http://files.myopera.com/mrcosvnblog/albums/3174141/welcome-b%20%2836%29.gif

Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

THU ĐÃ PHAI RỒI !



Em ơi! thu đã phai tàn
Rồi trăng cũng lặng tình tan cuối mùa
Suồi tình lệ đổ như mưa
Năm châu bốn bể bây giờ nước không !

Đêm nay nắn nót cung lòng
Đàn ai rơi lệ lon ton giọt buồn
Bởi vì chữ nhớ chữ thương
Cho nên tình khúc đoạn trường xót xa...!

Đêm đêm lệ đẫm phòng trà
Thương vay khóc mướn tình ta giọt sầu
Bể tình là bể thương đau
Đại dương bốn biển năm châu đó mà !

Sanh ra trong kiếp người ta
Yêu là để khổ tình là dây oan
Cho nên lệ mãi ngập tràn
Ngàn năm vẫn thế chan dầm như mưa !

Nên ta từ đó làm thơ
Thương vay khóc mướn tình hờ của ai
Chỉ là hai chữ đắm say
Cho nên nước mắt ngập đầy trần gian...!

Tình yêu là giấc mộng vàng
Rồi tình yêu cũng điêu tàn rả tan..
Đó là định hệ trần gian
Làm người ai cũng phải mang lệ sầu....!

Chữ tình là chữ thương đau
Tình là nước mắt năm châu cõi buồn
Lệ còn rơi mãi tuôn tuôn
Kiếp nhân sinh đó đoạn trường vì yêu..!


CHỈ LÀ MỘNG MỴ ĐỂ LÀM THƠ



Chỉ là mộng mỵ chỉ là mơ
Ngàn áng thơ tình bay phất phơ
Trước gió lung linh chiều nắng nhạt
Tình yêu ơi hởi đã phai mờ !

Ta viết thơ tình giải trí chơi
Chớ ta nào dám để yêu người
Tình yêu giờ đã thành mây gió
Như khói sương phai tận cuối trời !

Thơ tung cánh nhạn lướt trời xanh
Ngàn áng thơ tình kêu thất thanh
Trong nắng vàng mơ chiều gió lộng
Giăng tơ hồng ngọc đẹp như tranh !

Thơ ngẩn ngơ tình bay rất cao
Trong như bích ngọc tợ ngàn sao
Tình còn trên đỉnh mùa thu ấy
Khi lá thu bay đã bạc màu !

Thu của hồn ta thu của thơ
Của ngàn năm trước bóng thu mơ
Và trăng và nước hồn thu thảo
Gom gió mây yêu thuở đợi chờ !

Ta cũng thu mà trăng cũng thu
Những đêm trăng lạnh khói sương mù
Tình yêu là khói sương băng giá
Trong trái tim ta đã mịt mù !

Thu của hồn ta thơ của trăng
Của màu trong sáng ánh sao băng
Của mây và nước trong sương ảo
Của bóng tiên nga với chị Hằng !

Trăng của hồn thơ mây nước trôi
Để ai mơ tưởng áo da trời
Và trong ánh sáng răng huyền ảo
Trong khói sương mơ rất tuyệt vời

Thơ của hồn ta thơ của ai
Để hồn thơ thẩn ánh trăng say
Để trăng gọi gió hồn thơ dậy
Ôi ánh trăng vàng hương gió lay

Tình là chiếc bóng của thời gian
Như ánh sao băng ở ngút ngàn
Nó đến và đi trong lặng lẽ
Chiều tàn ta đứng đợi trăng tan....!

Ta chỉ làm thơ để để say
Chớ nào dám nói nói yêu ai
Tình nay như ánh trăng huyền ảo
Trong gió trăng mơ suối ngập đầy !



Anh làm thơ là để nói lên những dòng tậm sự của mình và để cống hiến
cho đời chớ anh đâu có tìm ai hay để yêu ai như em nghĩ và những bài thơ
tình của anh là để nói lên ký ức về một thời vàng son trong quá khứ của
đời mình chớ không phải như bài binh luận của em kỳ rôi mới đấy là em
nói anh đang tìm kiếp một tình yêu ! Không có đâu em Tình yêu đã chết
trong trái tim hóa đá của anh từ lâu rồi ! Anh thấy không có ai có thể
hiểu được anh 100/100 về những gì anh đã nói ! Mà Anh làm thơ là vì nghệ
thuât và hy vọng sẽ đóng góp cho nền thi ca Việt Nam cùng với mọi người
để có thể vương lên đối với nền thi ca quốc tế hiện đại và tương lai.
Nghệ thuật vị nghệ thuât mà thôi còn trên mạng là ảo không hề có tình
yêu đích thực trên đó đâu em à ! Anh đâu có điên vì mà tìm kiếm tình yêu
lý tưởng trên mạng ??? Chỉ là để vui chơi giải trí mà thôi !)


TA ĐI ĐI GIỮA DÒNG ĐỜI

Sống trong đời đó người ơi
Chỉ là một thuở trò chơi của đời
Ta đi đi giữa rừng người
mà sao cảm thấy một trời giá băng !
 
Trăng khuya lạnh đến sông Hằng
Sông tương tư đó trần gian kiếp người
Ta đi đi giữa dòng đời
Mà sao lạnh quá nghe đời quạnh hiu..!
 
Hàng cây khuya đứng cheo leo
Trăng khuya khuất bóng bên đèo giá băng
Đêm còn mưa bụi trần gian
Ngày còn say ánh trăng vàng đổ đi...

 
Dòng sông ân ái biệt ly
Cho ta mãi nhớ người đi lạnh lùng
Rồi mùa đông đến mưa phùn
Mưa tung lá đổ ngàn trùng biển khơi...
 
Gió nào lạnh buốt tim côi
Cho ta ngồi ngắm mây trời ngẩn ngơ !
Ngàn năm tôi vẫn ngồi mơ
Triệu năm tôi mãi làm thơ tôi buồn..!...
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét