao khuya ánh rạng ngời Của trăng rực rỡ trên trời ngàn năm Trăng còn xuống nước trăng tan Cho ta múc ánh trăng vàng đêm nao |
Tình yêu nay đã bay cao mất rồi
Như chim vế cõi xa vời
Nhớ trăng nhớ nước nhớ trời bao la
Tình xưa giờ đã bay xa
Hoa xưa giờ đã phôi pha úa tàn
Đau thương trong cõi trần gian
Chỉ là một giấc mơ màng mà thôi !
Thứ Tư, ngày 01 tháng 10 năm 2014
THỜI GIAN ƠI HỞI THỜI GIAN
Thời gian ơi ! Thời gian ơi !
Sao mi tàn sát loài người gớm ghê
Thế nhân đau khổ tràn trề
Trăm năm là mấy thảm thê kiếp người
Mi gieo máu lệ trong đời
Giết người như rạ không thôi mỗi ngày
Là mi tàn sát ai ai
Trăm năm lệ đổ tràn đầy như mưa
Một thời thơ ấu tuổi thơ
Tuổi xinh tuổi mộng tuổi mơ tuổi hồng
Đời ta đẹp quá biết không
Bây giờ tàn cỗi nghe lòng quặn đau
Như cây héo úa thay màu
Rồi thu vàng lá xanh xao bẽ bàng
Ôi thời gian ! Hởi thời gian !
Sao mi tàn nhẫn bạo tàn giết ta
Trăm năm ai cũng phải già
Đau thương nhiều lắm tình xa hết rồi
Bây giờ tàn cỗi mình tôi
Đêm ta thao thức nhìn trời bao la
Thời gian thoăn thoắc trôi qua
Trăm năm gió thoảng người ta kiếp đời
Cho ta nữa khóc nữa cười
Cười đau một kiếp con người đau thương
Bởi thân Tứ Đại vô thường
Lời xưa Phật nói đoạn trường xót xa
Trăm năm trong kiếp người ta
Như hoa sáng nở chiều tà héo hon
Ta còn một tấm lòng son
Viết thơ là để quên buồn vì đau
Đời là bài hát ưu sầu
Trăm năm ai cũng qua cầu đắng cay ! (20 phút)
(Đây là tác phẩm máu lệ đau thương nghiệt ngã của đời người )
Sài Gòn 1/10/2014
Sao mi tàn sát loài người gớm ghê
Thế nhân đau khổ tràn trề
Trăm năm là mấy thảm thê kiếp người
Mi gieo máu lệ trong đời
Giết người như rạ không thôi mỗi ngày
Là mi tàn sát ai ai
Trăm năm lệ đổ tràn đầy như mưa
Một thời thơ ấu tuổi thơ
Tuổi xinh tuổi mộng tuổi mơ tuổi hồng
Đời ta đẹp quá biết không
Bây giờ tàn cỗi nghe lòng quặn đau
Như cây héo úa thay màu
Rồi thu vàng lá xanh xao bẽ bàng
Ôi thời gian ! Hởi thời gian !
Sao mi tàn nhẫn bạo tàn giết ta
Trăm năm ai cũng phải già
Đau thương nhiều lắm tình xa hết rồi
Bây giờ tàn cỗi mình tôi
Đêm ta thao thức nhìn trời bao la
Thời gian thoăn thoắc trôi qua
Trăm năm gió thoảng người ta kiếp đời
Cho ta nữa khóc nữa cười
Cười đau một kiếp con người đau thương
Bởi thân Tứ Đại vô thường
Lời xưa Phật nói đoạn trường xót xa
Trăm năm trong kiếp người ta
Như hoa sáng nở chiều tà héo hon
Ta còn một tấm lòng son
Viết thơ là để quên buồn vì đau
Đời là bài hát ưu sầu
Trăm năm ai cũng qua cầu đắng cay ! (20 phút)
(Đây là tác phẩm máu lệ đau thương nghiệt ngã của đời người )
Sài Gòn 1/10/2014
RỪNG LÁ XANH XANH
Rừng xanh xanh lá lá xanh
Chim thi nhau hót trên cành thắm tươi
Trẻ thơ luôn mãi vui cười
Bên cha với mẹ muôn đời ấm êm
Mong loài người có trái tim
Trái tim nhân ái bình yên thái hòa
Ta thương người người thương ta
Cùng nhau vui vẻ để mà sống chung
Gieo chi máu đổ mưa hồng
Để cho nhân loại chất chồng thây phơi !
Sống bình yên chớ giết người
Để cho tất cả sống đời bình an
Nay ta lời ngọc tiếng vàng
Chút lòng từ ái chứa chan với đời
Ta khuyên tất cả loài người
Gieo chi máu lửa kiếp đời tang thương !
Đừng gây thêm cảnh đoạn trường
Chiến tranh chết chóc tai ương ngập đầy
Sống vui trong cõi trần ai
Với tâm từ ái rất đầy tình yêu
Đừng gây thêm cảnh đứng điêu
Đau thương chết chóc quá nhiều xưa nay
Mong cho thế giới tương lai
Mãi là hạnh phúc muôn ngày về sau.......
Chim thi nhau hót trên cành thắm tươi
Trẻ thơ luôn mãi vui cười
Bên cha với mẹ muôn đời ấm êm
Mong loài người có trái tim
Trái tim nhân ái bình yên thái hòa
Ta thương người người thương ta
Cùng nhau vui vẻ để mà sống chung
Gieo chi máu đổ mưa hồng
Để cho nhân loại chất chồng thây phơi !
Sống bình yên chớ giết người
Để cho tất cả sống đời bình an
Nay ta lời ngọc tiếng vàng
Chút lòng từ ái chứa chan với đời
Ta khuyên tất cả loài người
Gieo chi máu lửa kiếp đời tang thương !
Đừng gây thêm cảnh đoạn trường
Chiến tranh chết chóc tai ương ngập đầy
Sống vui trong cõi trần ai
Với tâm từ ái rất đầy tình yêu
Đừng gây thêm cảnh đứng điêu
Đau thương chết chóc quá nhiều xưa nay
Mong cho thế giới tương lai
Mãi là hạnh phúc muôn ngày về sau.......
SAO KHÔNG GỌI TRỜI MƯA ĐỂ VƯỜN CÂY XANH LÁ
Sao không gọi trời mưa để vườn cây xanh lá
Lá trong rừng nhiều quá sá xanh xanh
Nguyện sao cho thế giới được thanh bình
Đừng chinh chiến gieo hận thù khói lửa
Ôi chiến tranh bao ngàn năm vạn thủa
Quá đau lòng thiêu đốt cả hành tinh
Có gì đâu mà hai chữ quang vinh
Mà bắn giết cho địa cầu điên đảo
Ai gieo cảnh tang thương cùng đổ máu
Để máu loan tưới ngập cả đồng xanh
Nguyện cầu cho thế giới được an lành
Cho mãi mãi rừng xanh còn xanh lá
Mưa lên đi để chồi non cùng lá mạ
Đời yên vui hạnh phúc biết dường bao
Đừng gieo chi binh lửa để máu đào
Cứ đổ mãi trên địa cầu muôn thuở
Hãy bắt tay nhau loài người thôi đau khổ
Cho muôn loài được hai chữ bình an
Cho trẻ thơ đôi dòng sửa dịu dàng
Được hạnh phúc bên cha cùng với mẹ
Thôi thì chớ gieo chi đời máu lệ
Để ngàn năm trái đất được bình yên
Cho loài người được hạnh phúc triền miên
Không còn cảnh tang thương trên trái đất !
Sài gòn 1/10/2014
Lá trong rừng nhiều quá sá xanh xanh
Nguyện sao cho thế giới được thanh bình
Đừng chinh chiến gieo hận thù khói lửa
Ôi chiến tranh bao ngàn năm vạn thủa
Quá đau lòng thiêu đốt cả hành tinh
Có gì đâu mà hai chữ quang vinh
Mà bắn giết cho địa cầu điên đảo
Ai gieo cảnh tang thương cùng đổ máu
Để máu loan tưới ngập cả đồng xanh
Nguyện cầu cho thế giới được an lành
Cho mãi mãi rừng xanh còn xanh lá
Mưa lên đi để chồi non cùng lá mạ
Đời yên vui hạnh phúc biết dường bao
Đừng gieo chi binh lửa để máu đào
Cứ đổ mãi trên địa cầu muôn thuở
Hãy bắt tay nhau loài người thôi đau khổ
Cho muôn loài được hai chữ bình an
Cho trẻ thơ đôi dòng sửa dịu dàng
Được hạnh phúc bên cha cùng với mẹ
Thôi thì chớ gieo chi đời máu lệ
Để ngàn năm trái đất được bình yên
Cho loài người được hạnh phúc triền miên
Không còn cảnh tang thương trên trái đất !
Sài gòn 1/10/2014
MƯA
(PHÓNG TÁC THEO LỜI CỦA MỘT BÀI HÁT)
Mưa còn mưa mãi mưa trên trời cao
Đêm còn trăng sáng với muôn vì sao
Trăng ơi trăng hởi đêm nào
Mưa chi lạnh giá xôn xao giọt buồn
Để sầu cho lệ tình tuôn
Nhớ thương tình cũ hãy còn trong mơ
Tình yêu nay đã thành thơ
Bay trong nắng sớm lửng lơ giữa đời
Gió mưa về cõi xa vời
như trăng với nước như trời bao la...
Mưa còn mưa mãi mưa trên ngàn hoa
Mưa tình yêu đó cho đau đời ta...!
Mưa cho suối đổ trăng tà
Trăng chênh chếch bóng phôi pha hết rồi !
Tình yêu ơi ! Tình yêu ơi !
Giá băng giờ đã cho đời xót xa
Nỗi sầu còn đó trong ta
Bay theo với gió tình xa ngàn trùng
Gió mưa đời quá lạnh lùng
Tình như chiếc lá theo dòng thời gian
Chim xưa giờ đã bạt ngàn
Tình xưa giờ đã thênh thang cuối trời...
Mưa còn mưa mãi mưa trên trời cao
Đêm còn trăng sáng với muôn vì sao
Trăng ơi trăng hởi đêm nào
Mưa chi lạnh giá xôn xao giọt buồn
Để sầu cho lệ tình tuôn
Nhớ thương tình cũ hãy còn trong mơ
Tình yêu nay đã thành thơ
Bay trong nắng sớm lửng lơ giữa đời
Gió mưa về cõi xa vời
như trăng với nước như trời bao la...
Mưa còn mưa mãi mưa trên ngàn hoa
Mưa tình yêu đó cho đau đời ta...!
Mưa cho suối đổ trăng tà
Trăng chênh chếch bóng phôi pha hết rồi !
Tình yêu ơi ! Tình yêu ơi !
Giá băng giờ đã cho đời xót xa
Nỗi sầu còn đó trong ta
Bay theo với gió tình xa ngàn trùng
Gió mưa đời quá lạnh lùng
Tình như chiếc lá theo dòng thời gian
Chim xưa giờ đã bạt ngàn
Tình xưa giờ đã thênh thang cuối trời...
Thứ Ba, ngày 30 tháng 9 năm 2014
CHỈ LÀ MỘT KHOẢNG ĐỜI MƠ
Chỉ là một khoảng đời mơ
Một thời thơ ấu bây giờ đã qua
Ta buồn ta nhớ tình xa
Đau thương nhiều lắm tình là dây oan
Mới yêu lời ngọc tiếng vàng
Lâu ngày rồi cũng tiêu tan sự tình !
Không còn ai nữa yêu mình
Ta ơi ta hởi một mình với ta
Khóc cho một kiếp người ta
Ai ai rồi cũng phải già héo hon
Tuổi thơ giờ đã không còn
Như thời tuổi ngọc vàng son của mình
Trời ơi hai chữ ái tình
Đau thương nhiều lắm bởi mình đã yêu
Tình yêu như ngọn gió chiều
Bay qua rồi hết đìu hiu lạnh lùng
Giờ đây còn chỉ số không
Không tình chăn gối mênh mông nỗi buồn
Biển tình mưa lệ tuôn tuôn
Chỉ là một cõi vô thường mà thôi
Đau thương gậm nhấm cuộc đời
Đời là biển khổ kiếp người tang thương..!
(Cho những ai đau khổ vì tình yêu)
Một thời thơ ấu bây giờ đã qua
Ta buồn ta nhớ tình xa
Đau thương nhiều lắm tình là dây oan
Mới yêu lời ngọc tiếng vàng
Lâu ngày rồi cũng tiêu tan sự tình !
Không còn ai nữa yêu mình
Ta ơi ta hởi một mình với ta
Khóc cho một kiếp người ta
Ai ai rồi cũng phải già héo hon
Tuổi thơ giờ đã không còn
Như thời tuổi ngọc vàng son của mình
Trời ơi hai chữ ái tình
Đau thương nhiều lắm bởi mình đã yêu
Tình yêu như ngọn gió chiều
Bay qua rồi hết đìu hiu lạnh lùng
Giờ đây còn chỉ số không
Không tình chăn gối mênh mông nỗi buồn
Biển tình mưa lệ tuôn tuôn
Chỉ là một cõi vô thường mà thôi
Đau thương gậm nhấm cuộc đời
Đời là biển khổ kiếp người tang thương..!
(Cho những ai đau khổ vì tình yêu)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét