http://files.myopera.com/mrcosvnblog/albums/3174141/welcome-b%20%2836%29.gif

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2015

THƠ TÌNH LÃNG MẠN 7

TRĂM NĂM TÌNH MỘT KIẾP NGƯỜI

Trăm năm tình một kiếp người
Đau thương vì chỉ một thời không lâu
Trăm năm như giấc chiêm bao
Thoáng qua rồi hết tình nào cũng tan
Chỉ là ảo tưởng trần gian
Chim sa cá lặn cũng tàn mà thôi
Đau thương ơi một kiếp người
Sanh ra để khổ tình ơi phũ phàng
Tình nào đẹp rồi cũng tan
Đau thương còn mãi muôn ngàn năm sau
Thế gian là một kiếp sầu
Ai ai rồi cũng qua cầu đắng cay
Tình nào đẹp tình nào say
Sau cùng rồi cũng phôi phai héo tàn
Đó là định luật trần gian
Đời là nước mắt lệ tràn như mưa
Tình nào cũng đẹp tuổi mơ
Trăm năm là hết tuổi thơ một thời
Tình yêu tuổi trẻ rạng ngời
Trăm năm cũng hết một đời cũng qua ! 
 

TRĂM NĂM MỘT KIẾP CON NGƯỜI

Trăm năm một kiếp con người
Ai rồi cũng thế một thời sẽ qua
Trăm năm trong kiếp người ta
Yêu thương chi nữa tình là dây oan
Tình là hệ lụy chứa chan
Tình là nước mắt rụa ràng năm châu
Tình yêu là một biển sầu
Biển yêu thương đó còn đau nghìn đời
Ôi đau thương một kiếp người
Tình yêu cũng thế một thời cũng xa
Tình là lệ đẫm châu sa
Tình là nước mắt người ta ngập tràn
Như hoa sớm nở tối tàn
Tình nào hạnh phúc cũng tan cuối đời
Trăm năm tình một kiếp người
Chỉ là một thuở người ơi phũ phàng
Tình yêu trong cõi trần gian
Như cơn gió thoảng như làn khói bay
Kiếp nhân sinh kiếp lạc loài
Trăm năm là mấy trần ai một thời !
Đau thương ơi một kiếp người
Trăm năm là mấy một đời chóng qua
Tình yêu rồi cũng phôi pha
Chỉ là một kiếp người ta chóng tàn ! (15 phút )

TRĂM NĂM ƠI CHỈ MỘT THỜI

TÀN GIẤC MƠ HOA
TÀN RỒI MỘT GIẤC MƠ HOA
TUỔI THƠ ĐÃ HẾT TÌNH XA DẶM TRƯỜNG
THUỞ NÀO AI NHỚ AI THƯƠNG
GIỜ TA NGỒI ĐÓ TA BUỒN MÌNH TA
TÌNH YÊU NÀO CŨNG PHÔI PHA
HOA NÀO HƯƠNG SẮC CŨNG LÀ PHÔI PHAI
NÀO AI BIẾT ĐƯỢC NGÀY MAI
CHỈ LÀ CÁT BỤI CHO ĐẦY ĐỚN ĐAU
THUỞ NÀO TÌNH ĐẸP BIẾT BAO
NHƯNG HOA MỚI NỞ NHƯ SAO TRÊN TRỜI
TRĂM NĂM ƠI MỘT KIẾP NGƯỜI
RẤT LÀ NGẮN NGỦI MỘT THỜI SẮC SON
MỘT THỜI TUỔI ĐẸP XANH NON
GIỜ ĐÂY TÀN CỖI KHÔNG CÒN AI YÊU
KHÓC CHO THÂN PHẬN VỀ CHIỀU
KHÓC THƯƠNG NHIỀU QUÁ TÌNH YÊU CỦA ĐỜI
TRĂM NĂM TÌNH CŨNG PHA PHÔI
BIỆT LY LÀ HẾT TA NGỒI NHỚ AI
THUỞ NÀO TÌNH ĐĂM HƯƠNG SAY
MÀ GIỜ ĐÂY ĐÃ PHÔI PHAI HẾT RỒI..!
TÌNH NHƯ BÈO DẠT MÂY TRÔI
NGƯỜI ĐI XA TÍT CHÂN TRỜI NHỚ NHUNG
TRONG CÔ ĐƠN VỚI LẠNH LÙNG
VỚI CÙNG SƯƠNG GIÁ MÊNH MỘNG MỘT TRỜI !

TRĂM NĂM ƠI CHỈ MỘT THỜI


THỜI GIAN ƠI HỞI THỜI GIAN
THOÁNG QUA RỒI MẤT TRẦN GIAN MỘT THỜI
ĐAU THƯƠNG MỘT KIẾP CON NGƯỜI
TRĂM NĂM LÀ MẤY CUỘC ĐỜI KHỔ ĐAU
KIẾP NHÂN SINH MỘT KIẾP SẦU
CHỈ LÀ MỘT KIẾP KHÔNG LÂU THẬT BUỒN
TÌNH SẦU LỆ ĐỔ MƯA TUÔN
BUỒN ƠI BUỒN LẮM TA BUỒN MÌNH TA
HỞI AI NGƯỜI NGỌC KIÊU XA
RỒI HOA CŨNG HÉO ĐỜI HOA CŨNG TÀN
NHƯ MƯA CÒN Ở TRÊN NGÀN
MƯA TUÔN ĐỔ XUỐNG TRẦN GIAN KIẾP NGƯỜI
KHÓC CHO TA MỘT CUỘC ĐỜI
KHÓC CHO AI ĐÓ MỘT THỜI CŨNG QUA ! (5 PHÚT)

NGẨN NGƠ

Ngẩn ngơ trong nắng thu vàng
Thu còn bay mãi mơ màng gió ru
Mẹ ru tình khúc mùa thu
Trời giông gió bảo mịt mù cát bay
Gió còn rung mãi ngàn cây
Chim bay với gió từng bầy hoan ca
Việt Nam một dãi san hà
Cong cong chữ S nước ta anh hùng
Bởi ta giồng giống Lạc Long
Da vàng máu đỏ con Rồng Cháu Tiên
Đời đời  hạnh phúc triền miên
Thanh bình thạnh trị ba miền đẹp tươi
Dân ta ai nấy vui cười
Bốn mùa hạnh phúc đời đời an vui
Ngàn lao xanh biếc sáng ngời
Dưới sông cá lội giữa trời Việt Nam
Tự do độc lập ngàn năm
Nước ta là đó hầm vàng ai ơi !
Sống vui trong một bầu trời
Ngàn năm lịch sử sáng ngời thần tiên !

Chủ Nhật, ngày 31 tháng 5 năm 2015

TÀU BANG GIẾT NGƯỜI

Giờ đây Trung Quốc ra tay
Giết người ăn thịt tụi nầy dã man
Gớm ghê độc ác bạo tàn
Tàu bang tàn bạo ngược ngang tung hoành
Tội này thấu đến trời xanh
Tàu Bang sát thủ hành tinh trong đời
Dã man số một trong đời
Quốc gia đồ tể giết người hăng say
Là loài quỷ dử trần ai
Giết người say máu bọn này Trung Hoa
Bọn này là quỷ là ma
Chuyên gia đội lốt người ta ăn thịt người !
Ác này động tới lòng Trời
Ngọc Hoàng xử tội đi đời nhà ma
Quỷ dương đội lốt người ta
Giết người ăn thịt ôi là gớm ghê
Quốc gia tàn bạo ê chề
Chờ ngày sụp đất đi về cá tôm
Một ngày nào đó tiêu tùng
Sẽ thành biển cả không còn một ai
Ác ôn sẽ bị Trời đày
Đến ngày đền tội tụi bây không còn ! 
 

LOÀI NGƯỜI CHÚA TỂ HÀNH TINH

Loài người chúa tể hành tinh
Là tay sát thủ rùng mình gớm ghê
Mãi gieo tội ác tràn trề
Giết người như rạ trầm ê cõi đời
Giết loài vật giết loài người
Giết trâu bò chó ai ơi ngập tràn
Loài người ỷ thế làm tàng
Là tên đồ tể trần gian cõi nầy
Kẻ vác búa người vác cây
Cùng nhau tàn sát muôn loài để ăn
Hành tinh máu đổ tràn lan
Trâu bò gà vịt khóc than đêm ngày 
Người bắt cá kẻ săn nai
Hành tinh đổ máu ngập đầy ngàn năm 
Từ thời nguyên thủy ăn lông
Từ thời ở lổ bắt còng giết cua
Loài người ôi thật là vua
Là vua đồ tể không chừa một ai
Mãi gieo ác nghiệp dẫy đầy
Trả vay vay trả trả hoài không thôi
Thế gian chỉ một chữ đời
Người gieo máu lệ ngập trời thương đau
Thế gian là một kiếp sầu
Cũng vì cái miệng mà đau muôn loài !
Luân trầm nơi cõi trần ai
Lên lên xuống xuống hoài hoài không thôi
Khổ thân loài vật ai ơi
Cơm chan máu đổ tội người gớm ghê
Trần gian là một cõi mê
Người gieo máu lệ lê thê tội tình
Loài người sát thủ hành tinh
Cho nên muôn thú bỏ mình khóc la
Người gieo thảm kẻ gian tà
Sống trên xương máu lóc da muôn loài !
Đêm nầy đêm khác ngày ngày
Trâu dê bò chó khóc hoài ai hay !
Nghĩ suy tội ác ngập đầy
Đời thường gieo thảm trần ai cõi nầy ! 
 
 

TRĂM NĂM ƠI MỘT CUỘC ĐỜI

Trăm năm ơi một cuộc đời
Chỉ là một thuở yêu người mà thôi
Trăm năm tình ngắn ai ơi
Khóc thương cho kiếp con người rả tan
Trăm năm tan nát mộng vàng
Tình xưa đã cạn mây tan cuối trời
Tình yêu giờ đã xa vời
Nhớ mây nhớ nước nhớ người trong mơ
Còn đâu những buổi hẹn hò
Đớn đau nhiều quá trên bờ tang thương
Đời người như thể khói sương
Thoáng qua rồi mất vô thường còn chi
Tình nào hợp cũng chia ly
Cho ta ôm khối sầu bi lệ tràn
Tình yêu trong cõi địa đàng
Chỉ là một giấc mộng vàng mơ hoa
Trăm năm rồi cũng phôi pha
Thôi ta hãy niệm Di Đà ta bay
Mau sau về cõi Bồng lai
Ấm êm hạnh phúc ngày ngày an vui !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét