Có bao chiều biết bao chiều
Ai đem lệ đổ bến yêu biển tình
Cô đơn một bóng một hình
Khóc ai ai khóc chữ tình phôi pha !
Chữ tình trong kiếp người ta
Như hoa sớm nở chiều tà lãng phai
Tình yêu nào cũng đắm say
Tình yêu nào cũng đắng cay héo tàn
Tình nào tình cũng ly tan
Hoa nào hoa cũng phai tàn thế thôi
Đời là thế đấy người ơi
Sống trong biển khổ nên đời khóc la
Khóc la là kiếp người ta
Kiếp vô thường đó chan hòa lệ rơi
Lệ còn rơi mãi người ơi
Yêu là gốc khổ nên người khóc la
Lời xưa của Phật Thích Ca
Ai ơi có nhớ hay là lãng quên
Hay là chỉ nhớ chữ tiền
Nên ta đau khổ triền miên với đời
Phù du một kiếp người ơi
Thế nhân ai cũng khóc cười vì đau !
Kiếp nhân sinh một kiếp sầu
Sanh ra trong cõi địa cầu tang thương !
Chỉ là chữ nhớ chữ thương
Chỉ là hai chữ VÔ THƯỜNG mà thôi !
Đời là tiếng khóc tiếng cười
Sẽ còn mãi mãi trong đời vì yêu..!
Xin trái tim lãng quên không nhớ lại
Trả lờiXóaChặng đường dài vất vả đầy chông gai
Đôi chân khỏe vững bước đường tương lai
Thêm dũng trí tránh gạt lừa cạm bẫy
Đời có sao thì cũng vui là vậy
Có điều gì tồn tại mãi mãi đâu
Năng tích phước ấy của cải làm giầu
Sống trần gian ngôi nhà ta ở trọ
Bài thơ lục bát của anh rất hay
anh xin cám ơn em TỀ THIÊN ĐẠI THÁNH và chúc em luôn vui khỏe HP MM và thành cong trong cuộc sống !
Trả lờiXóaEm hãy mở Facebook để qua xem Face của anh : Baoloc Maurice
Trả lờiXóaWebsite : baolocmaurice.net
Blog Phật Pháp : baoloctc.blogspot.com
XUÂN CỦA TRỜI MÂY
Trả lờiXóaXuân của trời mây xuân thắm tươi
Gió xuân lồng lộng tóc mây trời
Ô hay xuân đến mùa xuân đến
Với cả một trời tươi sáng trôi..!
Xuân của ngàn hoa muôn sắc hương
Vui xuân ai đó tuổi thiên đường
Chúa xuân hôn má nàng con gái
Bao nàng trinh nữ tuổi đương xuân !
Tuổi của mùa xuân tuổi để yêu
Để nhung để nhớ lúc mưa chiều
Có ai đứng đợi nàng trinh nữ
Bên khóm mai vàng gió hắc hiu !
Hoa của tình yêu hoa tuổi xanh
Mùa xuân rạng rỡ tuổi tinh anh
Tuổi nàng con gái trăng mười tám
E ấp bên ai mộng đã thành.........!
Ai cũng yêu còn tôi chẳng yêu
Buồn ơi buồn lắm lúc mưa chiều
Mưa ơi lạnh buốt hồn cô lữ
Đau thương nhiều lắm bởi tình yêu !
Tôi đứng nhìn hoa mỗi buổi chiều
Nghe lòng ngơ ngẫn dáng đăm chiêu
Rồi mùa xuân đến tôi buồn quá
Nghe người âu yếm nói yêu yêu...!
(Ai cũng yêu còn mình cô đơn nên mình buồn buồn )