Thơ Cung Trầm Vũ Lang thân thương tặng Tuyến Điên (6/11/2012)
- Tuyến điên bình luân
Nếu có một ngày nào đó , đại nhà thơ Bao Loc không còn thơ để tuôn trào nữa thì hởi ôi, thế giới thơ này sẽ đi về đâu!
Cám ơn người đã khen tôi
cho nên tôi muốn hôn người trả ơn
tình tôi đau lắm tôi buồn
cho nên tình khổ là nguồn suối thơ
yêu người tôi mới làm thơ
chẳng ai yêu hết bây giờ cô đơn
đời tôi những chuổi ngày buồn
như mây đổ lệ cho nguồn thơ bay
đau thương một mãnh hình hài
em ơi có biết muôn ngày đau thương
nhớ ai tôi khóc đêm trường
khóc đời ngắn ngủi tình thường đổi thay
chỉ là một kiếp trả vay
kiếp sau tôi nguyện sẽ bay về trời
trở về cảnh cũ ai ơi
bình an hạnh phúc đời đời an vui
để không còn cảnh ngậm ngùi
luân hồi sanh tử ở nơi thế trần
đêm nhìn trời đất bâng khuâng
nhớ người tình cũ bao lần tiếc thương
loài hoa biết nói vô thường
trăm năm hết kiếp còn vương bụi trần
thu nay nhìn lá thu vàng
lá thu là đó tình nàng héo hon
một ngày nào đó không còn
ra đi vĩnh viễn có còn chi em
tình ơi quặn thắt trái tim
sanh ra đời để nỗi chìm khổ đau....!
đời người là một kiếp sầu
tình yêu là nỗi khổ đau không lường ! (15 phút tặng Tuyến Điên )
Ta đi tìm cõi thiên đàng để yêu
Tình ơi trong cõi hồn thơ
ta còn mơ mãi người mơ tóc bồng
yêu em vì bởi chưa chồng
tình chưa đổ bến nên lòng anh yêu
như trăng cùng gió mây chiều
ta còn mơ mãi tình yêu với đời..!
đau thương vì bởi cuộc đời
chỉ là một thuở yêu người mà thôi
trăm năm ngắn lám người ơi
mà ta tha thiết với đời ngàn năm...!
em ơi ! dáng ngọc trăng rằm
bởi yêu em quá ta nằm ta mơ....
rồi thơ tuôn mãi ngập bờ
tình ta lai láng như thơ suối ngàn.....!
hồn thơ giờ đã thênh thang
ta đi tìm cõi thiên đàng để yêu....(10 phút tặng HOA CẨM CHI )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét