Trăng nay trăng đã phai tàn
Tình xưa giờ đã ly tan hết rồi
Chỉ là mộng mỵ mà thôi
Hoa xưa giờ đã pha phôi sắc hồng
Rượu xưa vị ngọt hương nồng
Giờ ra biển cả theo dòng đời đau
Thế gian là một khối sầu
Thời gian rồi cũng xanh xao bẽ bàng
Tình xưa giờ đã sang ngang
Trách ai múc ánh trăng vàng đổ đi
Cho tình ta đó biệt ly
Để ta ngồi đó sầu bi não nùng !
Cô đơn một cõi lạnh lùng
Nên thơ ngập cả sông cùng đại dương...
Để buồn để nhớ để thương
Tình xưa còn đó vấn vương trong lòng
Thơ như sương khói chiều đông
Vẫn còn trôi mãi theo dòng đời đau ! (15 mins)
12/1/2016
Tình xưa giờ đã ly tan hết rồi
Chỉ là mộng mỵ mà thôi
Hoa xưa giờ đã pha phôi sắc hồng
Rượu xưa vị ngọt hương nồng
Giờ ra biển cả theo dòng đời đau
Thế gian là một khối sầu
Thời gian rồi cũng xanh xao bẽ bàng
Tình xưa giờ đã sang ngang
Trách ai múc ánh trăng vàng đổ đi
Cho tình ta đó biệt ly
Để ta ngồi đó sầu bi não nùng !
Cô đơn một cõi lạnh lùng
Nên thơ ngập cả sông cùng đại dương...
Để buồn để nhớ để thương
Tình xưa còn đó vấn vương trong lòng
Thơ như sương khói chiều đông
Vẫn còn trôi mãi theo dòng đời đau ! (15 mins)
12/1/2016
Ta còn ôm một trái tim đau
Một trái tim yêu một khối sầu
Một mảnh tình nồng nay đã vở
Đau thương nhiều quá tận ngàn sau !
Ta còn ôm một trái tim yêu
Để nhớ và thương mỗi buổi chiều
Một trái tim hồng nay đổ máu
Chỉ vì đau khổ chuyện tình yêu !
Chuyện tình là chuyện của trần gian
Chuyện cả ngàn năm lệ mãi tràn
Chuyện của muôn đời sau vẫn thế
Mãi là sum họp với ly tan................
Sầu nay đã chất mây thành gió
Trong bể hoang tàn quá xót xa
Gió gởi sầu thương về bến mộng
Nhớ thương chi nữa một loài hoa !
Một trái tim yêu một khối sầu
Một mảnh tình nồng nay đã vở
Đau thương nhiều quá tận ngàn sau !
Ta còn ôm một trái tim yêu
Để nhớ và thương mỗi buổi chiều
Một trái tim hồng nay đổ máu
Chỉ vì đau khổ chuyện tình yêu !
Chuyện tình là chuyện của trần gian
Chuyện cả ngàn năm lệ mãi tràn
Chuyện của muôn đời sau vẫn thế
Mãi là sum họp với ly tan................
Sầu nay đã chất mây thành gió
Trong bể hoang tàn quá xót xa
Gió gởi sầu thương về bến mộng
Nhớ thương chi nữa một loài hoa !
Anh vẫn còn đam mê
Bàn tay anh trong tay em
Mười ngón tay thiên thần
Đưa em về cõi thiên đàng
Xa thế gian nầy
Để quên tất cả đau thương
Trong cõi trần ai
Thương vay khóc mướn đọa đày !
Một kiếp thương đau
Từ bây giờ
Cho đến tận ngàn sau.....
Đời như giấc chiêm bao và ảo tưởng
Mà tất cả trần gian là ảo mộng phù du
Ôi tương lai của thế nhân
Là sương khói mịt mù
Là thiên thu đau khổ đời đời...!
Trong một kiếp con người
Đau thương và đoạn trường
Đời là gì ?
Chỉ là giấc chiêm bao thương đau mà thôi
Thiên thu ....đời đời.....................................!
Bàn tay anh trong tay em
Mười ngón tay thiên thần
Đưa em về cõi thiên đàng
Xa thế gian nầy
Để quên tất cả đau thương
Trong cõi trần ai
Thương vay khóc mướn đọa đày !
Một kiếp thương đau
Từ bây giờ
Cho đến tận ngàn sau.....
Đời như giấc chiêm bao và ảo tưởng
Mà tất cả trần gian là ảo mộng phù du
Ôi tương lai của thế nhân
Là sương khói mịt mù
Là thiên thu đau khổ đời đời...!
Trong một kiếp con người
Đau thương và đoạn trường
Đời là gì ?
Chỉ là giấc chiêm bao thương đau mà thôi
Thiên thu ....đời đời.....................................!
Trời cuối đông rồi ai đó ơi
Tiết xuân lành lạnh buốt da người
Thu đông qua hết rồi xuân đến
Sao ở trên trời cũng đổi ngôi !
Thời gian ơi hởi với thời gian
Cành lá xuân xưa đổi sắc vàng
Rồi đến xuân này xanh lá biếc
Một thời xuân sắc mộng đời tan !
Đông qua xuân đến để thu tàn
Cành trụi vì thu nhuộm sắc vàng
Ai cũng buồn đau mùa lá chết
Sầu thương tiếc nuối tuổi thu sang !
Còn gì xuân nữa mộng đời đau
Tóc đã phai xuân nhuộm sắc màu
Và giống như màu thu lá chết
Đớn đau nhiều quá nhớ thương nhau !
Nhớ nhung chi mảnh tình tan vở
Một mảnh tình sầu với cố nhân
Tôi sợ trời ơi tôi rất sợ
Cho nàng, nhan sắc của giai nhân !
Tôi sợ thời gian sợ thời gian
Đếm bao xuân lẻ đến thu tàn
Đời người như gió bay đi mất
Đâu còn sống mãi kiếp nhân gian !
Trời ơi tôi khóc bởi vì tôi
Yêu lắm ai ơi cái cuộc đời
Tôi đã yêu người không muốn chết
Cho tôi sống mãi để vui cười !
Tôi sống vì yêu một kiếp người
Nên tôi muốn sống mãi trong đời
Để ôm ai đó và hôn mãi
Trên môi người ngọc quá xinh tươi !
Thôi thế là thôi thế thế tôi
Bởi vì định luật của Ông Trời
Phải sao chịu vậy không hờn trách
Trách Ông tội lỗi lắm người ơi !
Tôi ngồi đây nửa tỉnh say
Say với đời yêu say ngất ngây
Tôi nguyện lòng tôi yêu tất cả
Đau thương nhiều quá kiếp con người !
(15 mins với tác phẩm mình rất ưng ý về ý nghĩa rất cao siêu và vĩ đại của đời người)
Tiết xuân lành lạnh buốt da người
Thu đông qua hết rồi xuân đến
Sao ở trên trời cũng đổi ngôi !
Thời gian ơi hởi với thời gian
Cành lá xuân xưa đổi sắc vàng
Rồi đến xuân này xanh lá biếc
Một thời xuân sắc mộng đời tan !
Đông qua xuân đến để thu tàn
Cành trụi vì thu nhuộm sắc vàng
Ai cũng buồn đau mùa lá chết
Sầu thương tiếc nuối tuổi thu sang !
Còn gì xuân nữa mộng đời đau
Tóc đã phai xuân nhuộm sắc màu
Và giống như màu thu lá chết
Đớn đau nhiều quá nhớ thương nhau !
Nhớ nhung chi mảnh tình tan vở
Một mảnh tình sầu với cố nhân
Tôi sợ trời ơi tôi rất sợ
Cho nàng, nhan sắc của giai nhân !
Tôi sợ thời gian sợ thời gian
Đếm bao xuân lẻ đến thu tàn
Đời người như gió bay đi mất
Đâu còn sống mãi kiếp nhân gian !
Trời ơi tôi khóc bởi vì tôi
Yêu lắm ai ơi cái cuộc đời
Tôi đã yêu người không muốn chết
Cho tôi sống mãi để vui cười !
Tôi sống vì yêu một kiếp người
Nên tôi muốn sống mãi trong đời
Để ôm ai đó và hôn mãi
Trên môi người ngọc quá xinh tươi !
Thôi thế là thôi thế thế tôi
Bởi vì định luật của Ông Trời
Phải sao chịu vậy không hờn trách
Trách Ông tội lỗi lắm người ơi !
Tôi ngồi đây nửa tỉnh say
Say với đời yêu say ngất ngây
Tôi nguyện lòng tôi yêu tất cả
Đau thương nhiều quá kiếp con người !
(15 mins với tác phẩm mình rất ưng ý về ý nghĩa rất cao siêu và vĩ đại của đời người)
Rồi một ngày mai
Theo tháng năm dài
Nhan sắc ta tàn úa
Như lá vàng phôi phai
Rồi một ngày mai
Ai biết chăng ngày mai
Thân xác ta tàn héo
Cùng với tháng năm dài
Làm sao ai có thể
Biết được tương lai
Sẽ đưa ta về đâu....về đâu !
Đời ta sẽ là một bãi cõ hoang
Ngàn nỗi ưu sầu
Theo tháng ngày buông xuôi buông xuôi
Nằm ngũ yên dưới lòng đất lạnh
Im lìm không còn nói năng
Trong cõi địa đàng hoang vắng thênh thang
Mênh mang và mênh mang............................!
Rồi mùa xuân sẽ trở lại
Trên bầu trời bao la
Trong vườn nở đầy hoa
Không còn có bàn tay ai
Hái những chùm hoa tặng người yêu dấu
Rồi xuân đi hè đến phượng đỏ đầy cành
Đâu có còn ai trên thế gian nầy
Tiễn bước chia ly
Khi nghe tiếng ve sầu hát vang mùa hạ
Rồi thu qua ...
Đâu còn mùa xuân xanh lá mạ
Lá trên cành rụng trên má em yêu
Để cho ta ngồi ngắm ánh mây chiều
Môi run rẫy hôn người yêu tuổi mộng
Còn đâu nữa những chiều mưa gió lộng
Ta ôm em say đắm một vành môi
Còn đâu là ánh mắt với nụ cười
Mài tóc hoàng kim đong đưa chiều nắng nhạt
Để cho ta ngồi sát lại gần em
Hôn môi em hôn mãi cũng sanh ghiền
Say đắm đuối trong sương trời lạnh giá
Rồi thu qua đông về ta lạnh quá
Ta ôm nhau tìm hơi ấm của tình yêu
Tình thật là ý nghĩa rất cao siêu
Yêu em quá biết bao nhiêu cho xuể
Rồi một ngày nào đó ta đau thương đầy lệ
Cả hai ta theo với gió cùng mây
Không còn nữa em ơi trên mặt đất
Ta khóc em ơi quãng đời xưa đã mất
Đã mất rồi tất cả với em yêu
Hết rồi em đâu còn những buổi chiều
Để hai đứa quàng tay nhau âu yếm !
Trăm năm tình xưa đà chết lịm
Trên những cánh đồng hoang vu thiên thu
Của cõi trần gian phù du ảo tưởng
Ôi thế gian cõi thiên đường tưởng tượng
Chỉ một thời thôi hết cũng trôi qua
Ngàn năm sau .....
Địa cầu chỉ là bãi tha ma...
Là co thắt trái tim cuồng nhân loại ....
Có còn chi sau một kiếp con người
Khóc em ơi ta mãi khóc cho đời
Khóc là khóc vì kiếp người ngắn ngủi
Bởi đau thương còn mãi vạn ngàn năm !
(25 mins)
(Tình khúc nghiệt ngã cho số phận con người)
11/1/2016
Theo tháng năm dài
Nhan sắc ta tàn úa
Như lá vàng phôi phai
Rồi một ngày mai
Ai biết chăng ngày mai
Thân xác ta tàn héo
Cùng với tháng năm dài
Làm sao ai có thể
Biết được tương lai
Sẽ đưa ta về đâu....về đâu !
Đời ta sẽ là một bãi cõ hoang
Ngàn nỗi ưu sầu
Theo tháng ngày buông xuôi buông xuôi
Nằm ngũ yên dưới lòng đất lạnh
Im lìm không còn nói năng
Trong cõi địa đàng hoang vắng thênh thang
Mênh mang và mênh mang............................!
Rồi mùa xuân sẽ trở lại
Trên bầu trời bao la
Trong vườn nở đầy hoa
Không còn có bàn tay ai
Hái những chùm hoa tặng người yêu dấu
Rồi xuân đi hè đến phượng đỏ đầy cành
Đâu có còn ai trên thế gian nầy
Tiễn bước chia ly
Khi nghe tiếng ve sầu hát vang mùa hạ
Rồi thu qua ...
Đâu còn mùa xuân xanh lá mạ
Lá trên cành rụng trên má em yêu
Để cho ta ngồi ngắm ánh mây chiều
Môi run rẫy hôn người yêu tuổi mộng
Còn đâu nữa những chiều mưa gió lộng
Ta ôm em say đắm một vành môi
Còn đâu là ánh mắt với nụ cười
Mài tóc hoàng kim đong đưa chiều nắng nhạt
Để cho ta ngồi sát lại gần em
Hôn môi em hôn mãi cũng sanh ghiền
Say đắm đuối trong sương trời lạnh giá
Rồi thu qua đông về ta lạnh quá
Ta ôm nhau tìm hơi ấm của tình yêu
Tình thật là ý nghĩa rất cao siêu
Yêu em quá biết bao nhiêu cho xuể
Rồi một ngày nào đó ta đau thương đầy lệ
Cả hai ta theo với gió cùng mây
Không còn nữa em ơi trên mặt đất
Ta khóc em ơi quãng đời xưa đã mất
Đã mất rồi tất cả với em yêu
Hết rồi em đâu còn những buổi chiều
Để hai đứa quàng tay nhau âu yếm !
Trăm năm tình xưa đà chết lịm
Trên những cánh đồng hoang vu thiên thu
Của cõi trần gian phù du ảo tưởng
Ôi thế gian cõi thiên đường tưởng tượng
Chỉ một thời thôi hết cũng trôi qua
Ngàn năm sau .....
Địa cầu chỉ là bãi tha ma...
Là co thắt trái tim cuồng nhân loại ....
Có còn chi sau một kiếp con người
Khóc em ơi ta mãi khóc cho đời
Khóc là khóc vì kiếp người ngắn ngủi
Bởi đau thương còn mãi vạn ngàn năm !
(25 mins)
(Tình khúc nghiệt ngã cho số phận con người)
11/1/2016
Ngày xuân vui lắm bạn đời ơi
Rượu đến cùng ta rượu mỉm cười
Đánh chén hôm nay mừng Tết đến
Quên đi đau khổ kiếp con người !
Một bên là đạo một bên đời
Tình đời nặng lắm khách đời ơi !
Phải chi cửa đạo cho ăn nhậu
Thì khách tình thơ cũng đến chơi !
Rượu vô trái đất cũng lăn quay
Rượu nghĩa rượu tình uống chẳng say
Ba bốn ly nè tôi múc sẵn
Chén anh chén bác chén tôi nầy !
Rượu có rồi đây ta cứ chơi
Chơi cho sập đất để về trời
Vì nơi trái đất không còn chỗ
Ta sẽ lên trời mặc sức chơi !
Rượu đến cùng ta rượu mỉm cười
Đánh chén hôm nay mừng Tết đến
Quên đi đau khổ kiếp con người !
Một bên là đạo một bên đời
Tình đời nặng lắm khách đời ơi !
Phải chi cửa đạo cho ăn nhậu
Thì khách tình thơ cũng đến chơi !
Rượu vô trái đất cũng lăn quay
Rượu nghĩa rượu tình uống chẳng say
Ba bốn ly nè tôi múc sẵn
Chén anh chén bác chén tôi nầy !
Rượu có rồi đây ta cứ chơi
Chơi cho sập đất để về trời
Vì nơi trái đất không còn chỗ
Ta sẽ lên trời mặc sức chơi !
Chiều ơi chiều hởi ơi chiều
Thiên đàng lạc bến tình yêu mất rồi
Lang thang sương khói ngập trời
Chiều đông buốt giá hồn tôi lạnh lùng
Nước mây còn đó muôn trùng
Mà thuyền lạc lối mênh mông biển đời
Như chim ngàn cánh trên trời
Dưới sông cá lội biết đời nào thôi
Lang thang suốt kiếp mình tôi
Để tôi ngồi đó ngắm trời bao la
Mai sau về cõi Di Đà
Không còn đau khổ người ta kiếp này !
Nam Mô Quán Âm Như Lai
Độ con thoát chốn đọa đày trần gian !
Địa đàng là giấc mơ hoang
Tử sinh sinh tử ngập tràn khổ đau !
Thiên đàng lạc bến tình yêu mất rồi
Lang thang sương khói ngập trời
Chiều đông buốt giá hồn tôi lạnh lùng
Nước mây còn đó muôn trùng
Mà thuyền lạc lối mênh mông biển đời
Như chim ngàn cánh trên trời
Dưới sông cá lội biết đời nào thôi
Lang thang suốt kiếp mình tôi
Để tôi ngồi đó ngắm trời bao la
Mai sau về cõi Di Đà
Không còn đau khổ người ta kiếp này !
Nam Mô Quán Âm Như Lai
Độ con thoát chốn đọa đày trần gian !
Địa đàng là giấc mơ hoang
Tử sinh sinh tử ngập tràn khổ đau !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét